Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 794: Hãy cùng nhau cố gắng

Chương 794: Hãy cùng nhau cố gắng
Tưởng Học Sinh hỏi thăm tuổi tác của Tô Bình Nam.
Hai mươi lăm tuổi.
Nhưng bây giờ nam nhân này cho hắn cảm giác ổn định vững chãi như bốn mươi tuổi.
Một thế hệ kiêu hùng.
Tưởng Học Sinh chỉ có đánh giá như vậy trong lòng. Hắn không thể nghĩ ra từ nào khác để mô tả nam nhân đã chinh phục cả một đế chế chỉ trong vài năm.
"Nghĩ rằng ta sẽ lo lắng về việc phục hồi? Ta sẽ kiêng kị các ngươi công cao chấn chủ? Lập môn hộ khác?"
Tô Bình Nam buông lời trách móc.
Ánh mắt sắc bén của Tô Bình Nam khiến Mộ Dung Thanh Thanh cúi đầu.
"Các ngươi thật làm ta thất vọng.”
Tô Bình Nam nhìn chằm chằm vào mấy người vài phút sau mới ung dung lên tiếng nói tiếp: “Bởi vì sự tin tưởng và ủng hộ của ta dành cho các ngươi lớn hơn nhiều so với những gì các ngươi nghĩ."
"Ta đã hứa cho các ngươi một tương lai huy hoàng, ta sẽ không thất hứa. Trong tập đoàn Cẩm Tú, sẽ không có chuyện một tướng công thành vạn cốt khô.”
"Hãy nhớ, đừng chơi những chiêu lấy lòng người như thế này.”
Ánh mắt Tô Bình Nam rơi vào Dương Thiên Lý và Mộ Dung Thanh Thanh: “Đừng để ta thất vọng một lần nữa.”
"Hiểu rồi.”
Dương Thiên Lý và Mộ Dung Thanh Thanh đồng thời cúi đầu, theo động tác của bọn hắn, những người còn lại cũng lập tức cúi đầu.
Trong phòng làm việc trống rỗng, chỉ có nam nhân đang hút xì gà đứng thẳng, giống như một ngọn núi đen hiểm trở.
...
Lịch trình của Tô Bình Nam trong vài ngày gần đây dày đặc.
Theo kế hoạch ban đầu, điểm dừng chân cuối cùng của Tô Bình Nam ở Tinh Điều quốc, nên gặp chủ nhân hiện tại của Nhà Trắng.
Địa điểm hẹn là một cuộc đấu giá từ thiện ở Washington, thời gian là mười lăm phút trong giờ giải lao.
Nhưng sau khi Tô Bình Nam đợi gần nửa giờ, thì thư ký riêng của đối phương đi tới.
"Thật xin lỗi."
Thái độ của thư ký Dawn rất thành khẩn: “Bởi vì sự kiện bất ngờ, Bill tiên sinh không thể đến, cho nên chỉ có thể cử ta đến bày tỏ lòng thành."
Tô Bình Nam gật đầu và làm một cử chỉ mời ngồi.
Dawn mỉm cười từ chối lời đề nghị của Tô Bình Nam: “Xin lỗi Tô tiên sinh. Bởi vì thời gian của ta không còn nhiều, ta không thể nói nhiều hơn. Nhưng về sự phát triển của tập đoàn Cẩm Tú ở Tinh Điều quốc, Bill tiên sinh nói rằng hắn chắc chắn sẽ ủng hộ mạnh mẽ, Cẩm Tú sẽ xuất hiện trong danh sách cắt giảm thuế tiếp theo ở California.”
"Cảm ơn."
Tô Bình Nam khom người bày tỏ lòng biết ơn.
"Vậy thì thay mặt cho Bill tiên sinh, ta cảm ơn ngươi một lần nữa..."
Dawn đưa tay ra.
Tô Bình Nam mỉm cười với nam nhân tóc vàng đang vội vã muốn bỏ đi trước mặt mình, đứng dậy và từ từ duỗi tay phải ra.
"Không cần khách sáo.”
Hai bàn tay, một góc đã phân định.
Tiếng đóng cửa bỏ đi của Dawn vang lên một giây.
"Răng rắc."
Aston Dell bên cạnh nhìn ly rượu thủy tinh vỡ vụn trong tay ông chủ, hắn do dự, nhưng cuối cùng vẫn nói ra.
"Boss, những chính trị gia chết tiệt này luôn kiêu ngạo dối trá như thế, nhưng mục đích của chúng ta sau cùng đã hoàn thành. Sự phát triển của chúng ta trong bốn năm qua sẽ không gây ra sự mâu thuẫn của xã hội chính thống.”
Tô Bình Nam mặt vô cảm nhận lấy chiếc khăn lụa mà Đỗ Thạch đưa cho, chậm rãi lau vết nước trên tay, giơ cổ tay lên nhìn thời gian.
"Hai mươi ba triệu đô la chỉ đổi được hai phút. Tốt lắm."
Hắn xua tay cắt ngang lời Aston Dell muốn giải thích, sắc mặt Tô Bình Nam bình tĩnh trở lại: “Ta phát hiện ta đột nhiên yêu thích một câu.”
"Câu gì? Boss."
Aston Dell hơi khó hiểu.
"Chỉ có vốn đủ mạnh mới có thể chi phối quyền lực."
"Ta đồng ý với ngươi, boss.”
Aston Dell cúi đầu, mắt cuồng nhiệt: “Và ta chắc rằng ngươi có thể."

Sau cuộc gặp gỡ chóng vánh, Tô Bình Nam nhanh chóng bước lên máy bay trở về nước, trước khi bỏ đi hắn chỉ đưa ra một yêu cầu với Dương Thiên Lý.
"Chúng ta phải hòa nhập vào xã hội chính thống của đất nước này. Vậy thì có một số thứ không được động đến."
Tô Bình Nam vỗ vai Dương Thiên Lý: “Đối với giới thượng lưu, cờ bạc là vô hại, nhưng ma túy được biết đến là nguyên nhân sâu xa của quỷ dữ.”
"Ta hiểu.”
Dương Thiên Lý gật đầu.
"Chúng ta chỉ mới bắt đầu và chúng ta có thời gian để học thêm tiếng Anh. Việc hòa nhập vào những vòng kết nối đó không có gì xấu đối với chúng ta."
Tô Bình Nam cười: “Trước sau tốn hết hai mươi triệu, kết quả người trong Nhà Trắng kia chỉ phái ra một thư ký riêng, điều này cho thấy chúng ta vẫn còn một chặng đường dài phía trước."
"Hãy cùng nhau cố gắng."
Ánh mắt Tô Bình Nam lộ ra một vẻ Dương Thiên Lý quen thuộc mà cực kỳ hiếm thấy.
Trong cơn mê, dường như Dương Thiên Lý nhìn thấy Tô Bình Nam vừa đến nhà ga Ô thành mang theo mình xung phong lao vào trận chiến.
"Ta sẽ làm tốt.”
Trái tim của Dương Thiên Lý nóng lên.
Tô Bình Nam không nói thêm nữa, chỉ gật đầu với Dương Thiên Lý, sau đó quay người đi.
Máy bay cất cánh và nhanh chóng biến mất thành một đốm đen nhỏ trên bầu trời.

Ở thôn Tô Gia lại có tuyết rơi.
Tuyết trắng như lông ngỗng bị gió lạnh rít lên đập vào mặt kính, Tô Chấn Đông bị tiếng đập thình thịch làm cho phiền não.
Chân hắn lại bắt đầu đau, nhưng sau khi rên la mấy ngày, đám người đó trừ việc thuận tiện cùng ăn cơm ra, mặc kệ hắn kêu gào thảm thiết khiến hắn hơi tuyệt vọng.
Bác sĩ bó xương thuộc bệnh viện quận, tay nghề hắn cũng không dám khen tặng, tuyệt đối đừng chữa lợn lành thành lợn què, đó thực sự là chuyện cả đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận