Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1553. Chết ngoài ý muốn



Chương 1553. Chết ngoài ý muốn




Trong lúc đó, đảo Mỹ Lệ.
Quý Đổng đang ở trong nhà mình, hai mắt nhắm nghiền, vẻ mặt mệt mỏi. Hắn già thật rồi. Hắn không hề lo lắng về chuyện bắt tên mãnh long vùng khác kia, hắn mềm lòng với đám thuộc hạ của mình. Nguyên nhân khiến hắn mệt mỏi là qua trận này, không biết có bao nhiêu người trẻ tuổi đi theo mình không nhìn thấy mặt trời ngày mai.
Mỗi người đều là con cháu trong xóm.
Một khi những gia đình này tan vỡ, làm sao hắn dám đối mặt với hàng xóm láng giềng gặp gỡ hàng ngày? Đây cũng là nguyên nhân chính vì sao hắn là một trong bảy đầu đảng lớn nhưng lại chịu trấn giữ Bắc Quán.
Đầu đảng không phải xã hội đen, phải có tâm mới là đầu đảng chân chính.
Đây là suy nghĩ chân thật nhất của Quý Đổng.
Nền tảng hắn lập nghiệp chỉ là một đám người trong xóm có lòng chính nghĩa, khi bị ức hiếp đã lập nên tổ chức. Sao đến bây giờ lại biến thành thế này?
Hộp đêm, phòng tắm hơi, tiệm gội đầu đã mang đến lợi nhuận kếch xù, nhưng thuộc hạ vẫn chưa thỏa mãn.
Bọn hắn bắt đầu để mắt đến buôn lậu, sòng bạc, thậm chí buôn bán ma túy. Ngay cả A Nhân luôn trung thành nhất cũng không nhịn được muốn khuếch trương.
Những cái này không cần đi tranh, đi cướp.
"Nghỉ ngơi đi, Quý Đổng."
Cáp Nghĩa đã đi theo hắn nhiều năm lên tiếng: "Ngươi mệt rồi, A Nhân sẽ xử lý chuyện này rất tốt."
"Uống một ly nhé?"
Quý Đổng nhìn huynh đệ vào sinh ra tử của mình: "Mở một bài hát, qua đây uống rượu với ta."
Tài sản tích lũy trong mấy năm qua giúp nhà của Quý Đổng rất nguy nga và hiện đại hóa.
"Bài gì?"
Cáp Nghĩa đi tới chỗ giàn loa.
"Bi ca đi, bài hát của huynh đệ."
Quý Đổng đứng dậy mở tủ rượu, lấy ra chai Whisky mà hắn thích nhất và hai cái ly.
...
"Con người trên thế giới này, ai mà chẳng có ba mẹ huyết nhục liền tâm, nuôi con mới biết vất vả như gánh cả bầu trời nhật nguyệt...
Người sống trong giang hồ, mấy ân oán máu nhuộm linh hồn..."
Tiếng hát Mân Nam du dương văng vẳng trong phòng khách vắng vẻ. Hai người nhìn nhau cười, nâng ly.
Trong phòng ánh đèn sáng trưng, Quý Đổng đang uống rượu không biết rằng trên con đường đen như mực ngoài cổng nhà mình có một chiếc xe hơi màu đen lao nhanh tới.
Sa Vũ ngồi ở hàng ghế sau.
"Đây là nhà của Quý Đổng. Nhổ cỏ tận gốc, Quý Đổng mắc bệnh tim nghiêm trọng, để cho hắn chết ngoài ý muốn đi."
Vẻ mặt nam nhân lạnh lẽo: "Chu Triều Tiên đòi chúng ta sáu mươi triệu, đắt như vậy thì Quý Đổng phải chết, miễn cho tương lai chúng ta lại phải nhờ vả vị Chu tiên sinh này thêm lần nữa."
"Ta biết rồi, năm phút."
Hạng Tiểu Bình ném đầu lọc trong miệng ra, tạo thành một đường vòng cung xinh đẹp. Hắn gật đầu với Lâm Quốc Chính, sau đó hai người mở cửa xuống xe.

Tâm trạng của Quý Đổng không tốt, chẳng mấy chốc hắn đã ngà ngà say.
Có lẽ là ảo giác, trong tầm mắt mơ hồ nam nhân phát hiện nụ cười của Cáp Nghĩa phía đối diện có chút u ám.
"Đại ca, ngươi không thích nghi với xã hội này."
Tự dưng Cáp Nghĩa nói ra một câu khiến Quý Đổng sợ hãi: "Vì sao không rời đi?"
"Ngươi có ý gì?"
Ánh mắt Quý Đổng khôi phục sự tỉnh táo, ánh mắt nhìn Cáp Nghĩa lập tức trở nên hung ác giống như hồi hắn hô mưa gọi gió ngày xưa.
"Ý của hắn là ngươi phải chết."
Một giọng nói xa lạ vang lên ở cửa, còn là tiếng quốc ngữ cực chuẩn. Quý Đổng bỗng ngẩng phắt đầu lên, bấy giờ mới phát hiện hai hán tử bưu hãn đã đứng ở cửa từ lúc nào chẳng hay.
Quý Đổng thình lình đứng dậy, vươn tay lục tìm một góc dưới mặt bàn.
Hổ chết xương không đổ, ở đó có một khẩu súng Browning mà hắn thích nhất. Lúc này nam nhân vẫn muốn lật ngược tình thế.
Hắn nhanh, tốc độ của Lâm Quốc Chính còn nhanh hơn!
Gần như cùng lúc đó, chân phải của Lâm Quốc Chính dùng sức, cả người đã lao đến như tên bắn, tay trái gập lại, khuỷu tay phải thúc mạnh vào vị trí trái tim của Quý Đổng.
Cơn đau dữ dội khiến Quý Đổng cúi gập người.
Lâm Quốc Chính nói nhỏ: "Tim không tốt, không thể vận động mạnh. Ta tiễn ngươi một đoạn đường."
Quý Đổng lảo đảo ngã xuống, toàn thân co giật, miệng bất giác há to vì khó thở, trông cực kỳ giống một con cá rời nước.
Lâm Quốc Chính nhìn khẩu Browning dưới đất, lần đầu tiên ánh mắt có chút dao động.
Có thể nhìn ra mạng lưới quan hệ của Quý Đổng thật sự rất rộng.
Đây là khẩu Browning M1906, cũng là Chưởng Tâm Lôi nổi tiếng như cồn có thể giấu trong lòng bàn tay. Có thể thấy nếu như khẩu súng này nằm trong ay Lâm Quốc Chính và Hạng Tiểu Bình sẽ có uy lực cỡ nào.
"Quy củ."
Hạng Tiểu Bình lạnh lùng lên tiếng, Lâm Quốc Chính định khom người nhặt súng lập tức đứng thẳng dậy.
Quy củ của tập đoàn Cẩm Tú rất nghiêm ngặt, nếu gây ra kết quả ngoài ý muốn do khẩu súng đối phương yêu thích biến mất thì nhất định sẽ gây nên sóng gió.
Mặc dù chưa chắc có người biết, nhưng rủi ro này thật sự tồn tại. Hạng Tiểu Bình cực kỳ khâm phục Tô Bình Nam, hắn thấy mình chỉ là một dũng tướng xông pha chiến đấu, mà nam nhân kia là nhân vật thiết huyết hiếm có khó tìm. Vì vậy, hắn sẽ ngăn chặn tất cả những yếu tố bất trắc.
Lâm Quốc Chính gật đầu, sau đó liếc nhìn Quý Đổng vẫn đang giãy giụa thở hổn hển, nhếch miệng tỏ ý xin lỗi.
Quý Đổng không nhìn nam nhân xa lạ đã ra tay với mình, mà nhìn huynh đệ kết nghĩa của mình bằng ánh mắt khó tin.
Cáp Nghĩa.
Thắng làm vua thua làm giặc, cái chết của mình không trách được người khác. Nhưng Quý Đổng không thể nào chấp nhận được sự phản bội của Cáp Nghĩa.
Huynh đệ kết nghĩa là gì? Là thời khắc sinh tử có thể giao phó cho đối phương. Thì ra không chỉ có thuộc hạ thay đổi, mà tất cả đều thay đổi.
Quý Đổng đã hoàn toàn không nói lên lời, cuối cùng không còn hơi thở. Hết chương 1553.



Bạn cần đăng nhập để bình luận