Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2470. Vảy ngược



Chương 2470. Vảy ngược




Tập đoàn Kim Môn thì sao?
Đây là một thế lực kiểu mới đã hoàn thành tích lũy ban đầu, hơn nữa đã đi vào chính quy và khống chế hai giới chính tà trong xã hội. Nguồn tài sản của bọn hắn đã trở nên đa nguyên hóa, chứ không phải những sản nghiệp hạn chế không thể công khai.
Nhưng cơ cấu sản nghiệp cũng khiến tập đoàn Kim Môn phải cân nhắc nhiều hơn tới ảnh hưởng của các phương diện xã hội, cùng với thái độ của phía chính phủ và người dân.
Cho nên trong cuộc nói chuyện giữa Lý Đầu Sâm và Thường Tại Mãn có một câu không phải là không có đạo lý.
Tổ chức Tam Mộc cho rằng mức độ tẩy trắng của tập đoàn Kim Môn quá cao, bọn hắn không thể hành động trắng trợn như tổ chức Tam Mộc, nhất định phải tránh ảnh hưởng tiêu cực từ xã hội.
Mà điểm này cũng là lý do vì sao anh em Lý gia trắng trợn tấn công tập đoàn Kim Môn nhưng vẫn khẳng định có thể hòa giải với đối phương.
Một bên hành động điên cuồng không kiêng nể gì, một bên long bàng hổ cứ, thâm căn cố đế trong các ngành nghề khiến người ta sợ hãi.
Không ai biết hai tổ chức có phong cách làm việc hoàn toàn khác nhau nhưng đều vô cùng tàn nhẫn này xảy ra xung đột sẽ là kết quả gì.
Người bình thường sẽ cho rằng trong quá trình tranh đấu, giết mấy lãnh đạo cấp cao là một gúc mắc không thể tháo gỡ. Nhưng Lý Đấu Sâm lăn lộn giang hồ đã lâu lại không nghĩ vậy, giết mấy lãnh đạo cấp cao thì có gì to tát đâu?
Giang hồ chém giết không phải chơi đồ hàng, sao có thể ta tốt ngươi tốt mọi người đều tốt được? Hai thế lực tranh đấu, làm gì có chuyện không có ai thiệt mạng? Đây là chuyện quá đôi bình thường, phương pháp giải quyết chẳng qua cũng chỉ là lúc đàm phán nhường ra bao nhiêu lợi ích mà thôi.
Không thể nói rằng hắn đã tính sai.
Lý Đấu Sâm rất coi trọng tập đoàn Kim Môn.
Hắn cho rằng coi trọng lợi ích thực tế là thuộc tính đặc trưng của thế lực siêu cấp. Dù sao phát triển đến trình độ của tập đoàn Kim Môn, chắc hẳn từ lâu trong tổ chức đã chẳng còn tình nghĩa huynh đệ gì, cũng chẳng còn nghĩa khí chó má gì. Tất cả phải tuân theo chỉ thị để phát triển đại cục mới là lối suy nghĩ cần thiết để một tổ chức có thể phát triển lớn mạnh.
Nhưng hắn đã tính sai một việc.
Người cầm quyền chân chính của tập đoàn Kim Môn là một nam nhân dã tâm bừng bừng, thậm chí có thể miêu tả bằng từ ngông cuồng. Một nam nhân kiệt ngạo đến độ không muốn cúi đầu trước thế giới này!
Bất kể tổ chức Tam Mộc cố gắng thâm nhập vào tập đoàn Kim Môn để tạo dựng tuyến vận tải biển của riêng mình hay là khiêu chiến với quyền uy của thế giới ngầm xứ sở kim chi, thì đều chạm vào vảy ngược của Tô Bình Nam.
Rồng có vảy ngược, chạm vào chắc chắn sẽ chết.
Tô Bình Nam ngông cuồng nhưng cũng rất cẩn thận, hắn không cho rằng một tổ chức điên cuồng khiêu khích lằn ranh xã hội của một quốc gia thì đáng sợ cỡ nào. Hắn cho rằng sát chiêu thật sự là ngấm ngầm thâm nhập, cuối cùng giống như con rắn độc ở lúc mấu chốt nhe ranh nanh cắn một phát chí mạng, đó mới là lối làm việc đúng đắn.

