Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2603. Đường giang hồ khó đi



Chương 2603. Đường giang hồ khó đi




Phạm Căn Xương vốn là nòng cốt trong hệ thống bảo an của tập đoàn Kim Môn đã bị ánh mắt trong trẻo của nữ hài làm cái nghề đê tiện này đả động.
Sờ cổ áo đã nhiều ngày không giặt, hắn quỷ thần xui khiến nhẹ gật đầu: “Được.”
Không hề có thổ lộ oanh oanh liệt liệt, cũng không có theo đuổi lãng mạn, một tay súng phụ trách những công việc bẩn thỉu cho tập đoàn Kim Môn, một nữ hài là tiếp viên trong quán karaoke, hai người bắt đầu hẹn hò với nhau sau ngày hôm đó.
Nữ hài đã thực hiện lời hứa của mình.
Bất cứ khi nào Phạm Căn Xương đến căn phòng của hai người, lúc nào cũng có một bát thức ăn nóng hổi chờ hắn. Bất kể buổi sáng hắn dậy muộn đến cỡ nào, nữ hài luôn chuẩn bị xong bữa sáng đặt trước mặt nam nhân.
Cha mẹ qua đời từ sớm, Phạm Căn Xương tính cách quái gở không có bao nhiêu bạn bè rất thích cuộc sống như thế này.
Lần đầu tiên hắn có suy nghĩ kiếm đủ tiền rồi về hưu.
Nhưng hắn quên mất.
Giang hồ là một con đường không có lối về.

Một nữ hài tốt luôn giữ mặt mũi cho nam nhân của mình.
Doãn Tố Lệ là người như vậy.
Mặc dù nàng không quan tâm, đồng thời cho rằng mình đến hộp đêm kiếm tiền là do áp lực cuộc sống, nhưng nàng cũng biết công việc ở hộp đêm cũng chẳng vẻ vang gì. Cho nên, bất cứ khi nào Phạm Căn Xương có công việc ở đó, nàng sẽ không có mặt.
Mặc dù lời lẽ của nam nhân không được nhẹ nhàng, hơn nữa còn có thân phận rất cao, nhưng hắn cực kỳ tốt với nàng.
Như vậy là đủ rồi.
Đối với một nữ hài nông thôn mà nói, nàng cho rằng có thể ở nhà nấu một bữa cơm cho nam nhân của mình, ngày lễ cùng hắn đi dạo phố mua sắm đã là chuyện hạnh phúc nhất trên cuộc đời này rồi.
Những cái khác hoàn toàn không quan trọng.
Đương nhiên, nếu Phạm Căn Xương có thể cưới nàng, tương lai có một đứa con, đó sẽ là kết cục hoàn mỹ nhất.
Mặc dù ngoại hình của Doãn Tố Lệ không khác gì những cô gái thành thị, nhưng trong thâm tâm nàng vẫn là một nữ hài nông thôn thuần phác. Sự xa hoa trụy lạc và những mưu mô trong hộp đêm không làm vấy bẩn nữ nhân.
Mỗi lần đi mua sắm một mình, nàng luôn đứng trước cửa hàng trang sức Tiffany rất lâu.
Nàng thực sự rất thích chiếc nhẫn kim cương của Tiffany được bán với giá lên tới ba mươi tám triệu, không biết tại sao nhưng nàng đã bị thu hút sâu sắc bởi chiếc nhẫn kim cương phiên bản giới hạn này khi lần đầu tiên nhìn thấy nó.
Nàng là một đứa trẻ rất biết nghe lời mẹ.
Trước khi mẹ của nàng qua đời đã nói với nàng ba chuyện.
“Chúng ta lúc nào cũng phải lạc quan và vui vẻ. Chúng ta chỉ có thể đến thế giới này một lần, dù có phạm sai lầm cũng không sao cả. Không ai không phạm sai lầm.”
“Gặp được nam nhân mà mình thích thì phải can đảm theo đuổi. Có như vậy, ngươi mới có được tình yêu.”
“Mua cho mình một món đồ mà cả đời này mình không bao giờ chán ghét. Khi bi thương, khổ sở hoặc lúc về già, món quà này sẽ mang đến niềm vui cho ngươi.”
Doãn Tố Lệ vẫn luôn duy trì sự lạc quan của mình. Nàng đã làm được điều thứ nhất.
Khi gặp Phạm Căn Xương, nàng có đủ dũng khí ngăn đối phương lại. Nàng đã làm được điều thứ hai.
Đến điểm thứ ba, Doãn Tố Lệ lại phát sầu.
Khi nhìn thấy chiếc nhẫn kia, nữ hài còn chưa quen với Phạm Căn Xương. Cho nên, nàng rất nghiêm túc để dành tiền. Còn chưa kịp để dành đủ tiền, nàng đã gặp được nam nhân mình thích. Kết quả, nàng lấy hết tiền của mình ra tiêu cho Phạm Căn Xương, dẫn đến khoảng cách tiền mà nàng để dành với giá của chiếc nhẫn kia càng lúc càng xa.
Tập đoàn Kim Môn trả lương cho nhân viên không thấp.
Cho dù vậy, Doãn Tố Lệ không bao giờ đề cập đến chiếc nhẫn yêu thích của mình với Phạm Căn Xương.
Thứ nhất, nàng không muốn để cho nam nhân của mình cảm thấy nàng quá vật chất. Thứ hai, Phạm Căn Xương đã mua cho nàng một căn phòng ở một khu chung cư cao cấp, mỗi tháng chi tiêu rất nhiều.
Nữ hài không nói không có nghĩa là hắn không biết.
Mặc dù Phạm Căn Xương không có văn hóa nhưng hắn rất thông minh.
Nếu không, một tiểu lưu manh không có học vấn không thể trở thành một trong những binh sĩ xuất sắc nhất trong quân đội, hơn nữa sau khi hắn xuất ngũ, hắn cũng không thể từng bước trở thành tổ trưởng một tổ hành động của tập đoàn Kim Môn.
Dù sao đường giang hồ khó đi, người không có đầu óc hoàn toàn không thể lăn lộn nổi.
Dựa theo quỹ tích vốn có của Phạm Căn Xương, có thể sau năm sáu năm nữa, dựa vào kinh nghiệm lẫn chiến tích huy hoàng của mình, hắn có thể bò lên vị trí lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Kim Môn. Như vậy, chỉ cần tập đoàn Kim Môn không ngã ngựa, có thể nói hắn cả một đời cơm áo không lo.
Cái thứ tình yêu này không những làm hỏng đầu óc của nữ nhân, đồng thời cũng khiến nam nhân mất lí trí.
Có được công việc này là nhờ Phạm Căn Xương dựa vào quan hệ không tệ với Xa Xương Hách mà tranh thủ được. Hắn biết, những công việc bẩn thỉu của tập đoàn thường được trả thù lao kinh người. Hắn cần khoản thù lao đó để mua cho nữ nhân của mình một món quà cả đời khó quên.
Hắn thậm chí còn mơ mộng đến cảnh tượng hắn cầm chiếc nhẫn có tên là Ngôi Sao Định Mệnh xuất hiện trước mặt Doãn Tố Lệ rồi cầu hôn nàng.
Sự việc diễn ra rất thuận lợi.
Bởi vì giết chết được Khương Hổ Tại, hắn như ước nguyện nhận được tiền thưởng đến ba mươi lăm triệu.
Sau khi nhận được tiền, Phạm Căn Xương lập tức chạy đến cửa hàng Tiffany, mua chiếc nhẫn kim cương phiên bản giới hạn này, thu hút sự chú ý của vô số người.
“Lấy ta được không?”
Phạm Căn Xương tính tình trầm ổn vui vẻ cầm chiếc nhẫn giống như thiếu niên mới lớn biết yêu. Trên đường về nhà, hắn vô số lần luyện tập với không khí lời nói và biểu hiện khi cầu hôn. Hành vi quái lạ của hắn khiến không ít người đi đường ngoái đầu nhìn. Hết chương 2603.



Bạn cần đăng nhập để bình luận