Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1382. Thượng Hải Tử



Chương 1382. Thượng Hải Tử




Có một số người trời sinh chính là bên thắng.
Ngay từ lúc những người này ra đời đã đứng ở vị trí mà đa số người cả một đời khó mà với tới.
Con trai trưởng của Lương An Kỳ Hà Quân chính là một người may mắn như vậy.
Con nhà giàu top đầu, ngoại hình được thừa hưởng ưu điểm của cả ba lẫn mẹ, tốt nghiệp trường nổi tiếng nước ngoài, là một người chiến thắng đúng nghĩa trong cuộc sống.
Ý thức về tình cảm gia đình của những đứa trẻ đến từ một gia tộc giàu có như Hà gia tương đối yếu trước những mưu mô của người khác, vì vậy sự biến mất của Hà tiên sinh không khiến Hà Quân buồn nhiều mà ngược lại khiến hắn mất kiềm chế và trở thành một con ngựa hoang.
Một thanh niên có tiền tất nhiên sẽ tiêu xài hoang phí, ăn chơi đàng điếm.
“Thế nào, nơi này không tệ chứ?”
Lý Thế Phong là con trai cả của doanh nhân bất động sản Lý Lạc Khắc. Mặc dù Lý gia không phải là nhà giàu hàng đầu nhưng thực lực của bọn hắn vẫn không thể coi thường.
Câu lạc bộ tư nhân Lam Nguyệt Lượng, trong gian phòng số 1, hơn chục người mẫu xe hơi tụ tập cùng nhau. Ba thanh niên tùy ý đùa giỡn.
“Quả thật không tệ.”
Hà Quân đã có chút men say. Cho đến bây giờ, hắn chẳng có thành tích gì nổi bật. So với mấy anh chị em của bà hai, lý lịch của hắn chẳng lôi ra được cái gì để nói.
Ngay cả ngôi trường nước ngoài danh tiếng cũng là mẹ hắn đã bỏ ra rất nhiều tiền để hắn có thể vào học, vì vậy Hà Quân không được Hà tiên sinh thích.
Đối với sự mất tích của ba, Hà Quân không buồn chút nào, ngược lại còn cảm thấy áp lực đột nhiên giảm đi rất nhiều. Sự buông thả phóng túng ngày nay còn không phải là kết quả của việc bị kìm nén quá lâu sao.
“Thứ này là ta đặc biệt lấy từ chỗ Côn ca, những chỗ khác không có đâu.”
Lý Thế Phong ném ra một túi bột màu trắng: “Nghe nói hiệu quả còn gấp bảy lần thứ chúng ta chơi ngày thường. Quân thiếu, ngươi đúng là có phúc.”
Mọi người cười to, Hà Quân đắm chìm trong cảm giác chúng tinh phủng nguyệt không phát hiện ra ánh mắt khinh thường của Lý Thế Phong.

