Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2716

Chương 2716Chương 2716
Bữa tiệc đã tiến hành đến khâu quan trọng nhất.
Giống với người phương Tây, bất kể bản chất là nam trộm cắp nữ đĩ điếm cỡ nào, ngoài mặt vẫn phải thể hiện dáng vẻ của bữa tiệc đẳng cấp.
Minh tỉnh làm từ thiện trước buổi đấu giá.
Không biết bắt đầu từ bao giờ, dường như mỗi lần tổ chức tiệc mà không quyên góp vài đồng làm màu thì mọi người đều cảm thấy thiếu gì đó. Mặc dù thời này Hạ quốc vẫn chưa có từ trốn thuế, nhưng muốn học thì phải học trọn bộ.
Ở phương Tây, rất nhiều buổi đấu giá từ thiện thực chất đều có dấu vết rửa tiền và trốn thuế. Tuy nhiên, Hạ quốc thời đại phát triển dã man này tuy không có nhu cầu này nhưng vì sĩ diện đã ăn sâu vào xương, hội bán đấu giá là nơi tuyệt vời nhất để đám đại gia chứng minh thực lực của mình.
"Công ty MC chúng ta sở hữu hai cửa hàng ở khu vực tốt nhất tâng trệt của trung tâm thương mại. Chúng ta sẽ xây dựng lại kết cấu hành lang chất lượng cao dựa theo Hải Lệ ở Cảng thành theo yêu cầu của quý công ty."
Trợ lý thương vụ Tiểu Chu ngồi bên cạnh Trần Lưu Ly sử dụng tiếng Anh lưu loát không ngừng trao đổi một số chỉ tiết với trợ lý của tổng giám đốc LV khu vực châu Á.
Trân Lưu Ly không nói gì.
Trân Lưu Ly thầm khinh bỉ trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn giữ nụ cười: "Ban tổ chức cố ý mời nhà sưu tâm lớn nhất Thượng Hải là Trương tiên sinh quyên tặng, chúng ta đã tốn rất nhiêu công sức mới thuyết phục được Trương tiên sinh."
“AI tiên sinh, ta mời ngài một ly."
Người nước ngoài thích thẳng thắn, sau khi nghe nói Trần Lưu Ly định tặng quà, AI đến từ nước Pháp hứng thú ra mặt.
"Thứ gì vậy?”
Trân Lưu Ly nâng ly rượu lên: "Nghe nói ngài thích văn hóa Hạ quốc, lát nữa vật phẩm đấu giá số hai là một món đồ hay ho, ta sẽ mượn hoa hiến Phật xem như món quà gặp mặt cho sự hợp tác lần này."
"Một bình sứ hai tai màu vàng mỡ gà."
Chuyện chuyên nghiệp có người chuyên nghiệp, Trân Lưu Ly có thủ đoạn cứng rắn, làm việc cẩn thận, nhưng hắn không can thiệp vào việc phát triển thương nghiệp. Hơn nữa, đối với hắn mà nói, móc nối quan hệ với là việc cấp bách trước mắt.
Trần Lưu Ly không khiêm tốn, bời vì hắn biết rõ người nước ngoài không hiểu được sự khiêm tốn thu mình của người Hạ quốc. Nếu mình khiêm tốn, ngược lại đối phương sẽ cho rằng mình không đủ thực lực.
AI tóc đã hoa râm hiển nhiên đã hòa nhập văn hóa châu Á. Tuy biết rõ ý đồ của đối phương là gì, nhưng hắn vẫn nói ra suy nghĩ chân thật nhất của mình.
"Giới điện ảnh và giới thời trang ở Hạ quốc chúng ta có sức mạnh mà AI tiên sinh khó bề tưởng tượng."
"Ta cảm ơn sự hào phóng của Trần tiên sinh trước, nhưng vẫn cần phải xem phương án tuyên truyền mà quý công ty đưa ra mới có thể quyết định sự hợp tác của chúng ta."
Bởi vì trong tâm mắt của hắn, một nhóm cảnh sát mặc đồng phục đột nhiên xuất hiện tại hội trường, có vẻ như mục tiêu của những người này là Mao Đào Thanh đang biểu diễn!
AI nhìn Mao Đào Thanh trên sân khấu khiến không ít nữ hài reo hò, gật đầu tán thành: "Nghe nói hợp đồng của Mao tiên sinh thuộc về MC các ngươi. Bất kể khí chất hay độ nổi tiếng, hắn đều là đại sứ thương hiệu phù hợp nhất với LV-"
"Không chỉ vậy, chúng ta sẽ khiến sản phẩm của LV trở thành vật báu mà mọi thanh niên Hạ quốc khao khát, khiến bọn hắn thừa nhận LV mới là biểu tượng cho thân phận và tiền tài." Trần Lưu Ly còn chưa nói xong đã đứng phắt dậy, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
"Đương nhiên."
"Thích nữ nhân không phải thói xấu, nhưng cái thói thích thiếu nữ vị thành niên lại còn thích chụp ảnh làm kỷ niệm thì lại không tốt."
So với máu tanh tàn nhẫn sặc mùi nhà quê, tranh đấu giữa đám dương xuân bạch tuyết càng nham hiểm cay độc hơn!
Tây Môn đi về phía Trần Lưu Ly và AI tiên sinh còn đang ngơ ngác, nâng ly uống một hơi cạn sạch.
"Đây là món quà của ta."
Trần Lưu Ly bỗng quay đầu, không biết Tây Môn mặc đồ trắng xuất hiện sau lưng hắn từ lúc nào.
Chém giết giang hồ có rất nhiều kiểu.
Giọng nói lạnh lùng vang lên.
"Muốn trở mặt à?"
Trân Lưu Ly trơ mắt nhìn đám cảnh sát bắt người, thậm chí mấy hán tử còn đeo còng tay sáng bóng cho Mao Đào Thanh vừa rồi còn tỏa sáng chói mắt, nhưng vẻ mặt hắn không biến hóa quá lớn.
Thậm chí hắn còn giơ tay ngăn cản Tào Như Ưng rục rịch muốn hành động.
Đến vị trí này của hắn, đương nhiên hắn biết sự việc phát triển đến bây giờ đã không còn là mức độ bên ngoài có thể ngăn cản. Mà người dẫn đội kia có quan hệ với Giá Thế Đường, mình hành động ngược lại sẽ chỉ khiến Bạch Tướng Nhân mất mặt.
"Trước giờ chúng ta không phải bạn bè."
Tây Môn lắc lư ly rượu vang trong tay, cười như không cười tiếp tục nói: "Còn cách nói có phải trở mặt hay không...'
"Bắt đầu từ cái ngày Ngụy Thái Tuế lặng lẽ tới Quản thành, chúng ta đã trở mặt rồi."
Tây Môn trả lời. Thậm chí trước ánh mắt như giết người của Trần Lưu Ly, hắn còn đặt danh thiếp của mình trước mặt AI.
"Thị trường Hạ quốc rất lớn, Thượng Hải có rất nhiều cửa hàng. Giá Thế Đường chúng ta sở hữu 15% cổ phần cao ốc Đế Hào, có thể cung cấp cho ngài tất cả những gì công ty LV cần. Vì vậy ta hi vọng AI tiên sinh cân nhắc thêm về vấn đề đối tượng hợp tác."
Nói xong Tây Môn cười to, nghênh ngang rời đi.
"Có cần ta dẫn người đi theo không? Gần đây mấy tay súng từ Thải Vân Chi Nam trở về, để cho bọn hắn thử bản lĩnh của Tây Môn?"
Tào Như Ưng khom người nói bên tai Trần Lưu Ly.
"Không được thì giết hắn." Trân Lưu Ly lắc đầu: "Hiện tại Tây Môn và nhân vật lớn kia qua lại gần gũi, chúng ta không thể động vào hắn."
"Vậy cứ cho qua như thế ư?"
Nét mặt Tào Như Ưng tàn nhẫn: "Lần này Giá Thế Đường công khai vả mặt chúng ta, nếu không đánh trả thì rất nhiều chuyện không dễ làm. Huống chỉ hiện tại Mao Đào Thanh là gà cưng của chúng ta, hắn xảy ra chuyện..."
Minh tinh dưới trướng Giá Thế Đường không mấy ai sạch sẽ, tuy nhiên đa phần mấy tên kia đều thuộc phe phái Trương Ức Khổ, động đến bọn hắn ngược lại là chuyện tốt đối với Tây Môn và Liễu Tiên Khai.
Trần Lưu Ly nhìn bóng lưng của Tây Môn, ánh mắt lạnh lẽo: "Ta muốn xem rốt cuộc ai có thể cười đến cuối cùng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận