Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1920. Phân tách Thủy sản Cẩm Tú



Chương 1920. Phân tách Thủy sản Cẩm Tú




Cuộc sống của Tô Trường Thịnh quá thuận lợi.
Từ lúc học đại học cho đến khi đi làm, Tô Trường Thịnh có thể nói thuận buồm xuôi gió. Hơn nữa, hắn cũng được xem là bên thắng trong cuộc đời.
Từ nhỏ, hắn là đối tượng được các bạn học hâm mộ, cũng là con nhà người trong miệng hàng xóm. Sau đó, hắn được nhận vào ngành nghề mình yêu thích với thành tích cực kỳ xuất sắc, đồng thời còn có một nữ nhân rất yêu thương mình, yêu thương ba mẹ của mình.
Sau khi đi làm, hắn là anh hùng luôn chủ trì chính nghĩa, là người tài ba trong mắt hàng xóm, bạn bè, thân thích. Ai gặp hắn mà không khách sáo với hắn chứ?
Những thứ hắn cho là chính nghĩa không thể xâm phạm, sau khi gặp được nam nhân nhìn như ác ma kia, nó giống như tuyết rơi gặp nắng cháy da.
Mọi thứ đều mong manh và dễ bị tổn thương.
Tài liệu mỏng trong tay hắn nặng như ngàn lượng vàng. Ác ma kia sẽ không lừa hắn. Đối phương nói chỉ có một bản, nhất định chỉ có một bản.
Ba của hắn sắp đến tuổi về hưu, sức khỏe của mẹ không tốt. Nếu ba của hắn vào tù, vợ gặp chuyện bất trắc, cuộc sống vốn hạnh phúc mỹ mãn của hắn lập tức bị phá tan thành mảnh nhỏ.
“Quả nhiên đau đớn như rút gân lột da.”
Điện thoại trong tay vang lên, Tô Trường Thịnh cúi đầu nhìn thoáng qua, là điện thoại ở nhà. Nam nhân không lập tức nghe máy, ngược lại rơi vào trầm tư thật lâu.
Hoặc chống đối, hoặc thần phục.
Hắn không có con đường thứ ba có thể đi.

Khi Otomo rời đi, hai chân của hắn đứng thẳng, tay vịn đầu gối khom người làm đại lễ.
Đây là quy củ của nước hoa anh đào.
Tuyệt đối trung thành và khuất phục. Sau khi chặt đứt ngón tay, hắn đã trở thành con chó săn trung thành nhất của Tô Bình Nam.
Đám người Quan Siêu cung kính bắt chước hành động của Otomo rồi mới lên xe rời đi.
Quy củ nghiêm khắc của tập đoàn Cẩm Tú đã cho bọn hắn hiểu làm thế nào để sinh tồn bên trong con quái vật này. Hơn nữa, sự cường thế của Tô Bình Nam hoàn toàn phù hợp với tín ngưỡng của bọn hắn.
Cho nên bọn hắn cam tâm tình nguyện.
“Lần này để Otomo dẫn đội. Liệu bọn hắn có giống Tô Trường Thịnh hay không?”
Lục Viễn nhìn theo chiếc xe rời đi, lên tiếng hỏi.
“Không đâu. Những người này làm việc cay độc nhưng suy nghĩ lại đơn thuần hơn nhiều. Là chó ngoan thì ngươi chỉ cần nắm chắc dây thừng, sẽ không có vấn đề gì đâu.”
Tô Bình Nam nhìn chiếc xe biến mất trong tầm mắt của mình, sau đó khoan thai trả lời.
“Lão đại, ngươi nói Tô Trường Thịnh sẽ làm như thế nào?”
Lục Viễn hỏi tiếp: “Ta vừa nhận được tin tức, hắn không về nhà mình, cũng không về nhà ba mẹ. Có người nhìn thấy hắn ngồi một mình hút thuốc trên sân thể thao trường trung học.”
“Hắn đang đưa ra lựa chọn.”
Tô Bình Nam suy nghĩ mấy phút rồi đáp: “Tinh thần tự sát, người này thực sự thông minh.”
Nam nhân lắc đầu, nhìn ánh mặt trời như thiêu đốt trên bầu trời: “Khi hắn phá nát mọi thứ, hắn sẽ có đáp án. Nhớ kỹ, nếu hắn cầm tài liệu đến tổ điều tra, lập tức khởi động kế hoạch dự bị.”
Lục Viễn gật đầu.
“Cái gì không thể phá vỡ thì không thể xây dựng. Một kẻ mất trí duy tâm cũng đáng sợ như một kẻ cuồng tín, bởi vì bọn hắn đã bắt đầu phớt lờ mọi hậu quả.”
Tay phải Tô Bình Nam nắm chặt: “Cho nên ta không cho hắn cơ hội.”
Con người là sinh vật phức tạp, suy nghĩ của bọn hắn còn khó nắm bắt hơn mô hình đa chiều. Cho nên, không ai có thể hoàn toàn khống chế một người, ngay cả Tô Bình Nam cũng không thể.
Không thể khống chế, tất nhiên là hủy diệt. Nam nhân vẫn ác độc như trước.

Trụ sở chính của Thủy sản Cẩm Tú ở Lâm Hải có thể nói là một công trình kiến trúc mang tính tiêu biểu.
Kể từ khi tòa nhà được xây dựng, chủ sở hữu ở đây đã ba lần thay đổi.
Đời thứ nhất là Trang Tử Cường, tiếp theo là Tô Văn Văn, bây giờ là Trương Hoa.
Trương Hoa, nam nhân xuất thân từ Hải Đông Thanh rốt cuộc đã bước lên con đường sự nghiệp đúng đắn nhất.
Trương Hoa không lo lắng hai đời chủ nhân trước. Bởi vì bây giờ hắn cũng là một trong những thành viên hạch tâm của Cẩm Tú. Cho nên hắn biết rõ hướng đi kế tiếp của Tô Văn Văn.
Lãnh đạo cấp cao đã có động tác mới.
Lão đại Tô Bình Nam hẳn đang dự định thành lập một công ty Viễn Dương quốc tế Cẩm Tú. Nội tình chính là sản nghiệp của tập đoàn Viễn Hoa và Thủy sản Cẩm Tú.
Về việc phân tách Thủy sản Cẩm Tú, cảm giác đầu tiên của Trương Hoa là vui vẻ chứ không phải tiếc nuối.
Không phải hắn không muốn khống chế càng nhiều quyền lực hơn mà vì hắn đủ thông minh.
Hắn biết rõ kinh nghiệm và bản lĩnh của mình hoàn toàn không đủ để quản lý Thủy sản Cẩm Tú ngày càng khổng lồ. Phân tách ngược lại là chuyện tốt đối với hắn.
Từ sáng sớm, Trương Hoa đã có mặt ở bến tàu số 4 của Cẩm Tú.
Địa điểm đã được dọn sạch hoàn toàn, vì vậy những người không liên quan và tất cả các loại tàu chở hàng thương mại đều bị cấm vào.
Từ chi tiết chúng ta có thể thấy được sức mạnh của Thủy sản Cẩm Tú thế hệ đầu tiên ở Lâm Hải, tất cả các bộ phận liên quan ở ba quận Lâm Hải đều không có động tĩnh gì khi Cẩm Tú ngăn chặn các tàu vào cảng một cách mạnh mẽ như vậy.
Về phần địa đầu xà?
Sự tàn bạo của Tô Văn Văn có biệt hiệu Nhị Long Vương đã khiến cho tất cả hán tử đi biển phải câm như hến.
Khoảng 2h15, một chiếc ô tô Toyota màu đen tiến vào cầu tàu số 4 của cảng.
Bốn năm hán tử xuống xe rồi lên thuyền.
Giữa tiếng còi đinh tai nhức óc, con tàu chở hàng vượt đại dương trong sóng gió rời bến, không ai biết rằng với sự ra đi của con tàu chở hàng, một vụ án lớn chấn động cả thế giới cuối cùng lại trở thành một vụ án không lời giải, rồi dần dần bị lãng quên trong ký ức mọi người... Hết chương 1920.



Bạn cần đăng nhập để bình luận