Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2161. Sai số phiếu bầu



Chương 2161. Sai số phiếu bầu




Bốp!
Một cái tát giáng mạnh vào mặt Ito, Ito chưa kịp phản ứng đã bị đá mạnh vào bụng.
Ito loạng choạng ngã xuống đất, vài tên say rượu bắt đầu đấm đá hắn một cách điên cuồng.
Ito ôm đầu, có chút tuyệt vọng.
Những cú đấm cú đá của người say rượu không có nhiều sức mạnh, nhưng mặt đất bẩn thỉu đã làm bẩn bộ đồ đẹp mà hắn cố ý mặc, khiến cả người hắn nhìn rất chật vật.
Bất kỳ chính trị gia nào cũng có yêu cầu rất khắt khe về ngoại hình, và Ito cũng không ngoại lệ.
Nhưng gặp nhau trong tình trạng như vậy chắc chắn là một sự thiếu tôn trọng lớn. Những người trong hiệp hội hữu nghị Nhật-Trung làm sao có thể sẵn sàng ủng hộ một chính trị gia ngay cả quần áo sạch sẽ cũng không thể mặc được?
Cuộc đánh đập không kéo dài, những kẻ say rượu lảo đảo bỏ đi sau khi mệt mỏi. Ito từ từ đứng dậy nhìn vào bóng lưng bọn hắn với ánh mắt hận thù đến mức có thể giết người.

Ito đứng bên đường hồi lâu cuối cùng cũng bước vào quán bar.
Dù biết dung mạo hiện tại của mình không thích hợp để gặp mặt nhưng Ito vẫn không muốn từ bỏ cơ hội hiếm có như vậy.
Quán bar không có nhiều khách hàng, những nữ hài ăn mặc hở hang dưới ánh sáng mờ ảo không khơi dậy được sự hứng thú của Ito chút nào. Hắn lập tức nhìn thấy một nam nhân đang ngồi ngay ngắn chính giữa.
Chiếc ghế tràn ngập sắc tình lại không hề có bất kỳ nữ nhân nào. Một nam nhân đầu trọc ngồi một mình ở giữa, nhàn nhã hút xì gà.
Hung dữ.
Đây là cảm giác duy nhất của Ito dành cho Tô Văn Văn trong lần đầu tiên gặp mặt.
Cảm giác này không phải đến từ cái đầu trọc của Tô Văn Văn, cũng không phải từ những hình xăm lờ mờ, mà đến từ đôi mắt của hắn.
Không phải Ito chưa từng nhìn thấy những kẻ liều lĩnh ở Shinjuku. Đôi mắt của nhiều kẻ bị bắt sau khi phạm tội vẫn còn in rõ trong ký ức của Ito. Trong mắt những người đó có vẻ đáng sợ.
Ban đầu Ito nghĩ đây là sự hung dữ, nhưng phải đến khi nhìn thấy ánh mắt của Tô Văn Văn, hắn mới nhận ra mình đã sai lầm như thế nào.
Ánh mắt của những người đó so với Tô Văn Văn vẫn còn dịu dàng như bó rau cải xôi vào mùa thu.
Ánh mắt của hội trưởng Tô không chút kiêng kỵ tản ra sự máu lạnh và hung hãn, khiến cơ thể Ito bất giác run lên.
“Ngồi đi.”
Tô Văn Văn làm động tác mời, ánh mắt không dừng lại trên bộ quần áo nhếch nhác của Ito, điều này phần nào khiến Ito cảm thấy dễ chịu hơn.
Ito cúi đầu nói: “Lần đầu gặp mặt thật bất lịch sự quá. Trên đường đi đã xảy ra một số tai nạn nên…”
“Ngươi muốn những phiếu bầu này từ hiệp hội của chúng ta?”
Tô Văn Văn cắt ngang lời xin lỗi của Ito, đi thẳng vào vấn đề: “Nhưng ngươi có thể mang đến cho chúng ta những gì?”
Ito mở miệng nhưng không phát ra âm thanh.
“Lợi nhuận, đất đai, ưu đãi về thuế.”
Tô Văn Văn nói tiếp: “Ta đã điều tra ngươi, có vẻ như ngươi không thể cung cấp những thứ này.”
Trong mắt Ito tràn ngập tuyệt vọng, hắn chỉ có thể khom người.
“Bản thân cuộc bầu cử là một cuộc trao đổi, ai thắng thì người đó phải trả cái giá tương ứng.”
Tô Văn Văn phun ra một làn khói xanh nhạt, lời nói sắc bén như dao: “Kế hoạch của ngươi chẳng đủ sức để đặt lên bàn, ngươi lấy cái gì mà tranh?”
Năng lực của một người không liên quan gì đến chức vụ cao thấp.
Sau khi Tô Văn Văn thốt ra những lời nói đâm thẳng vào tim, Ito ngẩn ra một hồi lâu mới trả lời hắn.
“Chín ngàn phiếu. Hội trưởng Tô, thứ mà ngươi lấy được từ những ứng cử viên khác không nhiều.”
Ito đã quen với tình hình của chiến dịch bầu cử.
Lần đầu tiên hắn thể hiện năng lực của mình trước mặt người ngoài.
Kiểm soát tình hình chung.
“Haito của tổ chức quốc gia có nền tảng từ tập đoàn công nghiệp nặng Mitsubishi. Sakata của tổ chức xã hội là người hỗ trợ tài chính trong ngành dệt may. Tài phiệt đứng sau hai người này sẽ không mang lại cho ngươi lợi nhuận lớn nhất, ngay cả khi toàn bộ các ngươi bỏ phiếu cho Kameda, gia tộc của hắn là Ota cũng sẽ không để ý tới ngươi quá nhiều.”
Nói xong, Ito lo lắng nhìn Tô Văn Văn đang chăm chú lắng nghe.
“Nói tiếp đi.”
Vẻ mặt Tô Văn Văn không hề có chút vui mừng hay tức giận nào.
“Chỉ có ta, ta không có lý lịch gì cả. Nếu các ngươi bỏ phiếu cho ta thì hiệp hội hữu nghị Nhật-Trung là thế lực hỗ trợ lớn nhất của ta.”
Ito khom người: “Vị trí ủy viên hội đồng chỉ là bước đầu tiên của ta. Ta sẽ dần dần nắm quyền kiểm soát một số quyền lực. Sau đó ta sẽ toàn tâm toàn ý báo đáp ngươi.”
“Ngươi đã nói sai một việc.”
Tô Văn Văn mỉm cười nói: “Ngươi nói sai số phiếu bầu rồi.”
“Cái gì?”
Ito nghi hoặc hỏi.
“Cho ta một tuần lễ.”
Tô Văn Văn duỗi ra một ngón tay: “Thành viên của ta sẽ đạt tới 20.000. Nếu cho ta thêm một tháng nữa, con số này sẽ tăng gấp đôi.”
“Làm sao một hiệp hội mới thành lập lại có sức ảnh hưởng lớn như vậy?”
Ito không thể che giấu sự ngạc nhiên của mình. Lần đầu tiên hắn bày tỏ suy nghĩ thực sự của mình một cách hơi bất lịch sự.
“Có rất nhiều người thấp hèn ở Shinjuku.”
Tô Văn Văn cau mày hỏi lại: “Vì sao lại không thể?”
“Những người đó là ai chứ, người nào cũng không tôn trọng pháp luật. Trong mười vụ án ở Shinjuku thì có hết ba vụ liên quan đến bọn hắn. Không ai có thể bắt những người này tuân lệnh...”
Ito đột nhiên ngừng nói chuyện, vẻ mặt kỳ lạ không thể tả.
Người trước mặt hắn là một người Hạ quốc chính cống. Đôi mắt đáng sợ của nam nhân đầu trọc này trong cái nhìn đầu tiên chợt hiện lên trong tâm trí Ito. Hết chương 2161.



Bạn cần đăng nhập để bình luận