Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1259. Bắt người tay ngắn



Chương 1259. Bắt người tay ngắn




Hôm nay, người khiến Tô Bình Nam bực mình không chỉ có Ngưu Quảng Phát. Hai tiếng sau, Trương Đồng phụ trách phim trường Hoành Điếm trở về Thiên Dô.
"Lão đại."
Trương Đồng lộ vẻ chột dạ: "Có một bộ phim tìm ta xin đầu tư, nhưng ta không quyết định được, muốn cho ngươi xem."
Hắn chột dạ là có nguyên nhân.
Phim trường Hoành Điếm được đầu tư rất nhiều, nhưng bây giờ mới miễn cưỡng cân bằng thu chi. Từ tình hình hiện tại có thể thấy muốn hồi vốn quả là xa vời, nếu tiếp tục đầu tư cho một bộ phim thì báo cáo tài vụ sẽ rất khó coi.
Đây mới là nguyên nhân thực sự khiến hắn trở về.
"Có nhiều thứ đầu tư là để kiếm tiền lâu dài. Hơn nữa, muốn lấy được quyền phát ngôn thì phim trường chỉ là khởi đầu, phim ảnh mấy năm sau mới là tiết mục chính của chúng ta. Vì vậy ngươi không cần lo lắng ta mắng ngươi vì chuyện này."
Tô Bình Nam liếc mắt một cái là nhìn thấu tâm tư của Trương Đồng. Hắn lắc đầu trả lời: "Ta nhớ là ta từng nói có thể đầu tư phim, không kiếm được tiền cũng kiếm được quan hệ. Quy tắc chơi của giới phim ảnh khác biệt, chúng ta không cần vội vàng."
"Không vội vàng."
Trương Đồng mỉm cười đưa cho Tô Bình Nam một kịch bản: "Kịch bản rất lớn, đạo diễn là Trương Nghệ Mưu, tên là Có gì thì từ từ nói."
Tô Bình Nam ngẩng đầu lên. Hắn đã xem bộ phim này, vẫn còn chút ấn tượng. Trong phim có câu "An Hồng, ta nhớ ngươi, nhớ ngươi không ngủ yên" nổi tiếng một thời gian dài.
"Đầu tư đi."
Tô Bình Nam ném cho Trương Đồng một điếu xì gà. Hắn không để ý chút tiền ấy lời hay lỗ, có thể làm cho tập đoàn Cẩm Tú hoàn toàn cắm rễ vào giới phim ảnh mới là điều quan trọng nhất.
"Cứ yên tâm làm nhà sản xuất phim đi."
Tô Bình Nam dặn dò vài câu: "Nhớ phải giữ quan hệ với mấy người này, tốt nhất là có thể lôi kéo người ta ký hợp đồng với Điện ảnh và Truyền hình Cẩm Tú mới tính là thành công."
"Vâng."
Trương Đồng rất giỏi lôi kéo quan hệ. Lúc này thấy lão đại thật sự không để ý tới tình hình tài chính của phim trường, hắn cũng yên tâm.
Tâm trạng thả lỏng, tâm tư lập tức trở nên sôi nổi.
"Nam ca, buổi tối tìm thời gian cùng uống rượu nha! Lâu lắm rồi ta không về quán bar ZT, nghe nói rượu ngươi sưu tầm sắp mở được một tửu trang rồi."
"Thiên Đô không cất giữ nhiều như vậy."
Có lẽ cho tới bây giờ Trương Đồng vẫn nói chuyện với Tô Bình Nam như bạn bè, cho nên cảm giác của Tô Bình Nam về Trương Đồng không giống những người khác.
Nghe vậy nam nhân trả lời.
"Vòng quan hệ của Cẩm Tú đang mở rộng, đã mở không ít quán bar ở các thành phố lớn, nhất nhiều rượu đều cất giữ ở nơi khác. Nhưng có mấy chai rượu ngon hiếm, ta cho ngươi một chai. Tối nay ta phải đi Thịnh Kinh nên không đi uống với ngươi được."
"Vậy thì cảm ơn ngài."
Bạn học Trương chắp tay thi lễ như tiểu nhị trong phim, vẻ mặt hào hứng.
Nam ca là ai chứ?
Hắn gọi là rượu ngon thì chắc chắn là ngon nuốt lưỡi, mình được cho một chai chứng tỏ điều gì?
Chứng tỏ địa vị của mình trong lòng Nam ca không hề thay đổi. Điều này khiến hắn vô cùng vui vẻ.
"À này, dạo này có chuyện gì thú vị hoặc là có ai tìm ngươi đầu tư không?"
Trương Đồng thật sự là phúc tinh trong lòng Tô Bình Nam. Thấy Trương Đồng cầm tài liệu định rời đi, Tô Bình Nam hỏi một câu theo thói quen.
"Có... à không, không, không có."
Vẻ mặt Trương Đồng kỳ lạ, nói năng lắp bắp.
Vốn dĩ hắn định đề cử game, nhưng đột nhiên nhớ ra hành động của mình trong game, thế là lập tức hối hận, nuốt lại những lời sắp nói.
"Ta muốn nghe lời nói thật."
Tên nhãi này có vấn đề. Tô Bình Nam đặt tài liệu trong tay xuống, ánh mắt nhìn Trương Đồng trở nên sắc bén.
Đối với Trương Đồng mà nói, nỗi sợ hãi Tô Bình Nam đã khắc sâu tận xương tủy. Lúc này Tô Bình Nam mặt lạnh như tiền quả thật đã dọa hắn sợ thót tim, lập tức khai tuốt tuồn tuột.
"Gần đây ta đang chơi game. Game này không phải loại game thùng của chúng ta, mà là game chơi trên máy tính, rất nhiều người có thể chơi chung. Ta cảm thấy ngươi sẽ hứng thú."
"Game online có thú vị không?"
Tô Bình Nam không ngờ Trương Đồng lại nói ra một câu khiến hắn bất ngờ. Nam nhân chỉ vào chiếc máy tính trên bàn làm việc: "Mở ra cho ta xem thử."
"Vâng."
Trương Đồng lập tức bận rộn.
Tô Bình Nam nhìn bóng lưng Trương Đồng như có điều suy nghĩ.
Hắn nhớ game online là một miếng bánh ngọt rất lớn, nhưng lúc này nó đã xuất hiện rồi ư?
Tô Bình Nam hơi nghi ngờ. Điều này không thể trách hắn.
Mặc dù Tô Bình Nam có thể nói là người sống hai đời, song hắn không chơi bất kỳ game nào, cho nên điều này không có gì lạ.
Ở thời không kia, quỹ tích sinh hoạt của nam nhân quá bưu hãn. Khi một truyền kỳ đang thịnh hành ở Hạ quốc, hắn đang lưu lạc giang hồ bởi vì cuộc chiến sống mái với Tưởng Môn Thần.
Đòi nợ, bảo kê, trốn tránh kẻ thù, cuối cùng đâm đầu vào giới chạy thuyền trên biển. Thế thì làm sao hắn có thời gian tìm hiểu những thứ này.
Game đang được download, Tô Bình Nam chỉ vào giao diện game Thiên Đường, nói ra một câu mà Trương Đồng sợ nhất.
"Bình thường ngươi chơi thế nào?"
Nam nhân nhìn chằm chằm Trương Đồng: "Bây giờ chơi cho ta xem."
Câu nói bình thản của Tô Bình Nam rơi vào tai Trương Đồng như sấm sét ngày tận thế. Hắn nhăn nhó ngoảnh đầu đáp: "Lão đại, tự ngươi chơi đi, ta lập tài khoản cho ngươi."
Tô Bình Nam nhíu mày: "Dùng của ngươi, ta không quen đăng ký mấy thứ này."
Trương Đồng bất lực, vừa đăng nhập vào game vừa điên cuồng cầu khấn người chơi tên Đông Đông kia tuyệt đối đừng online.
Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm.
Gần đây cấp và trang bị của Trương Đồng lên ầm ầm, nhưng tất cả là nhờ công lao của nữ hài Đông Đông, vì thế hắn hơi hạ mình trước mặt đối phương.
Hơn nữa, cảm giác nhập vai đáng chết kia khiến nữ hài không ít lần châm chọc những lời hắn từng chém gió. Nếu lão đại đọc được, Trương Đồng hi vọng mình không chết quá thảm. Hết chương 1259.



Bạn cần đăng nhập để bình luận