Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2224. Số phận bị giẫm chết



Chương 2224. Số phận bị giẫm chết




Khi chiếc ô tô sang trọng không tương xứng với sự tồi tàn của quận Arakawa từ từ đi vào con phố đầy rác này, Yoshiko Matsuda đang liều mạng chạy.
Bởi vì tối hôm nay nhà hàng sushi nơi nàng làm việc tiếp đón một công ty tổ chức hoạt động team building, nên nàng buộc phải tan ca rất muộn, lúc đầu nàng định qua đêm ở một góc trong cửa hàng, nhưng mẹ nàng lại bị đau bụng nên nàng phải mạo hiểm mạng sống của mình vội vã trở về.
Nàng biết rõ hơn ai hết quận Arakawa sẽ nguy hiểm như thế nào sau mười hai giờ đêm.
Thậm chí trên đường về nhà, Yoshiko Matsuda đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhẫn nhục chịu đựng.
Nếu như thật sự không thể chạy trốn, thì cứ coi như là bị chó cắn. Vào những năm bốn mươi năm mươi, hành vi bị xâm phạm như này đã là chuyện thường ngày. Điều này chẳng là gì so với người mẹ bị đau cần được chăm sóc của mẹ.
Nhưng khi chuyện đó thực sự xảy ra, nàng vẫn quyết định phản kháng.
Phản kháng không phải vì nàng thay đổi chủ ý, mà là những kẻ định xâm phạm nàng có tới năm tên, trong đó có hai tên cơ thể đã lở loét do lạm dụng ma túy, ai mà biết được nếu nàng từ bỏ phản kháng thì sẽ phải chịu hậu quả như thế nào.
Sáu phút.
Sau khi chạy thật nhanh trong sáu phút, Matsushima Yoshiko gầy yếu ngã trên mặt đất. Ngay lập tức có kẻ túm tóc nàng kéo ra sau, tát một cái thật mạnh lên khuôn mặt nàng.
Yoshiko Matsuda liều mạng phản kháng, nhưng thứ nàng nhận được là một trận đòn dã man hơn.
“Cứu ta.”
Giống như kẻ sắp chết đuối nắm được cọng rơm, Yoshiko Matsushima đang lăn lộn trên đất nhìn thấy chiếc ô tô sang trọng xuất hiện ở đầu ngõ, nàng dùng hết sức gào lên.
Chiếc xe dừng lại.
Vẻ mặt bình tĩnh của Tô Bình Nam xuất hiện trước mắt đám lưu manh này, nhưng không giống như cảnh tượng Yoshiko Matsushima mong đợi, nam nhân chỉ nhìn mọi việc xảy ra trước mặt bằng ánh mắt lạnh lùng, không hề có ý định ngăn cản.
Máu lạnh là một nhãn hiệu khác của Tô Bình Nam.
Dưới con mắt của Tô Bình Nam, một tiểu cô nương có gan xuất hiện ở nơi này vào thời điểm này lẽ ra phải chuẩn bị trước tinh thần.
Ở quận Arakawa nơi tuân theo luật rừng, sự ngu ngốc của những kẻ yếu đuối dẫn tới việc bị bắt nạt không đáng để đồng cảm chút nào.
Đối với vận mệnh của loài kiến, nam nhân trước giờ không muốn quan tâm.

