Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 844: Xoay chuyển

Nguyên Vũ kiếm hoàng ngẩn ra, nói: “Không phải Lục thiếu không chuẩn bị tham gia đại hội thiên kiêu do Nhu Đế cung tổ chức sao?”
“Đúng vậy!” Lục Trần gật đầu, nói: “Ta không tham gia đại hội thiên kiêu và tiến vào Nhu Đế cung là hai chuyện, không có bất kỳ mâu thuẫn gì cả.”
Nguyên Vũ kiếm hoàng nói: “Người ngoài không vào được, muốn đi vào, chỉ có thể đạt được ba thứ hạng đầu thông qua đại hội thiên kiêu mà thôi.”
Lục Trần ồ một tiếng, tiếp tục nói: “Bọn họ cần như vậy mới có thể vào, mà ta thì không cần, bỏ đi, về sau các ngươi sẽ biết.”
Mặc dù mọi người không rõ lời này của Lục Trần có ý gì nhưng cũng không hỏi tiếp, Nguyên Vũ kiếm hoàng nói: “Đúng rồi, một đệ tử kiếm phái ta cũng muốn đến tham gia đại hội thiên kiêu, nếu Lục thiếu không ghét bỏ thì để nàng đi theo ngươi đến Nhu Đế cung đi, trên đường cũng có thể trông coi.”
“Được…”
Lục Trần dường như không chút suy nghĩ mà đã đồng ý.
Nguyên Vũ kiếm hoàng cho hắn ấn tượng cũng không tồi nên đương nhiên hắn phải có qua có lại, về sau nói không chừng còn có thể dùng người của Tinh Tượng kiếm phái.
Đợi một lúc, rất nhanh, hai nữ tử tuyệt mỹ liên tục đến, hai người này chính là Tần Tuyết và Tiết Lâm từng có duyên gặp mặt với Lục Trần.
Tần Tuyết đi tới nơi này, khẽ ôm quyền về phía một Kiếm Vương trong số đó: “Bái kiến sư phụ.”
“Tần Tuyết, lần này ngươi phải đến Nhu Đế cung, hãy đi theo Lục thiếu đi.” Sư phụ của Tần Tuyết chỉ chỉ Lục Trần.
Tần Tuyết nhìn thấy Lục Trần, tức giận trong mắt chợt lóe rồi biến mất, bởi vì nghĩ đến một ít chuyện không thân thiện, giọng điệu cứng ngắc nói: “Sư phụ, ta không muốn đi theo hắn.”
“Không được làm loạn!” Nguyên Vũ kiếm hoàng nhíu mày, giọng điệu khẽ mang theo một tia uy nghiêm, nói: “Lục thiếu cũng đi đến Nhu Đế cung, đúng lúc có thể kết bạn đi cùng.”
Tần Tuyết nghe được lời của tông chủ thì cực kỳ ngạc nhiên.
Cho dù đối phương là Kiếm tử của Kiếm Đế cung, là một nhân vật yêu nghiệt, thì cũng không đáng để tông chủ tôn kính như vậy đúng không!
“Vâng!”
Tông chủ đã mở miệng, tất nhiên Tần Tuyết không dám phản bác, chẳng qua trong giọng nói mang theo ý không cam lòng tình nguyện.
“Được rồi, chúng ta đi thôi!” Lục Trần khẽ vẫy tay, trên không trung bỗng nhiên xuất hiện một chiến thuyền.
“Đợi đã, đợi đã…”
Ngay khi Lục Trần sắp bước lên chiến thuyền thì một âm thanh vội vàng vang lên, ở nơi xa có một thanh niên đang gấp gáp chạy qua.
Rất nhanh, thanh niên này chạy đến trước mặt Lục Trần.
“Ngươi tìm ta có việc?” Lục Trần nhìn về phía đối phương.
Người này chính là Hứa Nhạc, là một thanh niên có thiện cảm khó hiểu mà lần trước bản thân gặp ở thành Tinh Tượng.
Hứa Nhạc có thể tiến vào Tinh Tượng kiếm phái là có quan hệ trực tiếp với hắn.
“Ngươi muốn rời đi?” Hứa Nhạc nhìn Lục Trần, khóe miệng khẽ động, muốn nói gì đó nhưng dường như lại khó nói ra, không muốn nói ra.
“Lần trước ở thành Tinh Tượng nghe nói ngươi muốn tìm một người tên là Thư Mộng Lan!” Hứa Nhạc cắn răng, nói: “Ta có quen một người tên là Thư Mộng Lan.”
“Ồ…”
Lục Trần ồ một tiếng, trải qua lần trước đã gặp hơn ba mươi Thư Mộng Lan nên lần này Lục Trần đã không còn kích động khi lần nữa nghe tin tức của Thư Mộng Lan như trước đó nữa.
Nhưng lời tiếp theo của đối phương lại khiến ánh mắt của Lục Trần khẽ run, chỉ nghe Hứa Nhạc nói: “Cô cô của ta tên là Thư Mộng Lan, trước đây nàng có một đạo lữ tên là Lục Chính Hằng, vừa hay ngươi cũng họ Lục, vì vậy…”
Mẫu thân của Hứa Nhạc tên là Thư Mộng Nguyệt, phụ thân là Hoàng chủ của Hoàng triều.
Ngoại công là một nhân vật Thánh cảnh, bối cảnh mẫu tộc tương đối hùng hậu cho nên thời gian hắn và mẫu thân ở Hoàng triều Hứa thị không tồi, nhưng tám năm trước một tin tức sét đánh đã truyền đến, ngoại công ra ngoài tranh đoạt cơ duyên Thánh cảnh bị những kẻ tranh giành khác giết chết, bỏ mạng trong di tích.
Đến lúc này, Thư gia tổn thất trụ cột, uy vọng ở thành Phi Tuyết giảm xuống, các gia tộc khác ở thành Phi Tuyết liên hợp lại xâm chiếm sản nghiệp của Thư gia.
Cái chết của ngoại công cũng ảnh hưởng đến mẹ con Hứa Nhạc, địa vị của hai người họ ở Hoàng triều Hứa thị xuống dốc không phanh.
Mẫu thân Thư Mộng Nguyệt bị phi tử ức hiếp, mà hắn cũng bị Hoàng tử liên hợp lại chống đối.
Hắn có lòng trở nên nổi bật, đi đến Tinh Tượng kiếm phái xa cách ngàn dặm, nhưng lại bị đệ tử hạch tâm của Tinh Tượng kiếm phái - Hứa Ly cản trở khắp nơi.
Lần trước ở thành Tinh Tượng, Hứa Nhạc có nghe nói Lục Trần tìm Thư Mộng Lan, lúc ấy hắn đã liên tưởng đến cô cô đáng thương.
Hứa Nhạc từ nhỏ đã lớn lên trong hoàng cung, quen với các loại đấu tranh, lòng dạ cũng sâu hơn người bình thường.
Lúc ấy trong lòng thầm suy đoán, người trong miệng Lục Trần muốn tìm có phải là cô cô của hắn hay không, có lẽ là phải, cũng có lẽ là không phải, dù sao thì người cùng họ cùng tên cũng nhiều quá rồi.
Ngoài ra, cũng có thể là kẻ thù.
Cho nên lúc ấy hắn đã áp chế rung động trong lòng, không nói với Lục Trần hắn có một cô cô tên là Thư Mộng Lan.
Sau khi đi tới Tinh Tượng kiếm phái, Hứa Nhạc cẩn thận suy nghĩ đôi chút, Lục Trần cho hắn một viên Vô Hạ đan Thánh phẩm, nếu như không phải Lục Trần, có thể cả đời này hắn cũng không cách nào có được Vô Hạ đan dựa vào nô bộc của mình, mặt khác hắn có thể thuận lợi gia nhập Tinh Tượng kiếm phái cũng là công lao của Lục Trần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận