Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 905: Hai bộ kiếm pháp

Liễu Mục nói xong, vươn tay, ngón tay phóng ra hai luồng sáng trắng nhập vào trong đầu Lục Trần.
Lục Trần tiếp nhận được tin tức của hai bộ kiếm pháp, bắt đầu sắp xếp lại luồng tin tức này, rất nhanh đã biết tên của hai bộ kiếm pháp này, một bộ tên là “Hư Không kiếm pháp”, một bộ tên là “Thiểm Ảnh kiếm pháp”.
Liễu Mục nói: “Sư đệ, Hư Không kiếm pháp là do đại cung chủ Kiếm Đế cung sáng chế, đại cung chủ lĩnh ngộ một tia quy tắc hư không nhưng lại không thể hoàn toàn khống chế nên sáng tạo ra bộ kiếm pháp này, muốn phát huy uy lực lớn nhất của bộ kiếm pháp này cần nắm quy tắc hư không trong tay, nhưng không nắm giữ được cũng không sao, chỉ là uy lực phát huy sẽ không tới cực hạn mà thôi.”
“Đương nhiên, tu hành bộ kiếm pháp này có thể sẽ lĩnh ngộ được quy tắc hư không, hãy chăm chỉ tu luyện.”
Dừng lại một lúc, Liễu Mục tiếp tục nói: “Còn Thiểm Ảnh kiếm pháp lại cần một bộ thân pháp phối hợp mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, đáng tiếc sư huynh cũng không có thân pháp gì tốt, cái này phải xem cơ duyên của bản thân sư đệ, nói không chừng có thể tìm được thân pháp tuyệt thế Chỉ Xích Thiên Nhai, Đạp Tuyết Tầm Mai.”
“Đa tạ sư huynh!” Lục Trần trịnh trọng ôm quyền nói.
Dù như thế nào, Liễu Mục cũng đã truyền cho hắn hai bộ kiếm pháp, tuy không cẩn thận nghiên cứu nhưng kiếm pháp xuất thân từ Kiếm Đế cung Sơn Hải giới có thể yếu sao?
Liễu Mục mỉm cười, nói: “Không khách khí.”
“Ta cũng nên rời đi rồi, sau này đến Sơn Hải giới lại tìm sư huynh hội họp!” Lục Trần mỉm cười nói.
“Ừm!”
Liễu Mục gật đầu.
Lục Trần đứng dậy, cáo biệt hai người họ, sau đó lập tức rời đi.
“Thật sự không ngờ vũ khí của Nguyên Sơ tiền bối lại rơi vào trong mười vực, khó trách trước đây lật khắp Sơn Hải giới và Cửu Thiên cũng không tìm được.” Yến Tử Hiên nhìn bóng lưng Lục Trần, vô cùng thổn thức nói.
Năm đó Nguyên Sơ kiếm đế chết trận, Lục Thần kiếm nứt nẻ, phá không rời đi, Kiếm Đế cung bọn họ luôn tìm kiếm, đáng tiếc tìm rất lâu cũng không tìm được, không ngờ lại thấy có người mang theo Lục Thần kiếm ở không gian Đông Hoàng.
Liễu Mục rót cho mình một chén rượu, chậm rãi nhấp một ngụm, mới nói: “Sau khi ra khỏi không gian Đông Hoàng, ta phải trở về Sơn Hải giới một chuyến, nói chuyện nơi này cho sư phụ biết.”
“Được, một mình ta hoạt động ở Phạn Tịnh thiên là được rồi.” Yến Tử Hiên nói, sau đó giọng điệu lạnh xuống: “Ta nhất định sẽ tìm ra kẻ phản bội, sau đó chém giết sạch.”
Lúc nói đến chữ cuối cùng, trong giọng nói của Yến Tử Hiên tràn đầy lạnh lẽo.
Bên này, Lục Trần cưỡi pháp bảo phi hành Thanh Nguyệt Thoa mới có được đi về phía cung điện của sư phụ.
Tốc độ của Thanh Nguyệt Thoa mỗi giây hơn năm mươi dặm, một ngày có thể phi hành hơn bốn trăm vạn dặm, phải biết rằng chiến thuyền của Mai Dận tiền bối chỉ đi được hai trăm sáu mươi vạn dặm, mà tốc độ của Thanh Nguyệt Thoa này gấp đôi của Mai Dận tiền bối.
Tốc độ của Thanh Nguyệt Thoa nhanh như chùm sáng xanh, một canh giờ sau đã đến cung điện của sư phụ.
“Trở về rồi!”
Trước cửa cung điện có một nữ tử mặc váy dài, cao quý lãnh diễm, gương mặt thanh lệ thoát tục xinh đẹp không gì sánh được, phảng phất khiến cho thiên địa đều ảm đạm biến sắc.
“Sư phụ!” Lục Trần cung kính kêu một câu.
Chứng kiến trong không gian Đông Hoàng, từ đôi câu không khó đoán được của khí linh thì thực lực của sư phụ nhà mình trên cơ bản đã đứng ở đỉnh cao của thế giới này, cho nên Lục Trần bất giác kính sợ sư phụ nhà mình từ trong lòng.
Khí linh tháp Đông Hoàng từng nói Đông Hoàng thiên đế ngã xuống đã tặng tháp Đông Hoàng cho Đại Mộng Thiên Nữ, Lục Trần thầm suy đoán, lẽ nào cảnh giới của sư phụ nhà mình giống Đông Hoàng thiên đế sao?
“Có được kiếm pháp, hãy chăm chỉ tu hành, Sơn Hải giới mới là chiến trường của ngươi.” Đôi mắt đẹp của Kha Dĩ Nhu nhìn chăm chú về phương xa, âm u lạnh lẽo nói.
Trong mắt Lục Trần mang theo một tia hướng tới, hỏi: “Đó là nơi nào?”
Kha Dĩ Nhu nhẹ giọng nói: “Một thế giới thần bí to lớn, chiến hỏa bay tán loạn, kỳ quái, chỉ có cường giả mới có thể tồn tại.”
“Lúc nào thì ta có thể lên Cửu Thiên?” Lục Trần hỏi.
Kha Dĩ Nhu xoay đầu qua, đôi mắt xinh đẹp nhìn Lục Trần: “Nhanh vậy mà không đợi được nữa rồi sao?”
“Ngươi còn sớm, đợi ngươi đến Thánh Vương bản thân tự cổ lộ thông thiên lên đó!” Không đợi Lục Trần nói chuyện, Kha Dĩ Nhu đã tiếp tục nói.
“Đúng rồi, bên ngoài có người gọi ngươi, ngươi ra ngoài một chuyến đi!”
Trong ánh mắt Lục Trần lóe lên một tia dị sắc, sư phụ nói bản thân chưa đến Thánh cảnh thì không thể ra ngoài, hoặc là phải đánh bại một con Thiên Yêu mới có thể ra ngoài, nhưng đổi ý nhanh vậy sao.
Kha Dĩ Nhu giải thích cho hắn: “Bên ngoài có người nói trong nhà ngươi xảy ra chuyện, đang đợi ngươi.”
“Trong nhà?” Lục Trần nghi ngờ, không lẽ là lão già, không thể nào, lão già ở Hoang vực xa xôi, ai dám lỗ mãng ở nơi nhị sư phụ tọa trấn chứ, nên hoàn toàn không cần phải truyền tin cho hắn.
Vậy thì là mẫu thân ở thành Phi Tuyết.
Lục Trần hỏi: “Chuyện gì vậy?”
“Ta không biết, ngươi tự ra ngoài giải quyết đi!” Kha Dĩ Nhu để lại một câu nói bay bổng: “Sau khi giải quyết xong hãy quay lại an tâm tu luyện.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận