Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1736. Chim đầu đàn thu hút hỏa lực



Chương 1736. Chim đầu đàn thu hút hỏa lực




Nhắc đến từ ác này, dăm ba tháng trước tất cả tam giáo cửu lưu Thiên Đô và cả hạng người khéo đưa đẩy lăn lộn ở tầng lớp trung lưu đều nói ra tên của một người.
Tiểu Hồng Bào Tô Bình Nam.
Nhưng theo tập đoàn Cẩm Tú trở nên kín tiếng và Tô Bình Nam ít giao du với bên ngoài, dần dần rất nhiều người nhận ra một chuyện.
Rõ ràng là Tô Bình Nam định lên bờ. Vì vậy, lời đồn vừa truyền ra, rất nhiều người tỏ ý tán thành.
Lấy ngọc làm nhà lấy vàng làm ngựa.
Hiện tại tập đoàn Cẩm Tú đã kiếm được quý phú khổng lồ, Tiểu Hồng Bào không tự dưng gây sự, có thể an ổn cả đời là bên thắng lớn nhất.
Giang hồ?
Có nhiều tiền như vậy thì còn lăn lộn giang hồ làm chi? Từ bỏ địa vị khi đang trên đỉnh vinh quang mới là vương đạo, trên đời này ai có thể vinh quang cả đời?
Cho nên Tiểu Hồng Bào mới là người thông minh. Đây là đánh giá của rất nhiều người. Thời buổi này không thiếu kẻ sừng sỏ tham lam ngã xuống.
Hải Quảng Đại có dã tính không?
Cả Hạ quốc không ai không giơ ngón tay cái, thật lòng thật dạ khen một tiếng lừng lẫy!
Cái thời vị lão đại này đang huy hoàng, vì một cuộc điện thoại của hắn mà người của sân bay Thâm thành phải đợi một tiếng mới cất cánh, nguyên nhân là do vị lão đại này nổi hứng bay đến Nam thành ngắm Đông Sơn.
Chưa hết, người ta còn buôn bán vệ tinh, định cho nổ Himalaya biến cao nguyên lạnh giá cằn cỗi thành vùng đất lành.
Có thể nói mức độ cuồng vọng không ai sánh bằng. Nhưng hiện tại hắn ra sao?
Bốn chữ: ngồi tù mọt gông. Điều này đã nói lên tất cả.
Đương nhiên, mặc dù phỏng đoán này được lan truyền rộng rãi, nhưng vẫn có một số người không tin. Ví dụ như An mập khôn khéo từng nói một câu: "Có một số người trời sinh là sói, bản tính của Tiểu Hồng Bào người thường không với tới. Hắn có thể yên tâm làm đại gia ư? Ngươi đã bao giờ thấy con sói nào không ăn thịt chưa?"
Nhưng theo thế lực Lý Phong Điền nổi lên, ý kiến này ngày càng trở nên yếu ớt.
Quả thật thời gian này Lý Phong Điền vô cùng nổi bật.
Sau khi hắn cung ứng rượu cho các vũ trường ở Thiên Đô, bên cạnh ngày càng có nhiều người bu lại. Quyền phát ngôn trên thị trường cát đá và mấy chợ hải sản càng khiến tên tuổi của Lý Phong Điền như mặt trời ban trưa.
Nhưng dù vậy, trong giang hồ vẫn có rất nhiều nhân vật cấp bậc đại ca không phục.
Tiểu Hồng Bào là ai?
Người ta một tay che trời cả hai giới hắc bạch. Hơn nữa, lúc quật khởi hắn một đao một súng đánh cho toàn bộ đám hung thần dám nhe răng nanh phải chịu phục.
Lý Phong Điền ngươi ác hơn A Mạc chơi dao nơi biên cương, hay là cứng hơn lão bá đầu hở ra là đâm người?
Ngươi chỉ đánh mấy kẻ quê mùa ở mấy bãi cát và hạ gục mấy tên buôn cá tanh hôi thôi mà.
Trận đánh ác liệt đâu?
Những người này chỉ phục Tô Bình Nam. Có thể nói dưới sự chèn ép của Cẩm Tú trong những năm qua, bọn hắn đã biết sợ. Nhưng đối với Lý Phong Điền, bọn hắn đều khịt mũi coi thường. Trong mắt bọn hắn, đối phương chẳng có địa bàn nào đáng nói.
Thời kỳ cuối thập niên 90, mặc dù những kẻ mạnh lăn lộn giang hồ không có trật tự như nước ngoài, nhưng mức độ hung hãn chỉ hơn chứ không kém.
Mà Lý Phong Điền đã dùng một sự kiện lớn ngẫu nhiên xảy ra khiến những người này im miệng, tâm phục khẩu phục.
Đó là một cuộc xung đột bất ngờ ở cung văn hóa Thiên Đô.
Một bên là Lý Phong Điền mới quật khởi, bên còn lại là hai huynh đệ Đại Đạt Đạt và Nhị Đạt Đạt đã lộng hành thị trường bán sỉ ở cung văn hoá nhiều năm.
Sự liều mạng và điên cuồng của Lý Phong Điền trong trận chiến này giúp hắn củng cố địa vị trong lòng hầu hết dân giang hồ Thiên Đô.
Số người tham dự cuộc ẩu đả của hai bên không nhiều, nhưng đánh nhau nảy lửa. Thậm chí Ngũ Liên Phát bắn liên hồi. Trong khói lửa lấp lóe, một mình Lý Phong Điền chỉ dùng một xiên nướng bằng tre móc mắt trái của Nhị Đạt Đạt.
Lúc đó, rất nhiều người ở cung văn hoá đều nhìn thấy Lý Phong Điền mặt đầy máu khẽ nở nụ cười nhai nuốt con ngươi, thật sự giống như ác quỷ. Cũng chính cảnh tượng này khiến hai huynh đệ Đạt Đạt quỳ xuống.
Thời buổi này, rất nhiều người vẫn quen kiểu chuyện giang hồ giải quyết theo kiểu giang hồ, rất ít người chủ động báo cảnh sát. Vì vậy, chuyện này không làm kinh động đến ban ngành liên quan, nhưng lại lưu truyền khắp giang hồ.
Tuy nhiên không ai biết rằng không phải bọn hắn làm rất bí mật, mà là do tập đoàn Cẩm Tú phát lực, dùng một số thủ đoạn dìm chuyện này xuống.
Tô Bình Nam không sợ sự điên cuồng của Lý Phong Điền, ngược lại hắn còn mong đối phương càng cây to đón gió càng tốt.
Trong mắt Tô Bình Nam kiệt ngạo, Lý Phong Điền vĩnh viễn chỉ là một kẻ liều mạng không ra gì, thậm chí không xứng làm đối thủ của hắn.
Tác dụng duy nhất của người này là dùng một loạt sự kiện hung ác liều mạng của hắn để che giấu ký ức về ba chữ Tiểu Hồng Bào trong đầu người dân Thiên Đô.
Gia Cát cẩn thận cả đời.
Năm tới là thời điểm ông chủ Mạnh về hưu. Trong trí nhớ của nam nhân ở thời không kia, người kế vị ông chủ Mạnh xuất thân từ hệ thống tư pháp.
Sau khi vị này nhậm chức, cây đuốc đầu tiên hắn châm lên là vấn đề an toàn xã hội. Tập đoàn Cẩm Tú cần một con chim đầu đàn thu hút hỏa lực.
Chính trị ấy mà, càng nhiều bạn càng tốt, càng ít kẻ địch càng hay. Mục đích châm cây đuốc này là để lập uy chứ không phải đuổi cùng giết tận, kiếm về một đống kẻ địch. Sau khi châm đuốc tất nhiên là thời cơ tốt để kết bạn. Hết chương 1736.



Bạn cần đăng nhập để bình luận