Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 441: Đến Cảng thành

Chương 441: Đến Cảng thành
Tô Bình Nam sắp lên đường.
Hắn bay từ Thiên Đô đến Cảng thành trước, sau đó lại bay đến Tinh Điều quốc.
Nobel gọi điện đến, hắn đã liên lạc với tất cả những nơi hắn có thể nghĩ tới ở Tinh Điều quốc.
Lần này đi Tinh Điều quốc mang ý nghĩa lớn lao.
Sau khi nói chuyện điện thoại với Ninh Khả, Tô Bình Nam đã thỉnh giáo rất nhiều chuyên gia ở đại học Thiên Đô, cuối cùng thì hắn không còn quá lạ lẫm với internet nữa.
Tô Bình Nam không tỏ ý kiến về suy đoán của các chuyên gia. Kiếp trước Tô Bình Nam đã biết kết quả, cho nên hắn rất cố chấp với Yahoo.
Đầu tư vào Yahoo để kiếm tiền là điều chắc chắn, mà quan trọng hơn cả là hình tượng.
Lối tư duy của Tô Bình Nam rất đặc biệt.
Hắn thấy Yahoo là doanh nghiệp lớn mạnh đầu tiên trong ngành internet, có địa vị rất đặc biệt trong lĩnh vực internet, thậm chí sẽ trở thành đối tượng được lớp người đi sau sùng bái.
Một khi đoàn Cẩm Tú thành công đầu tư vào Yahoo, sau này đặt chân vào các công ty internet khác sẽ đơn giản hơn nhiều.
Hiện giờ ở thời điểm này không có bất kỳ ai biết rõ tài phú ẩn chứa trong ngành internet hơn Tô Bình Nam. Hắn thừa biết sức mạnh của tiền bạc đáng sợ cỡ nào. Khi tiền nhiều đến một mức độ nào đó, sẽ có rất nhiều người cam tâm tình nguyện chém giết vì ngươi, bỏ mạng vì ngươi.
Tiền bạc có thể thay đổi cuộc đời mình, tiền đủ nhiều thì có thể khống chế cuộc đời của kẻ khác. Tô Bình Nam hiểu rõ điều này.
Chỉ khi có đủ tài phú, hắn mới có thể hoàn thành ước mơ xa ngoài tầm với kia…

Đây là lần đầu tiên Tô Bình Nam đi Tinh Điều quốc trong cả hai kiếp, hắn không có cảm tình tốt với quốc gia này.
Máy bay hạ cánh xuống Cảng thành, mấy người Rebecca, Nobel và Lâm Di đã chờ ở bên ngoài sân bay từ lâu.
Tô Bình Nam đến Cảng thành, những người này động tâm tư, sắp xếp bữa tối ở một quán cơm tư nhân trong căn nhà cổ thuộc tỉnh Cửu Long.
Quán cơm này không mở cửa cho người ngoài. Thật ra đây là nơi mấy đại gia hàng đầu ở Cảng thành tiếp đãi người thân bạn bè, đầu bếp là bậc thầy món Quảng Đông nổi tiếng nhất Cảng thành, những người khác không có tư cách bước vào.
Có thể sắp xếp nơi này, Rebecca chưa đủ tư cách, Nobel cũng chưa đủ tư cách, người ra mặt là Hoắc Nghị của Hoắc gia.
Quan hệ giữa Tô Bình Nam và thế hệ của Hoắc Nghị trong Hoắc gia vẫn luôn cực kỳ khăng khít. Nghe nói Tô Bình Nam đến Cảng thành, Hoắc Nghị lập tức sai con trai Hoắc Thiên Cương sắp xếp chỗ này.
Hoắc Nghị lấy lòng như vậy là có nguyên nhân.
Mặc dù Tô Bình Nam rất ít khi tới Cảng thành, nhưng động tĩnh của tập đoàn Cẩm Tú ở đây không hề nhỏ, Hoắc Nghị vẫn luôn chú ý tới thế lực viện trợ quan trọng nhất này của mình.
Còn có một nguyên nhân khác là sức khỏe của Hoắc lão gia tử không tốt.
Một khi Hoắc lão gia tử qua đời, khối tài sản kếch xù của Hoắc gia cần một người quản lý mới. Tuy Hoắc Nghị là con thứ nhưng hắn không cam lòng, hắn muốn tranh giành một phen.