Khi cánh cửa phòng bao được đẩy ra, Hà Quân Hà công tử ngày thường vẫn ngụy trang thành tinh anh nhân sĩ đã lộ ra mặt trái của mình.
Thần trí của Hà Quân thậm chí còn không tỉnh táo, ôm một người mẫu xe hơi điên cuồng hoạt động.
Dưới sự vây quanh của đám hán tử to con, Rebecca sải bước đi vào.
“Các ngươi làm gì vậy? A, Chung tiểu thư?”
Lý Thế Phong đứng dậy, gương mặt sợ hãi mang theo chút mừng thầm. Mãi cho đến khi Rebecca đến trước mặt, thái độ của hắn mới thể hiện một chút bất ngờ.
Người đến không phải nữ nhân kia.
Vốn dựa theo kế hoạch tối nay, vào thời điểm này sẽ có một cuộc điều tra tạm thời. Sau đó Hà công tử sẽ bị bắt quả tang ăn chơi thác loạn.
Hít bột trắng, mua dâm tập thể.
Tội danh không lớn nhưng ảnh hưởng danh dự nghiêm trọng. Hà Quân, đối thủ duy nhất có khả năng trở thành người thừa kế của tứ thái thái sẽ bị đóng đinh vào cột ô nhục.
Về phần kế thừa tài sản?
Nếu chuyện như thế này xảy ra, bất luận là thế hệ trước của Úc Ngu hay Hoắc tiên sinh cũng sẽ không đồng ý cho một người vừa không có đức vừa không có tài như vậy lên đài.
Rebecca cười mà như không cười nhìn Lý công tử ngăn trước mặt, ánh mắt chỉ toàn là sự nghiền ngẫm.
Từng có lúc Lý gia ở Đồn Môn và Trương gia ở Sa Điền là ứng cử viên cho vị trí con rể tốt nhất của ba mẹ nàng. Bây giờ nhìn lại, hai người này thật sự khiến Rebecca buồn nôn.
Bốp.
Nữ nhân tát một cái vào mặt Lý công tử.
“Chuyện của Hà gia từ lúc nào đến phiên ngươi có thể nhúng tay vào?”
Rebecca biết Lý Thế Phong và Trương Kiến Bân, chỉ là không ngờ mới mấy năm thôi, hai tên gia hỏa này đã càng lúc càng tệ hại.
“Ngươi dám đánh ta?”
Lý Thế Phong lảo đảo lui về phía sau một bước. Nam nhân nổi giận giơ tay lên, nhưng lại bị ánh mắt của mấy hán tử như sói khóa chặt, cả người nhất thời đứng ngây ra đó.
Lý gia so với Chung gia chỉ mạnh hơn chứ không yếu. Hắn không ngờ một nữ nhân mà gia đình từng ép hắn cưới lại dám tát hắn.
Thậm chí Rebecca còn không thèm nhìn hai người một chút, chỉ dùng ánh mắt chán ghét nhìn Hà Quân vẫn còn đang mơ màng: “Mặc lại đồ cho hắn rồi mang hắn đi.”
Hổ phụ khuyển tử.
Rebecca hiểu được vì sao lão đại lại muốn tên gia hỏa này thượng vị. Mặt hàng này làm sao là đối thủ của Cẩm Tú?

Lam tiên sinh không dừng hành động của mình. Nữ nhân biết rõ nguy hiểm nào cũng phải bị dập tắt từ trong trứng nước. Chỉ có mau chóng đánh bại bà vợ tư, nữ nhân mới có thể khống chế tập đoàn trăm tỷ.
Vì vậy, dù trời đã khuya, nữ nhân vẫn hẹn Thượng Hải Tử Quách Vĩnh Hồng ăn khuya.
Thượng Hải Tử tên thật là Quách Vĩnh Hồng. Bởi vì sinh ra ở Thượng Hải, di dân đến đây, cho nên mới được người ta gọi là Thượng Hải Tử.
Hiện tại, đầu lĩnh Thập Tứ Thủy trước kia là Hồ Tu Dũng đã chết ở Hà Lan. Mấy thuộc hạ đắc lực cũng tan đàn xẻ nghé. Hiện tại, người có quyền lên tiếng nhất chính là lực lượng mới xuất hiện Thượng Hải Tử.
Bởi vì Hào Giang vốn là thiên hạ của Thập Tứ K, cho nên bọn họ qua lại với Hà gia gần nhất. Đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến Lam tiên sinh lần đầu tiên hẹn hắn.
“Lam tiên sinh, có chuyện gì mà gấp vậy?”
Thượng Hải Tử có một sòng bài ở Hào Giang, tuy không lớn nhưng làm ăn phát đạt. Bởi vì hắn sinh ra ở Thượng Hải, cho nên mạng lưới quan hệ của hắn rất phức tạp, có giao tình không ít với các phú hào nội địa. Nhờ cải cách, tiền trong túi đám nhà giàu lại càng nhiều hơn, tất nhiên việc kinh doanh của hắn không tệ.
“Có người tên là Thiên Minh Tử phóng hỏa đốt Next Magazine, ngươi có biết là ai làm hay không?”
Lam tiên sinh vào thẳng chủ đề.
Thượng Hải Tử lắc đầu, quay sang nháy mắt ra hiệu cho A Phát đang cúi đầu đứng bên cạnh rót cho nữ nhân một chén trà: “Cho ta chút thời gian.” Hết chương 1382.



Bạn cần đăng nhập để bình luận