Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1838. Cảm giác chinh phục



Chương 1838. Cảm giác chinh phục




"Đây là món quà nàng tặng ngươi."
Lý Văn Bân lắc đầu: "Độ gian xảo của đối phương không phải lũ băng đảng mà ngươi từng gặp có thể sánh bằng. Chi phiếu hai mươi triệu tại ngân hàng Thụy Sĩ, còn là loại ICAC không có quyền hạn điều tra."
"Tặng ta?"
Lý Gia Bân sửng sốt.
"Đúng, công đầu chỉ là nhược điểm khiến ta nghe lời. Mà ngươi mới là chìa khóa khống chế ta."
Lý Văn Bân để lại chi phiếu, sau đó xoay người ra khỏi phòng làm việc. Hắn không muốn để lại ấn tượng mềm yếu trước mặt con trai.
Nam nhân không nói sai.
Đối với cặp ba con sống nương tựa lẫn nhau mà nói, còn chuyện gì có thể khiến người ba cúi cầu hơn tiền đồ và tính mạng của con trai mình?
Đáp án là không có.
Trong phòng làm việc, Lý Gia Tuấn nhìn chằm chằm tấm chi phiếu kia rất lâu.
Mình vẫn còn hơi non nớt.
Đột nhiên Lý Gia Tuấn rất muốn gặp người phát ngôn chân chính đằng sau Chung tiểu thư. Hắn không thẹn với với IQ 192 của mình.
Mặc dù hiện tại không có bất kỳ chứng cứ gì, nhưng tài lực và thế lực của Chung Minh Tú tức Rebecca tiểu thư không chống đỡ nổi cục diện lớn như vậy là sự thật dễ thấy.
Trong thế giới hắc ám, không có ai cần chứng cứ.

Trên đường đi đến triển lãm tranh, Dương Tiểu Dương lại một lần nữa cảm khái về mức độ bận rộn của Tô Bình Nam, đồng thời có hơi sốc về nghiệp vụ rộng của Tô Bình Nam.
Sau khi ăn cơm xong lên xe, điện thoại của nam nhân gần như không có lúc nào ngừng nghỉ.
Thời gian gọi điện không lâu, nhưng nội dung đa dạng.
Bất động sản, tài chính, sản phẩm chăm sóc sức khỏe, hình như còn có ngành công nghiệp cờ bạc?
Nữ hài ngồi ở ghế phụ xe thương vụ, gần như không nghe trõ âm thanh phía sau, nhưng nàng vẫn nghe thấy không ít từ khóa.
Quan sát tỉ mỉ là tố chất cần thiết của một thư ký xuất sắc.
Thông qua quan sát, trực giác mách bảo nữ hài rằng nam nhân thoạt nhìn rất nghiêm túc này vô cùng phức tạp và đáng sợ, mình hoàn toàn không hiểu được nam nhân này.
Bỗng dưng nữ hài hiểu ra ấn tượng về Tô Bình Nam lúc trước hoàn toàn là ảo giác do tâm tư thiếu nữ của mình sinh ra, ấn tượng này không phải là bộ mặt thật của nam nhân.
Nam nhân này có sự sâu lắng mà nàng chưa từng thấy bao giờ.
Nam nhân vẫn còn đang nói chuyện.
Tô Bình Nam có một chiếc điện thoại vệ tinh dáng dài xấu xí. Mỗi lần tiếng chuông điện thoại vang lên, Dương Tiểu Dương phát hiện Tô Bình Nam rất ít khi lập tức đưa ra chỉ thị, đa phần là dùng từ ngữ khí biểu đạt ý khẳng định hoặc là hỏi đáp.
Nhưng trong quá trình nói chuyện điện thoại, thỉnh thoảng trong mắt nam nhân lóe lên sát ý khiến nữ hài sợ hết hồn.
Sau khi nhận được báo cáo từ Rebecca, Tô Bình Nam không hài lòng.
Công đầu là gì?
Giải thích theo nghĩa xấu, công đầu là dùng một hành động phi pháp làm đảm bảo để lên thuyền.
Lý Thương Đông chết rồi, nhưng chết quá sạch sẽ. Mặc dù Tô Bình Nam không đọc báo cáo điều tra cả quá trình sự việc, nhưng từ lời tường thuật của Rebecca có thể thấy Lý Văn Bân làm quá đẹp.
Từ đầu đến cuối đều là ngoài ý muốn.
Không để lại bất kỳ chứng cứ nào cho phía cảnh sát, cũng không để lại bất kỳ nhược điểm thực chất nào cho tập đoàn Cẩm Tú.
Như vậy đã để lại đường lui quá rộng cho Lý Văn Bân.
"Tên Lý Gia Tuấn này là một nhân tài. Tặng hắn một khoản tiền, nếu hắn nhận thì sắp xếp thời gian, ta sẽ gặp hắn một lần. Nếu hắn không động đến số tiền này hoặc là làm từ thiện thì cứ làm việc theo quy tắc."
Tô Bình Nam cúp máy.
Thanh đao không cầm được thì phải phá hủy. Nam nhân làm việc không nhân từ nương tay. Mặc dù Tô Bình Nam đã đầu tư rất nhiều nhân lực vật lực vào Lý Văn Bân, nhưng Tô Bình Nam không tiếc.
Cẩm Tú không làm Đông Quách tiên sinh.
Nuôi chó thì được, tuyệt đối không nuôi một con sói có thể cắn mình!
Nam Hải vô cùng quan trọng trong việc mở rộng bản đồ đế quốc của Tô Bình Nam, nam nhân tuyệt đối không cho phép trạm trung chuyển quan trọng nhất của mình xảy ra bất kỳ sơ sót nào!
Tô Bình Nam chưa bao giờ thiếu dũng khí dao sắc chặt đay rối!

"Tô tổng, tới rồi."
Xe dừng lại.
"Lần này ta dẫn ngươi tới xem buổi triển lãm tranh cá nhân của Sử Kỳ Lan thuộc trường phái ấn tượng mới. Đặc điểm phong cách của hắn là sử dụng màu sắc xung đột, vô cùng tươi sáng. Cảm giác trống trải và tịch mịch ấy khiến người ta cảm thấy thả lỏng, rất đáng xem."
Giọng nói trong trẻo của nữ nhân kéo Tô Bình Nam tỉnh táo lại từ trong suy tư.
Nam nhân cười khẽ.
Thế giới rất đặc sắc. Dương Tiểu Dương mở cửa xe cho Tô Bình Nam, không biết rằng vừa rồi nam nhân này đã quyết định sự sống chết của một người!
Tô Bình Nam là người của hai thế giới, hắn luôn khịt mũi coi thường mấy thứ triển lãm tranh này.
Trong lòng nam nhân có sơn hà, lại xuất thân bình dân áo vải, tất nhiên không có khiếu nghệ thuật, dốt đặc cán mai.
Nói thật lòng, Tô Bình Nam làm những chuyện này chỉ vì muốn gột rửa hơi thở quê mùa trong mắt những lãnh đạo cấp cao, tạo thêm một chút ấn tượng mà thôi.
Sử dụng màu sắc gì đó, xung đột sắc thái gì đó, đây là lần đầu tiên nam nhân nghe thấy mấy từ này.
Triển lãm tranh được tổ chức tại một bảo tàng tư nhân. Có thể nhìn ra vị họa sĩ được Dương Tiểu Dương sùng bái này rất nổi tiếng, không ít người tới xem.
Mọi người đều giữ trật tự trong hành lang trưng bày tranh.
Dương Tiểu Dương vừa giới thiệu các tác phẩm trúng thưởng của Sử Kỳ Lan, vừa ra sức kìm chế tâm trạng vui vẻ.
Bởi vì tri thức về lĩnh vực hội họa giúp nàng có thể nghiền ép nam nhân khiến nàng không nhìn thấu này, điều này mang đến cho nàng cảm giác mừng thầm khó tả.
Dù cho Dương Tiểu Dương bất mãn với thái độ của Tô Bình Nam cỡ nào, nàng không thể không thừa nhận nam nhân này là người thành công nhất mà nàng từng gặp từ khi chào đời đến nay. Có thể áp đảo hắn một bậc, cảm giác chinh phục bùng nổ. Hết chương 1838.



Bạn cần đăng nhập để bình luận