Đoàn người đến quán cơm tư nhân, bên trong không xa hoa như đám Rebecca tưởng tượng, mà ngược lại trang hoàng rất bình thường.
Cả quán cơm chỉ có một cái bệ to, trang trí và bày biện mang đậm phong cách nhà ở vùng Cảng. Nhân viên phục vụ cũng không ăn mặc tinh xảo, chỉ mặc áo sơ mi trắng và quần đen bình thường, trên gương mặt treo nụ cười lễ phép nhưng không giả dối.
"Tô tiên sinh đi đường vất vả rồi."
Hoắc Thiên Cương chờ ở cửa. Trông thấy Tô Bình Nam bước đến, hắn lập tức khom người chào hỏi một cách nho nhã lễ độ, lời lẽ và thái độ giống như đối đãi với bậc trưởng bối.
Nhân viên phục vụ trong quán cơm đều kinh ngạc.
Hoắc Thiên Cương là một trong những người nổi bật nhất trong thế hệ thứ ba nhà họ Hoắc, khi nào thì hắn lễ phép với một thanh niên tầm tuổi mình?
Nhất thời ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào thanh niên tỏa ra khí thế bức người kia.
...
Hoắc Thiên Cương sắp xếp xong mọi việc, từ chối lời mời ở lại của Tô Bình Nam, rất thức thời rời đi.
Trước khi đi, Hoắc Thiên Cương thấp giọng nói: "Gia phụ biết hành trình lần này của Tô tiên sinh rất gấp, cho nên không sắp xếp gì khác."
Tô Bình Nam xua tay: "Hoắc tiên sinh khách khí quá, khi nào về ta nhất định sẽ ghé chơi."
"Được."
Hoắc Thiên Cương trịnh trọng gật đầu: "Ta thay mặt gia phụ đồng ý, xin đợi điện thoại từ Tô tiên sinh."
"Boss, Hoắc lão gia tử đã vào viện hai lần, tình hình hiện tại của Hoắc gia rất vi diệu."
Lâm Di mạnh vì gạo bạo vì tiền, nắm bắt tin tức của các gia tộc lớn rất nhanh nhạy. Thấy Hoắc Thiên Cương rời đi, nàng lập tức khom người báo lại tin tức mình nắm giữ.
"Ta biết rồi."
Tô Bình Nam gật đầu, khoát tay bảo: "Mọi người ngồi đi, không cần gò bó quá mức."
Thấy Tô Bình Nam như ông cụ non nói chuyện với mọi người, mấy nhân viên phục vụ vô cùng kinh ngạc.
Mặc dù bình thường những người này không có gì nổi bật, nhưng đa số đều là người trong giới thượng lưu Cảng thành, ánh mắt rất độc.
Nếu chỉ nhìn tướng mạo không nhìn khí thế, thì trông Tô Bình Nam không khác những người này bao nhiêu. Nhưng mỗi hành động cử chỉ của hắn lại rất giống mấy vị đại gia hàng đầu kia, thậm chí còn có thêm khí thế thiết huyết.
Trưởng ca Trần A Sinh quen biết Nobel. Thấy thái độ của Nobel đối với Tô Bình Nam, hắn càng đánh giá Tô Bình Nam cao hơn một bậc.
Là quán cơm tư nhân hàng đầu, đương nhiên món ăn không có gì để chê, tuy nhiên sự lựa chọn của khách hàng cũng vô cùng quan trọng. Lâm sư phụ ở trong bếp nghe xong bài phân tích Tô Bình Nam của Trần A Sinh, cùng với thái độ của Hoắc Thiên Cương trước đó, hắn lập tức hiểu ra chàng trai này không phải dạng vừa. Hắn cố ý đi ra ngoài để lại số điện thoại đặt bàn cho Tô Bình Nam, chính thức mời Tô Bình Nam trở thành khách của quán cơm tư nhân hàng đầu này.
Tô Bình Nam mỉm cười nhận lấy.
Thật ra hắn không quan tâm tới thể diện cho lắm, nhưng người Cảng thành thích thì mình nhập gia tùy tục thôi. Tô Bình Nam cảm thấy có một địa điểm gặp mặt mang tính tư mật cực cao như vậy cũng không tệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận