Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1824. Dương Tiểu Dương



Chương 1824. Dương Tiểu Dương




Mấy nữ tiếp viên phụ trách khuấy động bầu không khí cũng có chút căng thẳng. Một tiếp viên dáng người rất đẹp giúp Lý Phong Điền rót một ly rượu: “Ca, hút thuốc không?”
Lý Phong Điền lắc đầu: “Bàn chuyện thì cần gì nhiều nữ nhân ở đây? Nói đi, cần ta giúp ngươi làm gì?”
Không cho ông chủ Dương cơ hội trả lời, Lý Phong Điền chỉ ra bên ngoài rồi nói với mấy nữ nhân: “Chúng ta bàn chuyện một chút, lát nữa các ngươi hãy vào.”
Nữ nhân dáng dấp xinh đẹp nhìn thoáng qua gã nhân viên bảo kê, thấy đối phương gật đầu, nàng lập tức hiểu ra tên gia hỏa kia không phải người nghèo mà là hung thần. Các nàng nhanh chóng lui ra ngoài.
“Ta thích nói rõ mọi thứ.”
Bầu không khí yên tĩnh khiến Lý Phong Điền rất hài lòng. Nam nhân nhếch miệng nở một nụ cười, sau đó tiện tay lấy chai rượu tây trên bàn uống một hơi cạn sạch.
“Hôm nay ta đến đây, bất kể các ngươi có muốn ta giúp đỡ hay không, các ngươi phải trả cho ta hai chục ngàn.”
Vừa độc ác vừa tham lam.
Lý Phong Điền giống như con sói đói hành tẩu giữa hoang mạc.
Mọi người nhìn nhau , không người nào dám mở miệng phản bác nhưng cũng không có ai lên tiếng đầu tiên.
“Đòi nợ hay là gì?”
Lý Phong Điền bất mãn nhìn mọi người: “Nghiêm trọng nhất chẳng qua cũng chỉ là mua mạng, có gì hay ho đâu mà nhìn?”
Ông chủ Dương gật đầu: “Xin Lý ca giúp ta làm thịt một người, khiến người đó biến mất không một tiếng động. Giá thì ngươi cứ ra.”

Người tính không bằng trời tính.
Trong lúc ông chủ Dương giao cho Lý Phong Điền một trăm ngàn tiền đặt cọc, Lý Phong Điền còn chưa ra tay, trưởng phòng Trương đã quyết tâm đi tố cáo đám sâu mọt kia.
Đám người kia bị dọa đến sinh liều, còn Lý Phong Điền xác thực đủ điên cuồng, cho nên hắn đã tạo ra một vụ án dẫn đến hành động truy quét xã hội đen trên toàn bộ Thiên Nam.
Sự việc rất lớn.
Nhưng thái độ của Lý Phong Điền vẫn rất ung dung, thậm chí còn nói với đám gia hỏa đang run rẩy: “Các ngươi bỏ ra thêm ba trăm ngàn, ta sẽ bảo đàn em ra tay cao chạy xa bay. Yên tâm đi, cảnh sát không bắt được hắn, các ngươi vĩnh viễn bình an vô sự.”
Có lẽ sự bình tĩnh của Lý Phong Điền khiến những người kia yên tâm hơn. Sau khi bước ra khỏi nhà hàng, ông chủ Dương nói: “Nếu tên này không chết, chỉ sợ Thiên Đô sẽ xuất hiện một bá vương.”
Lão Triệu đi cùng lắc đầu: “Lão Dương, ngươi không biết rõ tam giáo cửu lưu của Thiên Nam, ai có thể hung ác hơn Tiểu Hồng Bào chứ?”
“Lý Phong Điền không hung dữ bằng Tiểu Hồng Bào?”
Dương Đại Phúc kinh ngạc. Hắn còn không dám thở mạnh trước mặt Lý Phong Điền. Hắn không nghĩ đến có người còn cao hơn Lý Phong Điền một cái đầu.
“Tiểu Hồng Bào dạo này khiêm tốn rồi, chứ mấy năm trước hắn hung dữ lắm.”
Hiển nhiên lão Triệu đã gặp qua phong cách làm việc của Cẩm Tú, trong lòng vẫn còn sợ hãi mà trả lời.
“Dù sao chúng ta cũng không chọc đến những người đó.”
Dương Đại Phúc trả lời: “Mảnh đất kia sẽ nhanh chóng được bán ra, lấy tiền rồi thì mọi chuyện sẽ xong.”
Khi hắn nói câu này, hắn không ngờ nửa tiếng sau Tiểu Hồng Bào cho người tìm hắn.
Lúc đó hắn mới hiểu được vì sao lão Triệu nói Lý Phong Điền hung dữ nhưng không bằng Tiểu Hồng Bào.
Đám người đó đã lật đổ ấn tượng của hắn đối với tam giáo cửu lưu.

Bây giờ quay lại chỗ của Tô Bình Nam.
Khi nam nhân còn cách Thịnh Kinh một tiếng, Mạnh đại tiểu thư đã đứng ngồi không yên.
Trong toàn bộ công ty, người ngạc nhiên nhất với trạng thái của Mạnh đại tiểu thư không ai khác ngoài Dương Tiểu Dương.
Nữ hài là thư ký mà Mạnh đại tiểu thư hài lòng nhất trong gần một năm qua.
Nàng đã vô số lần được hỏi tại sao lại chuyển từ trụ sở IBM sang một công ty tư nhân ở Hạ quốc, Dương Tiểu Dương chỉ có một câu trả lời.
Bởi vì ta muốn sống giống như Mạnh tổng.
Rất giỏi kiếm tiền.
Độc lập, xinh đẹp, thông minh và khí chất, điều quan trọng nhất là Mạnh đại tiểu thư coi thường tất cả những quy tắc bẩn thỉu ở Hạ quốc.
Từ góc độ của nữ hài mà nói, Mạnh Tịnh Tuyết là thần tượng và ước mơ của Dương Tiểu Dương. Trong mấy năm làm việc, nàng đã hiểu được sự phân biệt đối xử và sỉ nhục nữ nhân ở môi trường công sở.
Sáu mươi phần trăm những kẻ giàu có và quyền lực giống như sư tử động dục, đặc biệt là khi đối mặt với những nữ nhân xinh đẹp. Các nàng luôn gặp phải những quy tắc khác nhau bao gồm cả việc gây khó dễ hoặc trao đổi.
Dương Tiểu Dương xinh đẹp không?
Đẹp mà cũng không đẹp.
Nếu nàng tháo chiếc kính gọng đen kiểu cũ và chải tóc mái thì có thể diễn tả Dương Tiểu Dương bằng hai từ.
Mắt sáng răng trắng, hại nước hại dân.
Đương nhiên, theo cách ăn mặc thường ngày của nữ hài, nàng chỉ là một nhân viên văn phòng, dung mạo bình thường nhưng dáng người rất chuẩn.
Dương Tiểu Dương chủ động từ tổng bộ IBM tiếng tăm lừng lẫy Hạ quốc nhảy sang công ty quốc tế Hoa Uy của Mạnh Tịnh Tuyết.
Kể từ khi nàng đến công ty, mọi thứ đều được điều chỉnh ổn thỏa. Mọi công việc kinh doanh được Dương Tiểu Dương sắp xếp có trật tự, một số chiến lược phát triển đề ra thu hút sự chú ý của nhiều người.
Có thể nói trong công ty của Mạnh đại tiểu thư, Dương Tiểu Dương đã dưới một người trên vạn người.
“Mạnh tổng?”
Dương Tiểu Dương đặt tách café trước mặt Mạnh Tịnh Tuyết: “Đây là lần đầu tiên ta thấy ngươi bồn chồn như vậy. Ngươi có hoạt động gì lớn sao?”
Giọng điệu của nữ hài mang theo sự sùng bái.
Kiếm tiền phải nhìn vào bản lĩnh thật sự. Ánh mắt đầu tư độc đáo của Mạnh tổng khiến Dương Tiểu Dương theo không kịp. Nữ nhân sùng bái Mạnh đại tiểu thư từ tận tâm can.
“Không có gì.”
Mạnh Tịnh Tuyết nhìn thoáng qua thư ký của mình, nhấp mấy ngụm cafe đắng chát, sau đó mới trả lời: “Lát nữa bỏ kính ra, chải tóc mái đi. Dùng trạng thái hoàn mỹ nhất đi cùng một người mấy ngày.”
“Sao cơ?”
Dương Tiểu Dương vừa kinh ngạc vừa khó hiểu, ngay cả ánh mắt dưới cặp kính gọng đen cũng lộ ra một sự sợ hãi. Hết chương 1824.



Bạn cần đăng nhập để bình luận