Mấy con nghiện lúc đầu có chút sợ hãi dừng lại hành vi, dù sao những kẻ ngồi trên chiếc xe sang trọng như vậy chắc chắn đều là nhân vật lớn, bọn hắn không thể xúc phạm. Nhưng khi bọn hắn nhìn thấy Tô Bình Nam chỉ hạ cửa kính xuống nhìn liếc qua một cái rồi thu về, ánh mắt của bọn hắn lại càng thêm hung dữ.
Tiếng vải bị rách ra và tiếng cười điên dại vang lên cùng một lúc.
“A!!!!!”
Cô gái đã làm một hành động mà tất cả mọi người đều không ngờ tới, Matsuda Yoshiko vừa bị xé áo đã húc đầu vào cằm nam nhân đang bổ tới, sau đó như một con dã thú cắn vào cổ đối phương.
Dưới ánh trăng, nữ nhân trông giống như ma!
Những con nghiện còn lại cũng bị sự điên loạn của Matsuda Yoshiko dọa cho sợ hãi, sững sờ trước cảnh tượng máu me bắn tung tóe trên cổ của đồng bọn, sau đó bắt đầu điên cuồng đánh đập.
“Bụp! Bụp!”
Âm thanh trầm đục của giày da chạm vào da thịt vang vọng trong con hẻm vắng.
“Rất thú vị.”
Tô Bình Nam lại chuyển sự chú ý vào cảnh chém giết như địa ngục, trên miệng nam nhân xuất hiện một nụ cười: “Nếu một con kiến ​​​​có can đảm giơ răng nanh của mình lên để chống lại đế giày đang giẫm mình, vậy thì để xem rốt cuộc nàng có thể làm được những gì.”
​…
“Pằng!”
Sự xuất hiện của ánh lửa và tiếng súng chói tai làm cho mấy con nghiện còn đang điên cuồng đánh nữ hài phải dừng tay lại.
Yoshiko Matsuda miệng đầy máu tanh đẩy tên lưu manh không biết còn sống hay đã chết ra rồi đứng dậy, loạng choạng chạy đến chỗ nhân vật lớn vừa xuất hiện để tìm kiếm sự giúp đỡ.
“Pằng!”
Lại một tiếng súng vang lên, lần này ánh lửa xuất hiện trước mặt nữ hài. Hiển nhiên đó là lời cảnh cáo của đối phương, những nhân vật lớn này không thích nữ hài đến gần mình.
“Ta thích những kẻ không biết cúi đầu trước số phận.”
Tô Bình Nam nhìn biểu cảm hoảng sợ xen lẫn tức giận của Yoshiko Matsuda, chậm rãi nói: “Vì vậy ta cho ngươi một sự lựa chọn.”
Có thể là vì bá khí của nam nhân quá mạnh, mấy con nghiện và nữ hài đều ngơ ngác nhìn Tô Bình Nam, ngoan ngoãn như đám chim cút.
“Một là, ngươi đến giết hết đám rác rưởi kia.”
Một nụ cười chết chóc xuất hiện trên khuôn mặt của Tô Bình Nam khiến cho Yoshiko Matsuda cả đời này sẽ không bao giờ quên: “Thứ hai, ta quay người rời đi, các ngươi tiếp tục trò chơi vừa rồi.”
Thấy Yoshiko Matsuda đang định lên tiếng, nam nhân xua tay tiếp tục nói: “Ta nhìn thấy cơ bắp trên cánh tay của ngươi, chắc ngươi làm công việc cần dùng đến thể lực. Mặc dù bọn chúng người đông thế mạnh, nhưng chẳng qua cũng chỉ là vài tên phế vật đã bị ma túy bào mòn gần hết.”
Sự bình tĩnh trong giọng điệu của Tô Bình Nam khiến Yoshiko Matsuda phải im lặng.
“Vừa nãy khi ngươi liều mạng đấu tranh, ba người bọn hắn đều không giữ được cánh tay của ngươi, ta nhìn người rất ít khi sai.”
Nam nhân tiếp tục nói: “Nhưng công bằng mà nói, ngươi cũng cần có một món vũ khí.”
Nói xong, Tô Bình Nam búng tay về phía Otomo Sanwa, hắn lập tức rút con dao găm từ thắt lưng ra cung kính đưa cho nam nhân.
“Keng keng.”
Nam nhân dùng ngón tay búng nhẹ vào lưỡi dao xác nhận nó đủ sắc bén, sau đó thản nhiên thả nó xuống chân Yoshiko Matsuda.
“Đây là con dao găm chuyên dùng để giết người, không phải loại dao găm đi dọa người của đám yakuza.”
Bên tai Yoshiko Matsuda, giọng nói u ám của nam nhân vang lên như thể đến từ địa ngục: “Dao đâm phải nhanh, khi đâm vào cơ thể đối phương nhớ vặn một cái, việc này sẽ khiến đối thủ mất nhiều máu mà mất khả năng di chuyển.”
“Ngươi chỉ là một con kiến ​​sống dưới đáy xã hội. Nếu như hôm nay ngươi không tung ra đòn phản công mạnh nhất, thì ngươi cũng chỉ là kẻ có số phận bị giẫm chết mà thôi. Nhưng nếu biểu hiện của ngươi đủ tốt khiến ta hài lòng, ta sẽ mang lại cho ngươi một cuộc sống mới.” Hết chương 2224.



Bạn cần đăng nhập để bình luận