Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2562. Tài phiệt đối đầu thanh tra



Chương 2562. Tài phiệt đối đầu thanh tra




"Nơi này là địa bàn của Kim Môn, vì vậy ta nói năm phút sau ngươi mới được đi thì phải là năm phút."
Lý Tử Thành bộc lộ sự tàn nhẫn của dân giang hồ: "Ông trời tới cũng không được."
"Lẽ nào ngươi không biết chúng ta có quyền dùng súng?"
Hàn Đông Tuấn đã làm thanh tra gần tám năm, đây là lần thứ tư hắn lôi khẩu súng bên hông ra, sau đó nổ súng bắn lên trời.
Cảnh tượng rất kỳ lạ.
Hiệu quả Hàn Đông Tuấn rút súng lần này hoàn toàn khác những lần trước. Đám người tập đoàn Kim Môn không có một ai lùi về sau hay sợ hãi, trái lại trên gương mặt bọn hắn đều lộ vẻ khinh bỉ. Thậm chí có hai nam nhân đô con còn cố ý chắn trước mặt Lý Tử Thành.
"Phải cẩn thận với tập đoàn Kim Môn, tài phiệt mới này khác các tài phiệt lâu đời một trời một vực."
Lúc này, lời đánh giá tập đoàn Kim Môn của cấp trên cũ đã về hưu bỗng hiện ra trong đầu Hàn Đông Tuấn.
"Tích lũy ban đầu của tài phiệt Samsung, Hyundai là dựa vào lợi nhuận từ thời đại, là quan thương cấu kết. Mà tập đoàn Busan quật khởi này ngay từ đầu đã dựa vào bạo lực và máu tanh, bọn hắn không có sự gian xảo của các tài phiệt lâu đời, nhưng hung ác và tàn nhẫn hơn!"
Hai bên hết sức căng thẳng, bầu không khí nặng nề khiến Từ Đại Xương vẫn luôn lén chụp ảnh nãy giờ bất giác nín thở.
Hắn là phóng viên chủ chốt của báo Kinh tế mỗi ngày, thường ngày rất thích phỏng vấn các mặt tối của xã hội, từng thấy quá nhiều thảm án xảy ra do cảm xúc mất kiểm soát. Giờ phút này, bất kể là Lý Tử Thành hay là thanh tra Hàn Đông Tuấn, vẻ mặt của cả hai người đều nói cho Từ Đại Xương biết chuyện hôm nay tuyệt đối không nhỏ.
Không biết là vì kích động hay sợ hãi.
Hai chân của Từ Đại Xương run lẩy bẩy, hai tay cầm máy ảnh điên cuồng ấn phím chụp.
Tài phiệt đối đầu thanh tra!
Đây là đề tài lớn cỡ nào, hot cỡ nào chứ!
Nếu thật sự có thể đăng ảnh chụp ngày hôm nay, thì hắn có thể dựa vào những thứ này nhận giải thưởng báo chí của xứ sở kim chi.
Không có ai nói gì, chỉ có gió nhẹ thổi trước cửa tập đoàn Kim Môn, mấy cây liễu phát ra tiếng xào xạc. Ngay lúc bàn tay Hàn Đông Tuấn gí súng vào trán Lý Tử Thành bắt đầu run rẩy, tiếng động cơ ô tô phá vỡ thế giằng co giữa hai bên.
Phác Thái Nhật tới rồi...

Quyền lực thực sự là gì?
Rất nhiều người không biết đến khái niệm này. Nhưng ngươi phải nhớ một điều, ở trước mặt người bình thường, quyền lực chắc chắn không phải là kiêu ngạo, càng không phải là ngông cuồng, mà là âm thầm làm êm mọi chuyện.
Quyền lực sẽ sử dụng tất cả các quy tắc trong xã hội khiến ngươi phải tự nguyện cúi đầu.
Đây mới là quyền lực.
Bất luận là quá trình thăng tiến hay là cơ cấu nhân sự, có thể nói về cơ bản tập đoàn Kim Môn hoàn toàn khác biệt so với các chaebol khác.
Dù là Đinh Thanh hay là Lý Tử Thành những nguyên lão từ lúc mới thành lập, hay là Tô Bình Nam và Quách Quang Diệu những kẻ đến sau, những người này đều có khí chất giang hồ không thể xóa bỏ.
Điều này cũng dẫn đến tư duy của tập đoàn Kim Môn hoàn toàn khác biệt so với các chaebol khác vốn đã được kiểm soát bởi đời thứ hai thứ ba.
Bao gồm cả đám người như ông chủ Phác, sau bao nhiêu năm tư duy của bọn hắn đã hình thành một định thức, bọn hắn không thể thoát khỏi vòng tròn đó, hay có thể nói là bọn hắn có chung nguyên tắc sử dụng quyền lực, vì vậy họn hắn đã bỏ qua những thứ khác biệt làm nên bản sắc của tập đoàn Kim Môn.
Dù sao thì Tô Bình Nam - người chủ thực sự của tập đoàn Kim Môn trước giờ không thiếu dũng khí phá vỡ thế trận, chứ đừng nói đến nổi giận.
Vì vậy khi xảy ra xung đột giữa các thế lực cũ sử dụng quy tắc quyền lực với những kẻ mới nổi không tuân theo lẽ thường, hai bên chắc chắn sẽ có kẻ ngã xuống, không còn trường hợp nào khác.
Bọn hắn không hiểu, nhưng Phác Thái Nhật hiểu.
Tập đoàn Kim Môn trước giờ chưa từng buông lỏng quyền kiểm soát mình cũng như toàn bộ hệ thống cảnh sát, người khác có thể cho rằng Phác Thái Nhật chỉ vì lợi ích nên mới cấu kết với tập đoàn Kim Môn.
Nhưng chỉ có Phác Thái Nhật mới biết tập đoàn Kim Môn hay có thể nói là ông chủ Tô đáng sợ đến mức nào.
Hiện tại ông chủ Tô nắm trong tay tập đoàn Kim Môn có thể khiến hắn phải chết hàng chục lần, cũng có nghĩa là hắn hoàn toàn không còn đường lui!
Phác Thái Nhật không hề ghét tập đoàn Kim Môn, thậm chí biểu hiện của hắn còn cực kỳ trung thành.
Mặc dù tập đoàn Kim Môn đã dùng rất nhiều cách để kiểm soát Phác Thái Nhật, nhưng cũng giữ thể diện và mang lại cho hắn rất nhiều lợi ích.
Thế giới rất tàn khốc, sự tôn trọng không thể đổi lấy lòng trung thành.
Cho dù là một kẻ lang thang cũng không chịu qua đêm trong một tòa nhà sắp sập, chứ đừng nói đến Phác Thái Nhật có địa vị cao.
Lý do thực sự khiến Phác Thái Nhật sẵn sàng cống hiến mọi thứ cho tập đoàn Kim Môn không chỉ vì bị nắm thóp đó, mà điều quan trọng nhất là Phác Thái Nhật hiểu rõ sức ảnh hưởng của ông chủ Tô hay có thể nói là tập đoàn Kim Môn trong hệ thống cảnh sát.
Hắn biết rất rõ bản thân chẳng qua chỉ là có bề ngoài bắt mắt mà thôi.
Âm mưu thực sự của tập đoàn Kim Môn là ở thời điểm năm năm hoặc thậm chí tám năm nữa!
Trong hai năm qua, trong hệ thống cảnh sát, số lượng nhân sự mới sinh ra trong gia đình nghèo đã tăng lên một cách âm thầm. Mặc dù những người này không có biểu hiện gì bất thường, nhưng Phác Thái Nhật biết rất rõ đa số bọn hắn đều là sinh viên được tập đoàn Kim Môn tài trợ.
Học phí?
Đây chẳng qua chỉ là bề ngoài.
Từ hoàn cảnh của chính bản thân mình, Phác Thái Nhật biết được những người này đã bị kiểm soát như thế nào. Hơn nữa những đứa trẻ nhà nghèo trong số hàng nghìn hàng vạn người có thể đi qua được cây cầu độc mộc đều không phải hạng tầm thường, đám người này chỉ thiếu một vài điểm tựa và cơ hội mà thôi.
Hiện tại Kim Môn đã mang lại cho bọn hắn mọi thứ mà bọn hắn mong muốn.
Năm năm, tám năm sau?
Phác Thái Nhật không dám nghĩ tiếp. Hết chương 2562.



Bạn cần đăng nhập để bình luận