Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 395: Đòn đánh gậy diệt uy thứ ba

Chương 395: Đòn đánh gậy diệt uy thứ ba
Mộ Dung Thanh Thanh chỉ nghỉ ngơi một tuần, tiếp đó lại tung ra đòn đánh gậy diệt uy thứ ba của Cẩm Tú ở Hải Châu.
Đòn đánh gậy diệt uy cuối cùng này, đối tượng Mộ Dung Thanh Thanh muốn đánh là toàn bộ tam giáo cửu lưu ở Hải Châu.
Đối với những người này, thủ đoạn của Mộ Dung Thanh Thanh lần này càng thô bạo trực tiếp hơn.
Quy tắc của Cẩm Tú chỉ có một.
Nghe lời thì ngươi tiếp tục kiếm tiền, Cẩm Tú không động vào bất kỳ mối làm ăn phi pháp nào.
Không nghe lời thì ngươi làm nhiều chuyện xấu như vậy, Cẩm Tú sẽ giúp những khổ chủ kia đòi ngươi trả lại công bằng.
Thật ra so với cách giải thích rườm rà này, Mộ Dung Thanh Thanh thích cụm từ mà Tô Bình Nam dùng trong điện thoại hơn.
Theo ta thì sống, chống ta thì chết.
...
Giậm chân, vặn eo, ra quyền.
Bộp bộp bộp!
Đỗ Cửu đỡ bao cát bằng một tay, gật gù ngáp dài.
Nobel đánh mấy quyền này cũng ra dáng đấy. Lúc này toàn thân hắn đẫm mồ hôi, thậm chí thân trên trần trụi đã có chút ít đường cong cơ bắp. Xem ra mấy ngày nay vị đại công tử này đã bỏ ra không ít công sức.
"Phù!"
Nobel ném bao tay xuống, thở hồng hộc, nét mặt hưng phấn: "Ngày mai tên mập chết tiệt kia đến đây sao?"
Đỗ Cửu gật đầu. Ngày mai là trận đấu quan trọng cúp FA của đội bóng Cẩm Tú, ông chủ Ngưu tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ.
"Vậy thì tốt."
Nobel lập tức phấn chấn tinh thần.
Mấy ngày nay hắn khổ không thể tả. Sau khi tuyên bố, hắn kiên trì đến câu lạc bộ boxing ba ngày thì hối hận.
Nobel đã quen với cuộc sống cơm ngon áo đẹp mỗi ngày sao có thể chịu khổ. Theo tinh thần "quân tử báo thù, mười năm chưa muộn", Nobel quyết định mình cứ ăn chơi chè chén mấy ngày trước rồi lại quay về luyện quyền báo thù.
Nobel vừa nói ra dự định của mình, một cái liếc mắt lạnh lùng của Tô Bình Nam đã khiến mọi ý nghĩ của hắn tan thành bọt nước.
"Luyện đến lúc nào ngươi cảm thấy có thể đánh thắng Ngưu Quảng Phát thì cút."
Câu nói ấy khiến Nobel công tử khóc không ra nước mắt, bị Đỗ Cửu huấn luyện đến bây giờ.
Trong khoảng thời gian đó, tập đoàn tài chính Hợp Sinh còn phái người đến thăm dòng độc đinh duy nhất này. Kết quả là người được phái tới nhìn Nobel đổ mồ hôi như mưa trên sàn đấu bằng ánh mắt như gặp ma.
Tin tức truyền về Indonesia, nghe nói vị lão gia tử kia hết sức vui mừng, không còn ý định giục Nobel đại công tử về nữa. Thậm chí hắn còn cố ý sai người gửi thuốc bổ sang, ý bảo máy gieo giống được gia tộc gửi gắm kỳ vọng cao hãy điều dưỡng chăm sóc cơ thể thật tốt.

"Rốt cuộc cũng sắp kết thúc rồi. Khi nào đánh tên mập chết tiệt kia xong, bản thiếu gia lập tức tới Nhật Bất Lạc tìm mấy cô em Essex có thân hình nóng bỏng, đi xõa thả ga."
Nobel đại thiếu gia thả lỏng cơ thể, la hét thật to, đồng thời không quên quay sang nịnh nọt Đỗ Cửu: "Sư phụ, các cô gái Essex rất quyến rũ, đến lúc đó ta giới thiệu cho ngươi mấy em..."
Đỗ Cửu nhìn hắn: "Mấy ngày nay, ít nhất ngươi cũng hứa cho mỗi người năm mươi mỹ nữ, lão đại đã biết chuyện này."
Nobel không cho là đúng: "Như thế có nhằm nhò gì, các ngươi đừng học theo lão đại. Lão đại cái gì cũng tốt, chỉ có điều cuộc sống như khổ tăng."
Nobel nói xong, lập tức lên tinh thần, nháy mắt nói nhỏ: "Ta quen một yêu nghiệt Tinh Điều quốc, ta định lần này sẽ giới thiệu lão đại cho nàng."
Đỗ Cửu nhìn Nobel tự tìm đường chết, lắc đầu đầy bất đắc dĩ. Tên này đúng là cực phẩm!
Nobel cứ tưởng Đỗ Cửu không tin, lập tức nóng nảy: "Thật đấy, ta đảm bảo lão đại trông thấy nàng chắc chắn sẽ rung rinh. Ngươi không biết nữ nhân kia..."
Nobel không nói tiếp, song nét mặt tràn đầy mong đợi. Nữ nhân kia xinh đẹp thì xinh đẹp đấy, nhưng quá yêu nghiệt, e là ngoài lão đại ra không ai có thể đối phó.

Dân xã hội là gì?
Tiêu chuẩn quan trọng nhất của dân xã hội là chín chắn, biết xem thời thế, lúc cần ác thì phải ác, lúc nên sợ hãi thì phải tỏ ra sợ hãi.
Cho nên đến khi những nhân vật máu mặt phường tam giáo cửu lưu nhận được cuộc gọi từ Mộ Dung Thanh Thanh, bọn hắn đều tỏ thái độ vô cùng khách khí và cung kính.
Không có nhiều người tới lắm. Với sự kiêu ngạo của Mộ Dung Thanh Thanh, thật sự là không có mấy ai lọt vào mắt nàng, cho nên mấy người được đến gặp mặt đều cảm thấy kiêu ngạo lạ thường.
Điểm hẹn là bãi nuôi trồng Bạch Sơn ngày trước, cũng là khu du lịch Bạch Sơn của Cẩm Tú bây giờ.
Bức tường vây khi xưa đã bị đánh sập, thay vào đó là các loại kiến trúc xây bằng đá xanh. Tuy nhiên, những tòa nhà từng là trung tâm giao dịch không bị dỡ bỏ, địa điểm gặp mặt được chọn tại đây.
Mộ Dung Thanh Thanh chọn nơi này là vì muốn nói với những người này rằng đừng quên Hải Đông Thanh trong dĩ vãng.

Một bàn mười hai món ăn, tám ly rượu, trong ly đã rót đầy rượu.
Mọi người cười ha hả ngồi xuống. Những người có thể đến đây đều là những kẻ nắm bắt tin tức nhanh nhạy. Chuyện tập đoàn Cẩm Tú với Chu Hoa Văn, Mã Cửu đã lan truyền khắp nơi, có thể nói hiện giờ tập đoàn Cẩm Tú tiếng ác lan xa.
Mọi người cứ tưởng Hải Đông Thanh đã đủ ác, ai dè Cẩm Tú còn ác hơn, hèn chi có thể khiến cho Mộ Dung Thanh Thanh ngoan ngoãn cúi đầu.
Mặc dù bọn hắn không biết hôm nay đối phương gọi mình tới vì việc gì, nhưng sau khi nhận được cuộc gọi, ai nấy đều run sợ.
Đành chịu thôi, nội tình không sạch sẽ mà.
So xem ai ác hơn hả?
Đám người Hải Đông Thanh sẽ dạy ngươi làm người bất cứ lúc nào.
So thế lực hả?
Ngươi có mạnh hơn Chu Hoa Văn không?
Vì lẽ đó, hôm nay mọi người khăng khăng ôm ý nghĩ: Bất kể ngươi nói gì, chúng ta đều đồng ý.
Ngươi muốn đánh má trái, được thôi! Vẫn chưa thỏa mãn ư? Vậy cho ngươi đánh má phải luôn đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận