Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1819. Lý lão hổ



Chương 1819. Lý lão hổ




Cao Tiểu Cầm cũng không để Hồng tỷ thất vọng.
Có mối quan hệ của Kỳ Đồng Ủy, mặt trắng của câu lạc bộ không cần lo lắng. Về phía tam giáo cửu lưu, ban đầu quả thật có mấy tên đui mù không chịu phục tùng, uống rượu vào là làm loạn.
Những kẻ gây rối là một số tên xã hội đen vừa mới trỗi dậy từ tầng dưới chót của băng đảng.
Mấy năm nay, làn sóng cải cách càn quét toàn bộ Hạ quốc, những người này ít nhiều cũng rủng rỉnh túi tiền. Với năng lực trí óc ít ỏi của mình và bộ não đã bị đốt cháy bởi tiền giấy, bọn hắn hoàn toàn không hiểu được một câu lạc bộ chưa từng bị kiểm tra đại diện cho điều gì.
Lúc đó Kỳ Đồng Ủy đã cẩn thận từ chối Cao Tiểu Cầm nhờ hắn ra mặt hỗ trợ chèn ép, bởi vì hắn thấy vị trí của mình không chắc chắn. Vào thời điểm này mà ra mặt vì những chuyện nhỏ nhặt như vậy rất dễ lưu lại miệng đời.
“Mấy con kiến như thế, có cơ hội bóp chết là được.”
Nam nhân khinh thường.
Trong lúc Hồng tỷ và Cao Tiểu Cầm không còn cách nào, tập đoàn Cẩm Tú đã ra mặt.
Nói là ra mặt nhưng thật ra là đưa đến một giỏ hoa. Nhưng chính giỏ hoa này đã khiến cho tình huống đang rối loạn của câu lạc bộ đột nhiên dừng lại.
Đến bây giờ, Cao Tiểu Cầm vẫn còn nhớ rõ biểu hiện của gã hán tử đầu trọc tự xưng là lão hổ đầu khi nhìn thấy lẵng hoa.
“Bà chủ Cao và vị đại ca kia của Cẩm Tú là bạn sao?”
Gương mặt đỏ bừng vì rượu của lão hổ trở nên trắng bệch.
“Tô Bình Nam.”
Cao Tiểu Cầm không nói dối. Người duy nhất mà nàng biết chính là Tiểu Hồng Bào Tô Bình Nam.
“Tiểu Hồng Bào?”
Lão hổ không còn vẻ thâm trầm như ngày thường, quay đầu sang nhìn giỏ hoa cùng những con chữ có chút chướng mắt bên trên, gương mặt lập tức chuyển sang nịnh nọt.
“Trước kia ta không hiểu chuyện, mắt không đủ sáng. Ta cũng biết Hồng Bào ca mà, là bạn bè với nhau.” Nói xong, hắn móc ví lấy một xấp tiền thật dày đặt lên bàn: “Trả tiền nhé, tính luôn tiền nợ lúc trước…”
Ánh mắt của người trong đại sảnh khiến hắn thật sự không ở lại được. Lão hổ quay người cùng với đám đàn em của mình bước ra ngoài.
Thời đại bồi dưỡng anh hùng. Lý lão hổ có tài mà không phát huy được.
Nếu hắn sinh muộn hơn mười năm, rất có thể hắn sẽ dùng một phương thức khác để quật khởi.
Cách đi đứng của Lý lão hổ có chút đặc sắc, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, đầu nhịp nhàng lắc lư theo bước chân của hắn nhưng không quá lớn. Sợi dây chuyền thô to bằng vàng trên cổ đong đưa, khiến cho hắn có cảm giác rất oai.
Đúng, Lý lão hổ đi bộ còn có một điểm rất quan trọng. Đó là dưới nách người này lúc nào cũng kẹp một cái túi da, mấu chốt nhất là nửa đóa hoa mềm màu đỏ ở phần trước của túi phải được lộ ra.
Thể hiện sức mạnh tài chính một cách im lặng.
Người này sáu tháng sau sẽ chết trong một trận đánh nhau, lẽ ra hắn còn có thể sống, nhưng hắn không chút do dự xông lên vì anh trai mình.
Lý lão hổ chưa bao giờ có khối tài sản vượt quá bảy con số trong những ngày oai phong nhất của mình, nhưng hắn đã để lại một di sản văn hóa đường phố vô cùng quý giá cho toàn bộ Thiên Đô.
Cách đi độc đáo của hắn đã được nhiều người bắt chước, cách đi này đã được một thanh niên cùng họ với hắn phát huy rạng rỡ ở mười mấy hai mươi năm sau.

“Kế toán nhà máy Trường Phong bị giết có phải là do Tiểu Hồng Bào tìm người làm không?”
Đây là nhà của Cao Tiểu Cầm. Trong không gian riêng tư, có rất nhiều chuyện nam nhân không giấu diếm. Cho nên, Cao Tiểu Cầm cũng không ngại đưa ra câu hỏi của mình.
“Vì sao ngươi lại nghĩ như vậy?”
Biểu hiện của Kỳ Đồng Ủy có chút kinh ngạc.
“Toàn bộ Thiên Nam ngoại trừ Tiểu Hồng Bào ra, ai có bản lĩnh và không kiêng nể như vậy?”
Nữ nhân đột nhiên hoảng hốt: “Nhậm Thiết Quân đốt ba ngọn đuốc. Quan hệ giữa ngươi và Tiểu Hồng Bào không tệ, sẽ không xảy ra chuyện chứ?”
Cao Tiểu Cầm đã giữ thể hiện cho nam nhân của mình.
Người khác không biết nhưng nữ nhân còn không rõ nam nhân của mình đang bị tập đoàn Cẩm Tú khống chế hay sao. Không tính những phúc lợi bí mật kia, bao gồm vị trí hiện tại, nếu không có Tiểu Hồng Bào phát lực, chỉ sợ Kỳ Đồng Ủy không thể lấy được vào tay.
“Tiểu Hồng Bào nhìn có vẻ hung ác bá đạo, nhưng một hai năm qua tập đoàn Cẩm Tú đã làm những chuyện gì? Cẩm Tú khiêm tốn cực kỳ là vì sao?”
Kỳ Đồng Ủy mỉm cười lạnh lùng: “Nên hung ác thì sẽ hung ác, nên kiên nhẫn thì sẽ kiên nhẫn. Tiểu Hồng Bào là một con hồ ly khoác tấm da hổ. Chuyện nhà máy Trường Phong không phải Tiểu Hồng Bào làm đâu.”
Kỳ Đồng Ủy không nói với Cao Tiểu Cầm hắn đã liên lạc với Tô Bình Nam. Với mạng lưới đáng sợ của Cẩm Tú, muốn điều tra chuyện này rõ ràng không khó.
Trong hệ thống cảnh sát, việc giải quyết một vụ án nghiêm trọng như vậy đồng nghĩa với việc Kỳ Đồng Ủy có tiến xa được trong tương lai hay không.

Kỳ Đồng Ủy không đoán sai. Tô Bình Nam không ở Thiên Đô, Tô Định Bắc đang dưỡng thương trong bệnh viện, nhưng con quái vật khổng lồ này vẫn vận hành như cũ.
Người đầu tiên tập đoàn Cẩm Tú tìm đến chính là Sẹo gia tiếng tăm lừng lẫy nhất Trường Phong.
Sẹo gia được coi là lưu manh lớn nhất của nhà máy Trường Phong.
Người này có biệt danh là Sẹo gia bởi vì hắn thích cởi trần đi dạo quanh thành phố vào mùa hè, đồng thời dùng những vết sẹo chằng chịt trên ngực và lưng để nói với mọi người rằng hắn rất hung dữ. Sẹo gia vốn là thành viên của đội bóng rổ xí nghiệp Trường Phong, thân cao chín thước, còn được người ta gọi là O'neill Trường Phong, chỉ là người đầy sẹo khiến hắn trông rất buồn cười.
Mặc dù đã thua không ít tiền nhưng Sẹo gia vẫn rất thích bóng rổ. Hắn rất thích ánh mắt hâm mộ của mọi người khi nhìn hắn ném bóng vào rổ.
Trong lúc Sẹo gia đổ đầy mồ hôi trên sân bóng, hắn không chú ý đến một chiếc xe địa hình Toyota màu đen đang tiến gần sân bóng… Hết chương 1819.



Bạn cần đăng nhập để bình luận