Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1887. Kiếm Quân Chủ truyền kỳ (3)

Triệu Nguyên cảm thán một câu: “Lần trước Vạn Kiếm tông thu nhận môn đồ, có một tỷ người tham gia khảo hạch, kết quả chỉ có khoảng một vạn người thông qua gia nhập môn phái.”
Xác suất một phần mười vạn?
Mười vạn người chỉ có một người có thể vượt qua?
Lục Trần lộ vẻ khiếp sợ.
Lục Trần hỏi: “Có những loại khảo hạch gì.”
Hai người họ lắc đầu, sau đó nói: “Dù sao thì tu vi đạt tới Đại Đế là có thể tham gia khảo hạch, còn khảo hạch là gì thì bọn ta cũng không biết, dù sao thì không phải xem tu vi mà là mấy chỗ khác, dù sao có Đại Đế đều thông qua khảo hạch, cũng có rất nhiều Thánh Đế khảo hạch thất bại.”
Lục Trần khẽ gật đầu, không hỏi nữa.
Lục Trần nói: “Tranh thủ thời gian tu luyện đi.”
Hai người họ gật đầu, sau đó tìm một chỗ ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện.
Dọc theo đường đi, phi thuyền Tử Ngọc của Lục Trần đi qua rất nhiều Hoàng triều cùng với vùng đất rộng lớn ít ai lui tới, bên trong còn gặp phải mấy đợt cường đạo và yêu thú cướp bóc, nhưng cảm ứng được bên trong chiến thuyền có hai luồng khí tức chí cường mờ mịt nên lần lượt bỏ đi ý niệm cướp bóc trong đầu.
Thời gian vội vàng, tám tháng nhanh chóng trôi qua.
Đoàn người Lục Trần rốt cục cũng đi tới phạm vi của Vạn Kiếm tông.
Dọc theo đường đi không bị quấy rầy, may mà khí tức của Lượng Tử và Cứng Đầu đã chấn nhiếp bọn xấu.
Vạn Kiếm tông mở sơn môn, tin tức thu nhận đệ tử đã truyền ra ngoài từ mười năm trước, bởi vì Nguyên giới quá rộng lớn nên tốc độ truyền bá tin tức rất chậm, cho nên bắt buộc phải sớm phát tán tin tức.
Thời gian mười năm vội vàng trôi qua, cách ngày khảo hạch của Vạn Kiếm tông chỉ còn lại bốn tháng.
Mặc dù ngày khảo hạch chưa đến nhưng hiện giờ đã có thiên tài tụ tập trong thành Vạn Kiếm, vô số người hăng hái, tùy ý có thể thấy được thanh niên khí chất siêu nhiên dẫn theo mấy tùy tùng bước đi kiêu ngạo trên đường phố, bọn họ đều là thế hệ trẻ tuổi giàu có danh tiếng nhất thế lực nhà mình nên trong lòng ắt có kiêu ngạo.
Hiện giờ, bởi vì chiêu bài Kiếm Quân Chủ mà toàn bộ đều tụ tập ở thành Vạn Kiếm.
Thanh niên đến tham gia khảo hạch tán tu là nhiều, ngàn dặm xa xôi, chiều dài bôn ba, nghe danh mà đến.
Tiếp theo là người của Hoàng triều, mấy thế lực gia tộc có Tạo Giới cảnh.
Sau đó là Đạo Tổ cùng với thế lực Giới Chủ.
Dù sao thì kỹ thuật nhiều không đè người, Kiếm Quân Chủ sáng tạo ra nguyên thần kiếm pháp, ngay cả Giới Chủ cũng vô cùng tôn sùng, cho nên những thế lực siêu cấp đó cũng hy vọng hậu bối nhà mình gia nhập tu hành nguyên thần kiếm pháp.
Đương nhiên, muốn tu hành nguyên thần kiếm pháp vô cùng khó khăn, đây là bí mật bất truyền của Kiếm Quân Chủ.
Hơn nữa muốn tu hành thành công thì khó càng thêm khó, đến nay vẫn chưa nghe nói có người ngoài tu hành thành công, điều này vốn không phải nói Kiếm Quân Chủ coi trọng đồ của mình, không truyền nguyên thần kiếm pháp ra ngoài, ít nhất thì mấy đồ đệ của hắn đã tu hành nguyên thần kiếm pháp, chỉ là chưa tu hành thành công mà thôi.
Ngoại trừ Kiếm Quân Chủ ra thì không ai có thể tu hành thành công, đây là một khiêu chiến cực lớn.
Nhưng đối với thiên kiêu bát phương, bọn họ không sợ nhất chính là khiêu chiến, đầu rơi máu chảy cũng phải gia nhập Vạn Kiếm tông.
Người khác không làm được, không có nghĩa là bản thân không làm được.
Mọi người đều nghĩ như vậy.
Một chiến thuyền màu tím dừng lại ở bên ngoài thành Vạn Kiếm, nhìn tòa thành trì khí phái cách đó không xa, mơ hồ tản ra uy áp siêu mạnh, ngay cả Lục Trần cũng cảm nhận được một tia áp lực.
Tia áp lực này là một tia khí tức lưu lại trong thành, không thể xua đi được.
Khí tức khủng bố như vậy có lẽ là Kiếm Quân Chủ để lại.
Mấy người họ cất bước về phía trước, tiến vào trong thành Vạn Kiếm, ánh mắt đảo qua, phát hiện nơi này đã rất náo nhiệt, ngay cả cấp bậc Thánh Đế như Lục Trần bọn họ ở trong thành Vạn Kiếm đều có vẻ bình thản, không chút kỳ lạ, dù sao hiện tại thành Vạn Kiếm cũng là thời kỳ đặc thù, hội tụ yêu nghiệt bát phương.
Lục Trần nói: “Đi thôi, tìm một khách điếm ở lại trước.”
Bọn họ đến thành Vạn Kiếm sớm nhưng cách ngày khảo hạch vẫn còn mấy tháng, nhàn rỗi không có việc gì làm, cũng chỉ có thể tìm khách điếm ở lại, dựa vào tu hành để giết thời gian.
Ba người họ thuận lợi tìm được một khách điếm, thuê ba phòng.
“Có chuyện gì thì cứ thông báo cho ta.” Lục Trần nói với hai người họ một câu.
Sau khi hai người họ gật đầu thì tiến vào phòng.
Lục Trần vốn không tiến vào phòng mà quyết định đi ra ngoài dạo, bước ra cửa, đi trên đường lớn, dòng người vô cùng chật chội, rất nhiều nơi tụ tập một đám người, đó là chiến đài cho người tỉ thí với nhau, bên cạnh có đám người vây xem, cũng có người luyện đan và luyện khí ở trên đường lớn, hấp dẫn một đám người vây xem.
“Thật náo nhiệt!” Lục Trần cảm khái một câu.
Cảnh tượng phồn vinh trước mắt khiến cho hắn nhớ đến cảnh tượng lúc trước gặp phải Thiên Yêu xâm lấn, tất cả cường giả tụ tập ở một tòa thành.
Đương nhiên, sự hoành tráng của giới thành kém xa sự hoành tráng hiện tại.
Đi trên đường lớn trên cơ bản đều là cường giả trên Đế cảnh, còn cường giả Thiên Tôn lại rất ít nhìn thấy, tiểu nhị của mấy cửa tiệm xung quanh phần lớn chỉ là Thiên Tôn cảnh.
Lục Trần cả đường đi đi dừng dừng, quan sát mấy người luyện đan hoặc là thiên kiêu chiến đấu trên chiến đài.
Hết chương 1873.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1874
Bạn cần đăng nhập để bình luận