Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1109 - Cửu ca



Chương 1109 - Cửu ca




Chương 1109:
“Ngươi đó, không biết tại sao ngươi lại vui như vậy nữa.”
Lý phụ thấy con gái nói chuyện đến không khép miệng lại được, liền lên tiếng: “Dù sao ngươi cũng phải biết kiềm chế, đừng hãm mình quá sâu.”
“Tập đoàn Cẩm Tú đã mua lại khách sạn ở một số thành phố cấp một, bên dưới làm quán bar, giao quyền chi phối các nơi trữ rượu cho ta, ta có thể tùy ý dẫn bạn bè đến chơi hoặc giúp hắn chào hỏi một số người.”
Lý Lạc Nhiên cao hứng bừng bừng lên tiếng.
“Vui đến vậy sao? Năm đó hắn tặng cho ngươi căn nhà cũng không thấy ngươi vui như vậy.”
Lý mẫu lắc đầu nói.
“Không giống.”
Lý Lạc Nhiên hiểu Tô Bình Nam đang bắt đầu cho nàng tiếp xúc với vòng tròn của hắn. Đây là điều mà nàng vui nhất.
Suy nghĩ một chút, nữ hài quyết định nói ra giá tiền của nó với mẹ. Nữ hài biết mẹ coi trọng nhất là cái gì.
“Huống chi, hắn rất thích chiêu đãi bạn bè. Số rượu đó còn đắt hơn căn nhà nhiều.”
Cạch.
Đã biết được giá trị của căn nhà, đũa trên tay Lý mẫu rơi xuống, gương mặt ngây ra…

Tô Bình Nam không biết cô em vợ của mình đánh giá mình như thế nào.
Hiện tại hắn đã đến Cảng thành. Hắn vội vàng chạy đến đây chủ yếu là có hai chuyện.
Thứ nhất là việc ký kết một số văn bản liên quan đến quyền sở hữu cảng Đồn Môn.
Thứ hai, con thuyền đánh bạc mang tên Cẩm Tú Carnival cuối cùng cũng đã đến Đồn Môn. Lâm Di trông mòn con mắt rốt cuộc cũng nhìn thấy sân khấu mà nàng muốn thấy.
Muốn xây dựng một khách sạn năm sao di chuyển trên biển không dễ, phải có thời gian. Nữ nhân hiểu điểm này.
Liên quan đến Cảng thành, trọng tâm của Tô Bình Nam nằm ở bến cảng Đồn Môn, Hòa Ký và khách sạn Peninsula. Ngược lại hắn không chú ý câu lạc bộ golf ở vịnh Thanh Thủy cho lắm.
Đối với nữ nhân mà Nobel dẫn tiến, nam nhân cần sự trung thành, chứ thật sự hắn không để lợi nhuận của câu lạc bộ của Lâm Di vào mắt.
Tuy nhiên, Tô Bình Nam không muốn, nhưng Lâm Di lại nói được làm được.
Báo cáo tài chính hàng tháng được giao cho Cẩm Tú đúng hạn. Hơn nữa nàng không hề lấy một xu lợi nhuận nào. Để Cẩm Tú tiếp nhận, nàng không chút do dự sa thải một số quản lý mấu chốt, giao lại vị trí tuyển người cho Rebecca.
Nữ nhân muốn đứng lên sân khấu, vì thế nàng phải nỗ lực hết thảy. Nàng là người có dã tâm. Nếu Hào Giang đã có một đại tỷ Tư Đồ Ngọc Liên, vì sao Cảng thành lại không thể có một đại tỷ ngành cờ bạc Lâm Di chứ?
Nàng đã phát huy tác dụng rất lớn trong quá trình tập đoàn Cẩm Tú chiếm đoạt Đồn Môn. Nhân mạch của Rebecca được khuếch trương gấp đôi đều có sự hỗ trợ của Lâm Di.
Hôm nay, rốt cuộc nàng cũng đã có thể chờ được.

“Con rồng này có phải quá tiêu dao rồi không?”
Đám người Tô Bình Nam đứng trên bến cảng, nhìn con quái vật khổng lồ. Hắn cau mày hỏi Lâm Di đang cung kính đứng bên trái của mình.
Con tàu du lịch mang tên Cẩm Tú Carnival xứng đáng với mức giá đắt đỏ của nó.
Trọng tải đạt 60.000 tấn, tàu dài 240m, rộng 34m, tốc độ hành trình trung bình 21 hải lý/giờ, cao 16 tầng, có 858 phòng nghỉ tiêu chuẩn.
Bên trên đầu thuyền khí thế bức người có vẽ một con rồng màu đen rất giống với con rồng trên danh thiếp của Tô Bình Nam, nhìn qua giống như muốn nhắm người mà nuốt.
“Nam ca.”
Lâm Di dùng giọng điệu giang hồ để xưng hô với Tô Bình Nam. Nữ nhân khom người trả lời.
“Thuyền trên vùng biển quốc tế không bị đánh thuế cao. Ta dự định phân ra một phần lợi nhuận cho đám rửa tiền, cộng thêm quảng cáo, có như vậy mới có thể thu hút nhân khí thật lớn.”
“Nói tiếp đi.”
Tô Bình Nam biết nữ nhân này đã chuẩn bị từ rất lâu, thành ra hắn rất có kiên nhẫn.
“Chúng ta đang đoạt thịt của Hào Giang. Hơn nữa còn là một miếng thịt rất lớn. Chúng ta đã tạo ra một tiền lệ mới, cho nên danh tiếng nhất định phải có.”
Tô Bình Nam từ chối cho ý kiến, nhẹ gật đầu.
“Đã như vậy, tại sao lại phải khiêm tốn? Ngược lại, chúng ta phải đẩy thanh thế lên một cách kinh người, như vậy khách đến mới tin vào thực lực của chúng ta chứ.”
“Nói không sai.”
Tô Bình Nam mỉm cười: “Hà tiên sinh, Diệp tiên sinh, Tư Đồ tỷ sẽ không từ bỏ ý đồ. Mọi người nhất định phải chiến một trận rồi.”
Gió trên bến cảng rất mạnh.
Tô Bình Nam nhận điếu xì gà Đỗ Cửu đưa cho, mười hán tử đứng thẳng sau lưng, hào khí đại phát.
“Chỉ cần ngươi có chuẩn bị mà đến, khả năng sẽ giành được thắng lợi trở về.”
Nam nhân gật đầu với Lâm Di: “Không cần phải sợ đối thủ là ai, cứ thoải mái làm.”
Trên thế giới này có rất nhiều chuyện không đơn giản như vậy, càng nhiều hơn chính là rút dây động rừng.
Một chiếc thuyền đánh bạc khổng lồ như thế, hiệu quả và lợi ích mà nó mang đến không cần phải nói. Đám nhà cái rửa tiền và những công ty cho vay tiền trên đất liền lập tức như cá mập ngửi thấy mùi máu.
Ra ngoài lăn lộn, cầu cái gì?
Tài.
Một khoản tiền lớn như vậy được bày ra trước mặt đám lưu manh Cảng thành, nhất thời sóng ngầm cuồn cuộn.

Một băng thất nằm ở trung tâm Cửu Long.
Lịch sử của băng thất này cực kỳ lâu đời, tọa lạc ở trung tâm Tiêm Sa Chủy, cách đó hơn sáu mươi mét chính là khách sạn Shangri-La nổi tiếng.
Để có thể duy trì một băng thất với tấm biển hiệu xập xệ ở khu trung tâm thương mại đắt đỏ tấc đất tất vàng này, đằng sau đó là nhiều thứ rất phức tạp.
Chủ nhân của băng thất tên Cửu Văn Long.
Nam nhân què một chân này từng được Cảng thành công nhân là đệ nhất đả tử. Chiến tích huy hoàng nhất là một mình đến Bangkok giết chết Khôn Thái không ai bì nổi. Điều này giúp cho hắn trở thành thần thoại không một lưu manh nào có thể lật đổ.
Ngay cả Bản thúc của Hào Mã Bang hay Hạng Thất ca của Tân Ký, thân phận Hồng Môn cũng chưa chắc đã cao bằng nam nhân đã rời khỏi giang hồ hơn hai mươi năm này, khi gặp mặt cũng phải tươi cười gọi một tiếng Cửu ca.
Sự đặc biệt của chủ nhân khiến cho băng thất này trở thành nơi tốt nhất để các lão đại giang hồ đến giảng hòa hoặc đàm phán.
Hiện tại, giang hồ càng lúc càng không có quy củ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận