Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1880. Tính toán



Chương 1880. Tính toán




“Nhậm Thiết Quân gặp khó khăn rồi.”
Kỳ Đồng Ủy nhìn Cao Tiểu Cầm đang pha trà giúp mình, ánh mắt toàn là sự cưng chiều. Thái độ của nam nhân khó có khi được thả lỏng: “Mấy vụ án lớn này đã hủy hoại uy tín của hắn. Cuộc sống sau này của hắn, hắn muốn độc đoán cũng không dễ dàng như vậy.”
Cao Tiểu Cầm đưa tách trà cho nam nhân, đồng thời hiếu kỳ lên tiếng: “Ta vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, tại sao Tô Bình Nam và ngươi lại bỏ qua cho Lý Phong Điền. Chẳng lẽ ngươi muốn cho Nhậm Thiết Quân mất mặt hay sao?”
ỳ Đồng Ủy lắc đầu, gương mặt của hắn hiện lên sự sợ hãi: “Trong quá trình bắt giữ Lý Phong Điền, cảnh sát đã thu giữ được hơn một trăm bốn mươi quả lựu đạn. Ngươi nói với mạng lưới tin tức của tập đoàn Cẩm Tú, chẳng lẽ bọn hắn không biết sao?”
Có lẽ vì không muốn nghĩ đến hậu quả đáng sợ, Kỳ Đồng Ủy đột nhiên im lặng.
Hắn biết nếu có Lý Phong Điền ở đó, rất có thể hắn sẽ cho nổ toàn bộ lựu đạn. Ba mươi mấy đồng nghiệp xông vào không một ai may mắn thoát khỏi.
Một khi loại chuyện này phát sinh, đừng nói Nhậm Thiết Quân phải ảm đạm rời chức, ngay cả ông chủ Tô Trung Hòa kia chưa chắc đã đến được Thiên Nam.
Mấy chục hay trăm mạng người trong mắt Tiểu Hồng Bào giống như cỏ rác. Quan trọng nhất, từ đầu đến cuối đều không thấy bóng dáng của người này.
Nghĩ kỹ lại có thể nói cực kỳ đáng sợ.
Bốn chữ này chính là cảm nhận trực quan nhất của Kỳ Đồng Ủy về việc Tô Bình Nam không động đến Lý Phong Điền.
Nhìn vào hoạt động chống tội phạm những ngày qua, về tổng thể có thể nói là thành công rực rỡ, rất nhiều băng nhóm tội phạm lớn nhỏ đã bị xóa sổ. Đa số đều có cái tên điên Lý Phong Điền gánh. Cho nên, báo cáo này có thể nói là rất đẹp.
Những kỹ năng nào là quan trọng nhất cho sự nghiệp?
Nhất định phải biết tính toán.
Tính toán ân tình, tính toán chiến tích, tính toán dân tâm…Những cái này có cái nào mà không tính? Chỉ cần tính đẹp, dân bất lực quan không truy xét, tất cả mọi người đều tốt.
Chiến dịch chống tội phạm đã đạt được kết quả rõ rệt. Nhưng nếu xem xét kỹ bộ hồ sơ dày cộp thì mọi thứ chẳng liên quan gì đến tập đoàn Cẩm Tú.
Kỳ Đồng Ủy dám chắc chắn khi thời gian trôi qua mấy năm, rất nhiều chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng của Cẩm Tú sẽ trở thành bí mật. Khi đó, tập đoàn Cẩm Tú sẽ xuất hiện trước công chúng một cách vô cùng hoành tráng.
Cách ứng xử của Tiểu Hồng Bào ở các dịch vụ phúc lợi công cộng và quyên góp trong những năm qua đã thay đổi ấn tượng của một số người. Vào thời điểm quan trọng, hắn đã đẩy Lý Phong Điền ra làm lá chắn. Có thể nói Tô Bình Nam chơi rất đẹp.
Kỳ Đồng Ủy vô cùng thán phục.
Hơn nữa, hắn cho rằng Tô Bình Nam rất có thể đã chuẩn bị hậu chiêu ở Lý Phong Điền. Tên điên độc ác trong mắt người ngoài chỉ là tấm chắn và đồ chơi trong tay Tiểu Hồng Bào.
“Tiểu Hồng Bào tàn nhẫn và giảo hoạt, Lý Phong Điền độc ác. Tất cả mọi người đánh đồng hai người này lại với nhau, đúng là đồ ngốc.”
Nam nhân cười lạnh: “Ta thậm chí cho rằng có khi câu nói này là do Tô Bình Nam truyền đi.”
Cao Tiểu Cầm kinh ngạc há to miệng.
Đúng vậy.
Ngọn đuốc đầu tiên Nhậm Thiết Quân đốt lên không cách nào lan đến gần Tiểu Hồng Bào, ngược lại Lý Phong Điền đã thu hút toàn bộ ánh mắt của mọi người.
Những ngày qua, hết vụ án này đến vụ án khác được phá. Càng ngày càng có nhiều người khai ra. Điều này dẫn đến càng lúc càng có nhiều chuyện chĩa đầu mâu vào tên điên Lý Phong Điền.
Báo cáo nhìn rất đẹp nhưng Nhậm Thiết Quân lại không vui.
Bởi vì hắn biết rất rõ ngọn lửa mà mình đốt hoàn toàn không mở ra được cục diện.
Trong suy nghĩ ban đầu của hắn, không phải hắn không muốn dùng ngọn đuốc này để thu phục một số người, nhưng hiện tại không chỉ không có nhiều thế lực địa phương hướng về hắn, một số vị trí chủ chốt vẫn nằm trong tay những kẻ gia hỏa mất linh kia.
Vừa đấm vừa xoa mới là phương pháp quản lý đúng đắn. Không kiểm soát được tổ chức bạo lực này sẽ rất bất lợi cho công việc sau này của ông chủ Tô.
Nhậm Thiết Quân biết rất rõ vì sao ông chủ Tô muốn đối phó Cẩm Tú.
Không có ân oán, không có liên quan đến lợi ích cá nhân, chỉ là tranh giành quyền lực trần trụi. Nói cách khác, sự tồn tại của tập đoàn Cẩm Tú đã hạn chế nghiêm trọng sự chuyển đổi và phát triển kinh tế của Thiên Nam trong mắt Tô Trung Hòa.
Vì sao ông chủ Tô lại muốn tiến hành một cuộc cải cách lớn ở Thiên Nam?
Bỏ qua các mối quan hệ của mình, nổi tiếng với khả năng phát triển kinh tế, kinh nghiệm chính trị trong quá khứ đã chứng minh tài năng của Tô Trung Hòa.
Hãy nhìn lại tỉnh Thiên Nam.
Thiên Đô, viên ngọc trên huyết mạch chính của tuyến đường sắt Bắc Kinh - Cửu Long. Tầm quan trọng của vị trí thì khỏi phải nói. Toàn bộ Thiên Nam được bao bọc bởi núi và biển. Không chỉ giàu tài nguyên khoáng sản mà giao thông đường bộ và đường biển cũng rất thuận lợi, đồng thời luôn là tỉnh xuất khẩu lao động lớn.
Nhưng một tỉnh như vậy thật ra chỉ xếp thứ 24 trong toàn Hạ quốc. Nhìn từ góc độ khác, tức là ngoại trừ một số khu vực thiểu số, nó chỉ giàu và văn minh hơn tỉnh Cam một chút mà thôi.
Nhưng tỉnh Cam là địa phương như thế nào?
Đất đai hoang vắng, dân cư thưa thớt, giao thông vận tải kém phát triển.
Một phép so sánh như vậy là bắt buộc đối với sự phát triển của Thiên Nam.
Trong mắt những người ở cấu trúc thượng tầng, có vẻ như các sự kiện lớn của thế giới là một ván cờ. Vốn Tô Trung Hòa sẽ tiến vào các bộ và ủy ban trung ương. Kết quả trong hội nghị có người mở miệng nói không phải gần đây Tô Trung Hòa lợi hại lắm sao, giỏi như vậy thì đến Thiên Nam thử một lần đi.
Ý nghĩa trong đó không cần nói cũng biết.
Đây chính là vượt qua nửa nấc thang đề bạt.
Con dao hai lưỡi kề cổ Tô Trung Hòa. Thành công sẽ tiến thêm một bước.
Thất bại, xin lỗi, đây chính là trạm sau cùng. Hết chương 1880.



Bạn cần đăng nhập để bình luận