Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1329. Chưa đủ



Chương 1329. Chưa đủ




Trước năm 97, Thái quốc là một đất nước hạnh phúc. Nhất là người dân Băng Cốc bản xứ, bọn hắn có sự tự tin mù quáng.
Băng Cốc muốn đuổi Anh theo Mỹ, trở thành thành phố lớn quốc tế hóa đứng đầu khu vực Đông Á. Nhiều năm qua nền kinh tế liên tục tăng cao làm cho rất nhiều người Thái quốc có lòng tin vào điều này.
Dòng người trên đường như mắc cửi, ai ai cũng nở nụ cười. Tiền lương và giá nhà liên tục tăng , du lịch phát triển mạnh mẽ giúp cho cuộc sống của mọi người đều rất tốt.
Nhất là hội nghị thượng đỉnh Á Âu được tổ chức tại Băng Cốc. Hội nghị có sức nặng như vậy lựa chọn Băng Cốc, đây là một liều thuốc trợ tim khiến chính phủ và người dân tràn đầy lòng tin vào tương lai.
Tất nhiên Sát Sai Anh Tra Tô cũng là một trong những người lạc quan đó.
Hắn là người phụ trách bộ phận Tài chính của ngân hàng Thái Man thuộc top ba ngân hàng lớn nhất Thái quốc, tiền lương rất cao, mới mua một căn nhà lớn, còn có một người vợ xinh đẹp và ba đứa con đáng yêu.
Có thể nói là cuộc sống hạnh phúc.
Hôm nay hắn đi làm rất sớm, thậm chí còn không kịp tham dự lễ khai giảng của con gái. Nguyên nhân rất đơn giản, hôm nay có một vụ làm ăn lớn cần tiến hành.
Chuyện này liên quan đến tiền đồ của hắn.
Một quỹ vốn lưu động quốc tế tên là Quỹ Hồng Mông dự định ký hợp đồng với ngân hàng Thái Man vay ba 3,6 tỉ đô la.
Thời hạn hợp đồng là ba tháng.
Mặc dù đối phương không có danh tiếng gì, nhưng mạnh tay kinh người. Hơn nữa, mấy khoản tiền bảo lãnh gửi từ tài khoản nước ngoài đã đến nơi, các tài sản dùng để thế chấp cũng đã thông qua thẩm định, thoạt nhìn tất cả đều rất thuận lợi.
Đối với ngân hàng Thái Man, đây là chuyện tốt ngang trời. Phải biết rằng hiện tại lãi suất tiết kiệm cực kỳ cao, rất nhiều người không muốn vay tiền.
Nhưng ngân hàng cần kiếm tiền.
Khổ nỗi năm nay dòng vốn quốc tế rót vào không nhiều, một số bất động sản quá lớn dẫn đến mắt xích tài chính nối tiếp xảy ra vấn đề, ngân hàng vô cùng khó khăn.
"Hợp tác vui vẻ, cũng hoan nghênh các ngươi coi trọng nền kinh tế Thái quốc trong tương lai."
Sau khi cố vấn pháp luật của ngân hàng duyệt lại tài liệu một lần và gật đầu, Sát Sai hài lòng ký tên.
Thành viên của quỹ Hồng Mông này có vẻ phức tạp, có nam có nữ, cũng có không ít người Âu Mĩ tóc vàng mắt xanh. Điều này khiến cho Sát Sai bày tỏ thái độ khiêm tốn nhất có thể.
"Hợp tác vui vẻ."
Tần Tử Khâm bắt tay, nói một câu hai nghĩa: "Ta nghĩ rất nhanh thôi chúng ta sẽ hợp tác lần nữa."
"Tốt."
Có thể hợp tác cái gì?
Không gì ngoài vay tiền. Điều này làm cho Sát Sai càng thêm hưng phấn.
Mặc dù trên hợp đồng đã ghi chú rõ ràng, đó là đến ngày kết toán chỉ có thể giao Baht Thái, không thể sử dụng tiền tệ khác. Nhưng hiện giờ Baht Thái đổi sang đô la có tỉ giá hối đoái cố định, ngân hàng không có rủi ro gì, trái lại có thể kiếm được nhiều lãi suất hơn, quả thật là một vốn bốn lời.
Có lẽ đối phương đang cần cấp nên không đàm phán quá nhiều về lãi suất. Trong vụ giao dịch này, Thái Man kiếm bộn.
"Buổi tối ta mời khách, chủ tịch Khải Tín đang trên máy bay trở về Băng Cốc, yêu cầu ta giữ chân các vị cùng ăn tối."
Đã bàn xong chuyện chính, Sát Sai bày tỏ lòng nhiệt tình hiếu khách.
Dù sao đối phương cũng có tài chính hùng hậu, thuộc nhóm khách hàng chất lượng cao, mọi người qua lại gần gũi sẽ có lợi cho sự phát triển các lĩnh vực trong tương lai.
"Ta thấy không cần đâu."
Tần Tử Khâm uyển chuyển từ chối: "Chúng ta rất bận."
Tần Tử Khâm không nói dối, lần này tập đoàn Cẩm Tú dự định tiến công Thái quốc, đương nhiên là số tiền trong hợp đồng Baht Thái kỳ hạn càng nhiều càng tốt.
Ngân hàng Thái Man rất cẩn thận. Mặc dù tập đoàn Cẩm Tú dùng danh nghĩa công ty ngoại cảnh đưa ra rất nhiều tài sản thế chấp chất lượng cao, nhưng bọn hắn chỉ cho vay 3,6 tỉ đô la, chừng này còn lâu mới đủ.
Lần này Tài chính Cẩm Tú do Tô Bình Nam dẫn đầu phải đối mặt với một quốc gia phồn thịnh suốt mười tám năm, ngoại hối đô la của đối phương chắc chắn cao tới mấy chục tỉ.
Một ngày sau, Tài chính Cẩm Tú bận vắt chân lên cổ có thu hoạch lớn. Ngân hàng Thái Man 3,6 tỉ đô la.
Ngân hàng Thái Kinh 2,7 tỉ đô la.
Ngân hàng Nông nghiệp Thái quốc 5,1 tỉ đô la. Ngân hàng Đại Thành 4,6 tỉ đô la.
Nói cách khác, hiện tại trong các hợp đồng kỳ hạn giao nhận Baht Thái với Thái quốc, quỹ Hồng Mông với tư cách là vốn lưu động quốc tế đã sở hữu 15 tỉ đô la.
"Tần, ta cảm thấy vẫn chưa đủ."
Michael Barry ngẩng đầu lên từ đống tài liệu mới nhất: "Theo ước tính, Thái quốc có tối thiểu 40 tỉ đô la ngoại hối dự trữ. Một khi chúng ta ra tay, bọn hắn nhất định sẽ đánh trả. Bọn hắn có đủ uy vọng, tư bản dân gian chưa chắc sẽ theo chúng ta."
"Trên đời này không có bức tường nào không lọt gió."
Tần Tử Khâm trầm ngâm: "Chúng ta vay số tiền lớn như vậy, không chắc những con cá sấu khác không ngửi thấy mùi. Cướp lợi nhuận của một quốc gia kiếm được bao nhiêu, bọn hắn biết rõ hơn chúng ta."
Nữ nhân nhấn mạnh: "Cho nên chúng ta phải chờ một chút."
Lần này tập đoàn Cẩm Tú gần như được ăn cả ngã về không. Không chỉ các tinh anh ngành tài chính ra trận, mà phương diện bảo an cũng có đoàn đội gần trăm người.
Vì vậy, cho dù chỉ ở lại hai ngày, tập đoàn Cẩm Tú cũng bao trọn một tòa nhà khách sạn năm sao ở trung tâm thành phố Băng Cốc.
Có thể nói trên cơ bản là những nanh vuốt mà Tô Bình Nam dày công chiêu mộ đều tập trung tại đây. Mộ Dung Thanh Thanh, Hạng Tiểu Bình, Tô Nhất Nhị, Lục Viễn, thậm chí cả Trương Hoa đều có mặt đông đủ.
Tô Bình Nam biết rằng đoàn đội mười mấy người Tần Tử Khâm, Michael Barry, Đổng Hạo Bác... đều là nền tảng chân chính giúp tập đoàn Cẩm Tú công thành nhổ trại trong tương lai. Hắn phải đảm bảo những người này không xảy ra bất cứ vấn đề gì.
Nam nhân có ký ức ở thời không kia, hắn biết rõ những người này sẽ mang đến cho Cẩm Tú khối tài sản khó bề tưởng tượng. Hết chương 1329.



Bạn cần đăng nhập để bình luận