Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 411: Tập đoàn Samsung

Chương 411: Tập đoàn Samsung
Thang máy đi lên rất chậm.
Lý Tử Thành nhìn Đinh Thanh đang nhàm chán huýt sáo, nhỏ giọng nói: "Đại ca, bây giờ chúng ta đã có vốn thoát khỏi bọn hắn rồi.”
Đinh Thanh nhìn Lý Tử Thành bằng ánh mắt sâu xa, cho đến khi trán hắn bắt đầu đổ mồ hôi mới chậm rãi thu hồi ánh mắt.
Không phải là Đinh Thanh không nghĩ đến vấn đề này.
Nhưng trong những ngày qua, mạng lưới quan hệ của Cẩm Tú đã mang lại cho hắn rất nhiều lợi ích, đồng thời cũng khiến Đinh Thanh cảm thấy sợ hãi từ tận đáy lòng.
Tập đoàn Cẩm Tú thật sự rất đáng sợ.
Thậm chí Đinh Thanh còn không thể xác định những lời này của Lý Tử Thành rốt cuộc là thật lòng hay là đang thăm dò hắn.
Văn phòng vẫn là văn phòng đó, chỉ có điều người ngồi trên ghế chủ đã đổi từ Quách Quang Diệu thành một nữ nhân rất xinh đẹp.
"Ta là Mộ Dung Thanh Thanh.”
Nữ nhân nói giọng bình tĩnh, Đinh Thanh có thể cảm giác được người tên Mộ Dung Thanh Thanh này rất nguy hiểm, đây là trực giác của hắn.
"Có một việc cần ngươi đi làm.”
Mộ Dung Thanh Thanh ném một phần tài liệu trên bàn cho Đinh Thanh, ánh mắt nhìn hai người lộ rõ sự lạnh lùng không thể che giấu.
Đinh Thanh mở tư liệu ra, sau đó cả người đều run rẩy.
Lý Tử Thành tò mò tiếp nhận, trang đầu tiên của tư liệu chỉ có bảy chữ ngắn ngủi.
Tập đoàn Samsung, Lee Jay-hyun.
Ở Bổng tử quốc từng có một câu ngạn ngữ: ba thứ mà người dân Bổng Tử quốc không thể tránh khỏi trong đời là: cái chết, thuế và Samsung.
Lần này tập đoàn Cẩm Tú đã theo dõi con quái vật khổng lồ này.
...
Tập đoàn Samsung là tập đoàn đứng đầu trong sáu đại tài phiệt của Bổng Tử quốc, lịch sử gia tộc của bọn hắn quả thực là một bộ phim cung đấu của Hạ quốc, đấu tranh đến mức trời đất u ám.
"Lee Jay-hyun, cháu trai cả của người sáng lập tập đoàn Samsung, đã thụ án ba năm trong nhà tù ở Thủ Nhĩ, ngày mai là ngày hắn ta ra tù.”
Đinh Thanh đọc xong tư liệu, ngẩng đầu hơi nghi hoặc: “Giám đốc Mộ Dung, hắn cùng lắm cũng chỉ là một kẻ tranh quyền thất bại, chúng ta có thể lấy được lợi ích gì từ trên người hắn?”
Không ai hiểu rõ năng lượng ẩn chứa trong những con quái vật khổng lồ như Samsung bằng Đinh Thanh và Lý Tử Thành. Trong lòng bọn hắn, nếu không cần thiết thì thật sự không nên xen vào loại đấu tranh này.
"Cổ phần.”
Mộ Dung Thanh Thanh gõ gõ bàn: “Cẩm Tú cần cổ phần của Samsung Electronics trong tay hắn.”
Toàn bộ kế hoạch nhằm vào con quái vật khổng lồ Samsung được Rebecca đề xuất, Tô Bình Nam là người quyết định.
Rebecca là con gái thứ của Chung gia ở Cảng thành, sau hai mươi sáu năm sống vô tri vô giác đã bị tham vọng của Tô Bình Nam kích phát tiềm lực chưa từng có, bộc phát tài năng đáng kinh ngạc.
Khi Tô Bình Nam trình bày trong cuộc họp, rằng trọng tâm phát triển của tập đoàn Cẩm Tú vào năm tới là điện thoại di động, Rebecca lập tức nhắm ngay mục tiêu đến dây chuyền sản xuất và dự trữ công nghệ của Samsung Electronics.
Rebecca to gan, tầm nhìn rộng mở và có kế hoạch chặt chẽ, Tô Bình Nam hiếm khi khen ngợi vài câu làm cho đại thiếu gia Nobel đỏ mắt ghen tị.
"Nói về lợi ích đầu tiên.”
Mộ Dung Thanh Thanh nhìn vết sẹo trên mặt Đinh Thanh, tỏ ý khen ngợi: "Làm tốt việc này thì lão đại sẽ gặp ngươi. Cổ áo của ngươi chưa chắc không có cơ hội thêu lên một con rồng Hạ quốc chúng ta.”
Ánh mắt Đinh Thanh nóng bỏng.
Các lãnh đạo của tập đoàn Cẩm Tú hắn gặp không nhiều lắm, nhưng mỗi một người đều không phải là nhân vật đơn giản. Đối với boss tổng Tô Bình Nam - người có thể làm cho những người này một lòng một dạ phục vụ - Đinh Thanh vừa sợ hãi vừa cực kỳ tò mò rốt cuộc đối phương là nhân vật như thế nào.
"Chuyện này ta sẽ làm tốt.”
Có lời hứa của Mộ Dung Thanh Thanh, Đinh Thanh lập tức không do dự nữa. Theo hắn thấy, đây là một cơ hội, một cơ hội cho hắn dung nhập vào tập đoàn Cẩm Tú khủng bố này.
Khi hai người Đinh Thanh cáo từ, Mộ Dung Thanh Thanh nói một câu:
"Phú quý ở Cẩm Tú mới là phú quý chân chính.”
Bàn tay đóng cửa Đinh Thanh thoáng khựng lại, cả người cung kính cúi đầu trước Mộ Dung Thanh Thanh rồi mới sải bước rời khỏi.
Mộ Dung Thanh Thanh cắt đuôi xì gà, châm lửa rồi đứng bên cửa sổ tầng bốn nhìn Đinh Thanh được một đám người vây quanh lên xe.
"Hy vọng ngươi không làm Cẩm Tú thất vọng.”
"Cộc, cộc, cộc!"
Tiếng gõ cửa vang lên, người tiến vào là Để Diệu Dương.
"Quả thật Lý Tử Thành kia có vấn đề, những thứ giám đốc Quách để lại không sai.”
Để Diệu Dương nói xong, đưa mấy tấm ảnh đã rửa cho Mộ Dung Thanh Thanh xem.
"Mấy ngày nay, Lý Tử Thành và nam nhân trong ảnh tình cờ xuất hiện cùng nhau ba lần.”
"Mặc dù cả hai đều cẩn thận, nhưng vẫn bị người của chúng ta chụp lại được.”
Để Diệu Dương nói tiếp: "Danh tính của người trên ảnh đã được điều tra rõ ràng, hắn là trưởng ban Khương của cục cảnh sát Minh Động.”
Mộ Dung Thanh Thanh lật xem ảnh chụp, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười lạnh lẽo: "Xem ra có người đang theo dõi chúng ta.”
Để Diệu Dương gật đầu, tàn nhẫn hỏi: "Có cần ta ra ngoài một chuyến không?”
Mộ Dung Thanh Thanh cười rất lạnh lùng: “Có một số quân cờ bất động còn còn tốt hơn di chuyển.”
Dứt lời, nàng lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệu Dương: “Phải dựa theo phương thức của Cẩm Tú mà làm việc. Nhớ kỹ, chúng ta hiện tại là Cẩm Tú chứ không phải Hải Đông Thanh trước kia.”

Lee Jay-hyun đã thất bại thảm hại trong cuộc đấu tranh gia tộc, ba năm trong lao ngục đã làm cho hắn ta già đi rất nhiều.
Bước ra khỏi cửa sắt thấy khoảng không mênh mông, Lee Jay-hyun không nhịn được mắng một câu.
Người điều hành Samsung bây giờ là Lee Chang-hi, tam thúc của Lee Jay-hyun. Lee Chang-hi nổi tiếng với thủ đoạn mạnh mẽ, quyết liệt. Việc Lee Jay-hyun vào tù chính là công lao của nhân vật cường thế này.
"A Tây.”
Lee Jay-hyun vừa mới mắng một câu, những người này đã sợ đến mức không có can đảm tiếp cận hắn?
"Người ra rồi kìa.”
"Đừng vội vàng, đến nội thành chúng ta sẽ cho vị công tử họ Lee này một bất ngờ.”
Đinh Thanh nhe răng cười, cúp điện thoại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận