Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1353. Vụ án phản quốc



Chương 1353. Vụ án phản quốc




Tần Tử Khâm luôn trầm ổn bây giờ lại kích động nói với Tô Bình Nam: “Bất luận là gì, chỉ cần ngân hàng Cẩm Tú lấy được nó, ta cam đoan trong hai mươi năm tới, tập đoàn Cẩm Tú sẽ không sợ mưa gió gì nữa.”
“Hiện tại còn chưa thể xác định.”
Tô Bình Nam nheo mắt, giọng điệu thể hiện sự tự tin: “Chỉ cần có khả năng, ta sẽ nắm lấy.”
Tất cả những người có mặt đều là những người kỳ cựu trong lĩnh vực tài chính, tất nhiên bọn hắn hiểu được khó khăn khi xin được hai loại giấy phép này. Tuy nhiên, lão đại Tô Bình Nam dùng giọng điệu như vậy nói ra, không ai cảm thấy nó có gì không hài hòa cả.
Có thể nói, từ điểm này nam nhân đã chiếm được lòng người. Trong suy nghĩ của tinh anh giới tài chính, lão đại của bọn hắn tuyệt đối là một lão hổ.
Tần Tử Khâm trầm ngâm rất lâu: “Boss, có thể lấy thông tin cụ thể về việc đánh giá tài sản không hiệu quả từ trụ sở chính của Hạ quốc không?”
Nữ nhân biết lợi nhuận khổng lồ chứa trong quy mô 1,4 nghìn tỷ, nhưng tập đoàn Cẩm Tú dù sao cũng không phải là tài sản thuộc sở hữu nhà nước, cũng không có thực lực mạnh như vậy để ăn quá nhiều tài sản có tỷ lệ chuyển đổi đã lên tới mười, thậm chí hai mươi năm.
Điểm mấu chốt nhất, Tần Tử Khâm có lòng tin tuyệt đối với đội ngũ của mình. Nàng tin rằng có ước định này, tập đoàn Cẩm Tú có thể lấy được nhiều minh châu nhất.
Yêu cầu của nữ nhân khiến những người còn lại choáng váng.
Loại thông tin này có thể được mô tả là tuyệt mật, không thể để lộ.
“Đáng giá không?”
Tô Bình Nam ngẩng đầu, nghiêm túc đặt câu hỏi.
“Đáng giá.”
Tần Tử Khâm trả lời.
“Được.”
Tô Bình Nam chậm rãi gật đầu, ánh mắt của tất cả mọi người đều trở nên sắc bén như đao.

Cơn mưa nặng hạt làm cho không khí đảo Mỹ Lệ hôm nay trong lành lạ thường.
Con đường chính ở Bắc Quán người chen vai nhau qua lại, thể hiện sự náo nhiệt của người Hoa.
Một trong băng đảng lớn nhất Bắc Quán là một câu lạc bộ dưỡng sinh. Lúc này, một số thanh niên không ngừng ra vào câu lạc bộ.
“Tổ trưởng, tin tức không sai. Chu Triều Tiên đã đến.”
Sau khi Đại Đầu chết, Tiểu Kiệt xuất thân từ đội đặc chiến tiếp nhận lại công việc. Chàng trai trẻ cao gần 1,9 mét này có khuôn mặt nghiêm túc và tập trung.
Lần này, tổ điều tra đã cử bốn chiếc xe minibus, bọn hắn cho biết mình đã điều động toàn bộ lực lượng.
Sau khi nghe báo cáo, Phương Quốc Huy đang ngồi trong chiếc xe tải màu trắng lạnh lùng gật đầu: “Chu Triều Tiên dự định mở tài nguyên mới ở Bắc Quán, như vậy chúng ta sẽ cho Quý Đổng một lời cảnh cáo.”
Đánh rắn phải đánh bảy tấc. Tổ điều tra quyết định phá hủy sự hợp tác giữa hai bên và tiếp tục đóng đinh nguồn thu nhập của Chu Triều Tiên.
Phương Quốc Huy chẳng những không lùi bước vì cái chết của Đại Đầu, mà còn hận Chu Triều Tiên đến tận xương tủy. Vì thế, cho dù lần này không có mệnh lệnh của cấp trên, nam nhân vẫn quyết định tùy hứng làm bậy một lần.
Năm phút sau, bảy tám chiếc xe Mercedes-Benz màu đen lái vào câu lạc bộ. Phương Quốc Huy chỉnh lại cổ áo, nói vào bộ đàm: “Làm việc đi.”
Pằng!
Pằng! Pằng!
Kèm theo tiếng đóng cửa nặng nề, hơn hai mươi người mặc đồng phục lần lượt xuống xe, đi thẳng đến câu lạc bộ sức khỏe của Quý Đổng.
Khí thế hung hăng khiến mười mấy người trẻ tuổi đang đứng chung quanh câu lạc bộ cảnh giác hẳn lên.
A Nhân là ngựa đầu đàn của Quý Đổng, cũng là đệ nhất đả tử. Nam nhân có gương mặt hoàn toàn không phù hợp với thân phận của hắn.
Trung thực, hiền lành. Nếu không phải thân hình cường tráng hình giọt nước và hình xăm lấp ló trên cổ thì hầu hết người qua đường đều coi anh chàng này là một nhân viên văn phòng thật thà.
“Mẹ kiếp.”
Chửi thề bằng giọng Phúc Kiến, A Nhân không vì đồng phục thống nhất của đối phương mà do dự, ngăn trước mặt Phương Quốc Huy.
“Chuyện gì? Hôm nay Quý Đổng thúc có tiệc gia đình, có chuyện gì cứ tìm ta.”
Tuổi còn trẻ nhưng A Nhân đã giúp cho Quý Đổng đánh chiếm đa phần giang sơn, sức mạnh mười phần.
“Tổ 1 cục điều tra, Phương Quốc Huy.”
Phương Quốc Huy cũng hiểu thế lực đầu đảng rất khó chơi. Sự cường ngạnh của nam nhân khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc.
Hắn đập giấy chứng nhận vào tay A Nhân: “Hiện tại ta nghi ngờ bên trong có tổ chức bất hợp pháp, hơn nữa có liên quan đến một vụ án phản quốc.”
Nam nhân rất thẳng thắn, trực tiếp chụp cho A Nhân tội danh đầu váng mắt hoa.
“Cái gì?”
Mắt A Nhân trợn tròn, đưa tay ngăn động tác của anh em đằng sau: “Ngươi lặp lại lần nữa đi?”
Cũng khó trách hắn cảm thấy kinh ngạc.
Cục điều tra và đám đầu đảng như bọn hắn ngày thường gần như không liên quan đến nhau. Nếu đối phương nói là bột trắng, thậm chí là giết người, A Nhân cảm thấy không đáng kể.
Vụ án phản quốc?
Đây không phải tội danh mà hắn có thể ứng phó.
“Ngươi đang cản trở người thi hành công vụ?”
Phương Quốc Huy không hề cho A Nhân cơ hội thở dốc: “Ngươi có muốn ta giải thích cho ngươi biết đội điều tra của chúng ta đang làm gì không? Ta nói cho ngươi biết, chúng ta hoàn toàn không có hứng thú với hành vi bạo lực của các ngươi. Bây giờ ngươi lập tức tránh ra, chuyện cũ ta sẽ bỏ qua.”
A Nhân dũng mãnh thiện chiến thật sự bị hù dọa. Hắn nhịn không được lui ra một bước.
“Chúng ta đi vào.”
A Nhân nhượng bộ. Một bước này đã mất đi cơ hội tốt nhất và tất cả khí thế. Dưới ánh mắt ngơ ngác của một đám người, đoàn người Phương Quốc Huy sải bước đi vào. Hết chương 1353.



Bạn cần đăng nhập để bình luận