Tổ chức Tam Mộc đang nghiên cứu Kim Môn, Kim Môn cũng đang nghiên cứu Tam Mộc.
Trong phòng họp trên tầng cao nhất của tòa nhà Kim Môn.
"Trong một tổ chức mà các thành viên gắn kết với nhau bằng lợi nhuận rất rủi ro nhưng đủ cao hoàn toàn không có lòng trung thành đáng nói."
Sau khi Tô Bình Nam nhận được toàn bộ tài liệu về việc tập đoàn Kim Môn phát động tập kích, nam nhân xé bỏ vỏ bọc thương nhân bấy lâu, bộc lộ sự hung dữ và ác độ đã lâu không thấy: "Không vạch ra được lỗ hổng nội bộ là vì cái giá chúng ta đưa ra chưa đủ."
"Ngươi phải nhớ kỹ: bọn hắn điên, vậy thì chúng ta phải ác!"
Quách Quang Diệu mang vẻ mặt nghiêm túc. Mọi người cùng khom lưng.
"Có đôi khi thua không phải là chuyện xấu, ít nhất chúng ta thấy được vấn đề còn tồn tại ở bản thân."
Tô Bình Nam sắp xếp lại mọi chuyện xảy ra gần đây, ánh mắt hung ác sắc bén như muốn xuyên qua không khí nhìn thấu mọi sự lừa gạt và lời nói dối: "Từ hai lần tổ chức Tam Mộc tập kích chúng ta có thể thấy Lý Đấu Sâm hiểu tập đoàn Kim Môn hơn các ngươi tưởng."
"Câu hỏi thứ nhất."
Tô Bình Nam híp mắt lại: "Nguyên nhân bọn hắn bắn chết Văn Tại Võ ở bến tàu là gì?"
"Địa điểm dễ dàng thành công chăng?" Quách Quang Diệu không chắc chắn lắm: "Bến tàu lớn, giao thông chằng chịt, sau khi xong việc sẽ dễ dàng tẩu thoát. Hơn nữa, vụ việc gây ảnh hưởng tiêu cực trong xã hội. Có lẽ đây là nguyên nhân bọn hắn lựa chọn bến tàu."
"Câu hỏi thứ hai."
Tô Bình Nam không bình luận câu trả lời của Quách Quang Diệu, tiếp tục nói: "Tại sao bọn hắn lại muốn giết Đinh Thanh chứ không chọn Lý Tử Thành hoặc là ngươi - người ngồi trên ghế chủ tịch quan trọng nhất - làm mục tiêu?"
"Hành trình mỗi ngày của Đinh Thanh cố định, rất dễ điều tra."
Câu trả lời lần này của Quách Quang Diệu lưu loát hơn nhiều, những người khác cũng tỏ ý tán thành.
"Sự việc không đơn giản như vậy."
Tô Bình Nam xua tay nói với Quách Quang Diệu: "Từ những phân tích hành động của Lý Đấu Sâm trong quá khứ có thể thấy người này có thủ đoạn điên cuồng nhưng đầu óc tỉnh táo. Dù sao một kẻ điên không thể khiến Toàn Diệu Hoán gian như cáo chạy tới Suriname, đồng thời còn áp đảo nhân tài mới nổi Kim Đấu Dân hung hãn. Huống chi ở Nhật Bản hắn còn đuổi được đám người Nam Mĩ khỏi thị trường."
"..."
"Kẻ có thể độc quyền thị trường hàng trắng có lợi nhuận kếch xù như vậy tuyệt đối không thể nào là tên điên."
Tô Bình Nam định nghĩa về Lý Đấu Sâm chưa từng gặp mặt: "Tên này rất giỏi ngụy trang. Từ một kẻ buôn lậu làm chân chạy vặt chở hàng cho người ta làm đến vị trí người đứng đầu tổ chức Tam Mộc, là một kiêu hùng!" Hết chương 2470.



Bạn cần đăng nhập để bình luận