Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2760:

Chương 2760:Chương 2760:
"Tiên Khai, phía Lâm Đại Ngọc sao rồi?"
Sau khi kết thúc cuộc gọi với giám đốc tài chính, Tây Môn gọi điện cho Liễu Tiên Khai. Có điều hắn không phát hiện ra chỉ qua một tiếng ngắn ngủi mà giọng nói của mình đã khàn đặc.
"Lão đầu tử sẽ ra tay."
Liễu Tiên Khai nhận ra Tây Môn hơi bất thường, bèn quan tâm hỏi han: "Ngươi sao vậy?"
"Không sao. Nếu lão đầu tử thất bại, ý kiến của ta là gặp Tô Bình Nam."
Cuối cùng Tây Môn không thể vứt bỏ tình cảm nhiều năm với Liễu Tiên Khai, hắn không giấu giếm tình cảnh của mình: "Hiện giờ tài chính của ta đã bị đóng băng, e là việc làm ăn của ngươi sẽ xảy ra chuyện. Rõ ràng là tập đoàn Cẩm Tú còn lớn mạnh và đáng sợ hơn chúng ta dự liệu."
"Ngươi có ý gì?"
Giọng điệu của Liễu Tiên Khai trở nên lạnh lùng.
"Thật đáng sợi"
Tây Môn còn chưa nói xong đã bị Liễu Tiên Khai ngắt lời.
Tây Môn không nói gì thêm, chỉ thở dài rồi cúp máy. ...
Liễu Tiên Khai gầm lên.
"Vậy thì Giá Thế Đường sẽ không còn, ngươi có hiểu không?"
Giang hồ nội địa Hạ quốc trào dâng sóng ngầm, trong khi hộp đêm Cảng thành lại nhảy nhót tưng bừng. Phương Lâm Nhiên bị sốc trước cuộc giết chóc đêm mưa, dẫn theo sáu bảy vệ sĩ tức tốc chạy tới thành phố trong mơ của người Hạ quốc thời kỳ này, đến nơi mới thở phào nhẹ nhõm.
"Từ bỏ một vài thứ, để cho Tây Thi và Điêu Thuyên chống đỡ. Chúng ta không cần thiết phải lấy cứng chọi cứng với Tô Bình Nam, tổn thất nặng nề, lợi bất cập hại."
"Hiếm có dịp đi du lịch, lão tử sẽ dẫn các ngươi đi uống rượu mạnh nhất, chơi gái xinh nhất!"
Rõ ràng cuộc đụng độ của hai con mãnh thú trong bóng tối diễn ra trước mắt Phương Lâm Nhiên không chỉ lật đổ nhận thức của hắn về giang hồ, mà còn dọa hắn sợ vỡ mật.
Ngay khoảnh khắc đặt chân đến Cảng thành, ông chủ Phương đã khôi phục tinh thần lập tức đưa ra quyết định.
Đây là câu nói Phương Lâm Nhiên thường xuyên lẩm bẩm suốt dọc đường.
"Việc thứ nhất, ta muốn rượu ngon của các ngươi, đừng lấy hàng giả ra lừa ta."
"Hai việc."
Bởi vì ông chủ Phương vẫn luôn không thể duỗi xúc tu vào Cảng thành, cho nên hắn không có thiện cảm với nơi này, tất nhiên giọng điệu rất ngông cuồng.
Hiển nhiên mấy vệ sĩ biết tính nết của ông chủ mình, đoàn người rầm rộ đi tới phố Bát Lan tiếng tăm lừng lẫy. Mặc dù thời kỳ này người Cảng thành vẫn có thành kiến với đại gia nội địa, nhưng sau khi ông chủ Phương đập hai tờ tiên mệnh giá lớn vào mặt tên bảo vệ, mấy người lập tức trở thành khách VIP của hộp đêm Đế Hào.
Câu nói này của ông chủ Phương xuất phát từ nội tâm. Ông chủ Phương cầm micro, ngửa mặt lên trời hét: "Gái Tây có đủ, hôm nay các ngươi phải làm vẻ vang tổ quốc!"...
Ông chủ Phương vừa nói vừa tiện tay lấy ra một xấp tiền đô la Mỹ từ trong chiếc vali mà vệ sĩ của mình xách theo, ném cho đối phương. Hành động này lập tức khiến má mì vốn đang cười không thấy mắt lập tức mềm nhữn cả người.
"Thứ hai, ta muốn cô em xinh đẹp nhất, nhưng không muốn gái Hạ quốc, tất cả phải là gái Tây!"
Cho đến bây giờ, khi mấy ông chủ đó nhắc đến Cảng thành, câu đầu tiên là hung hăng nhổ nước bọt.
"Bật bài Trái tim Trung Quốc của tôi!"
Kẻ kinh doanh ngân hàng ngầm đều là ông chủ không thiếu tiên, đã từng có mấy ông chủ cùng nhau đến Cảng thành mua sắm vui chơi, nhưng lại bị hộp đêm dùng rượu giả chặt chém.
Người chết vì tiên chim chết vì ăn.
Phố Bát Lan là nơi nào?
Là khu vực phong vân được hơn sáu trăm nghìn côn đồ Cảng thành công nhận!
Nơi này tấc đất tấc vàng, không chỉ là chốn tiêu tiền của kẻ giàu mà còn là nơi tập trung dân liều mạng.
Rất nhiều dân liều mạng vung tiền như rác ở đây, mức độ chi tiêu hào phóng không thua kém gì các đại gia. Dù sao những kẻ không có ngày mai ấy đều cho rằng người chết mà tiền chưa tiêu hết mới là chuyện đau đớn nhất.
Hơn nữa, những kẻ này không ngại tìm kiếm mục tiêu tiếp theo của mình ở đây.
Tuy nói hiện tại phố Bát Lan là địa bàn của Hòa Ký và Hào Mã Bang, có trật tự, nhưng ai nói không thể ra tay bên ngoài?
Băng đảng Cảng thành rất có quy tắc.
Chỉ cần ngươi không gây chuyện thị phi trong địa bàn của hắn, thường thì băng đảng sẽ không nhúng tay.
Ông chủ Phương không để ý thấy sau khi hắn ném ra một xấp đô la Mỹ, trong mắt một nhân viên phục vụ bưng các loại rượu tây và đĩa đựng trái cây lên bàn chợt lóe lên tia sáng nóng bỏng.
Các cô gái phương Tây đến rất nhanh, đặc biệt là mấy người mang dòng máu lai Bồ Đào Nha sở hữu ngoại hình xinh xắn và thân hình đẹp đẽ càng khiến ông chủ Phương híp mắt lại.
"Rải tiên, ai nhặt được thì thuộc về người đó."
Ông chủ Phương luôn khí phách, nhất là khi hắn thấy các cô gái phương Tây dám nhìn thẳng vào mắt mình, hắn lập tức bật chế độ kiêu ngạo.
A Long làm vệ sĩ đã trải qua rất nhiều trường hợp tương tự.
Hắn quen tay hay việc, mở chiếc vali vẫn luôn mang theo bên cạnh ra. Trước đôi mắt trợn to của mấy nữ nhân, hắn ném mấy xấp đô la Mỹ lên không trung.
Nữ nhân hò hét, ánh đèn lờ mờ, trên màn hình phát bài hát Trái tim Trung Quốc của tôi.
Đồng đô la mỹ màu xanh bay lả tả như mưa trong phòng.
Uy lực của cơn mưa tiền rất kinh người.
Mặc dù không có nhiều người hiểu tiếng phổ thông của ông chủ Phương, nhưng vẫn quỳ gối trước động tác của hắn. "Phiên dịch cho các nàng nghe."
Phương Lâm Nhiên lắc ly rượu trong tay, bắt chước ánh mắt của Trang Tử Cường nhìn má mì. Bởi vì ông chủ Phương cảm thấy ánh mắt của tên đó tràn đây sát khí.
"Đến địa bàn Hạ quốc thì phải biết điều. Quỳ xuống!"
Phương Lâm Nhiên nhìn xung quanh, thấy có một nữ hài vẫn đứng im bất động. Hắn nhíu mày, sau đó búng ngón tay với một thành viên băng đảng trông coi.
Đối phương lập tức cung kính đi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận