Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2188. Một tỷ bảy



Chương 2188. Một tỷ bảy




Sau khi Nhậm Lai Hậu đợi những người không liên quan khác rời đi, câu đầu tiên của hắn đã chấn động trời đất: “Một vụ án liên quan đến 1,7 tỷ nhân dân tệ có được coi là có công không?”
Ngay khi con số trong câu này vang lên, toàn bộ phòng thẩm vấn đều im lặng!
Có ba người thẩm vấn Nhậm Lai Hậu.
Lâm Hoa Hoa phụ trách ghi chép, Hậu Đại Khánh là người chủ trì thẩm vấn, Chu Chính là một trụ cột khác của phòng số 1.
Lúc này, vẻ mặt của ba người giống hệt nhau, đều là kinh ngạc và không thể tin được.
Ba người cùng lúc im lặng là có lý do.
Lâm Hoa Hoa, Hậu Đại Khánh và Chu Chính, những người đã làm việc bảy tám năm đều là lão nhân trong hệ thống giám sát. Bọn hắn biết rõ hơn ai hết Nhậm Lai Hậu tuyệt đối không thể lừa dối Hậu Đại Khánh bằng những lời dối trá về tình hình hiện tại.
Dù sao, Nhậm Lai Hậu không thể gánh chịu nổi hậu quả.
Nếu là thật, chẳng phải chân tướng thực sự của một sự kiện lớn khác ẩn giấu trong bóng tối Thiên Nam đã được vén lên sao?
Im lặng vài giây, thay vì cảm thấy vui vẻ, Lâm Hoa Hoa xoa thái dương, than nhẹ một tiếng.
Thực ra, tâm trạng của Lâm Hoa Hoa không tốt.
Trước khi đi theo Hậu Đại Khánh, cuộc sống của nàng khá dễ chịu. Cho dù gặp phải vụ án cũng là những chuyện nhạt nhẽo. Toàn bộ quá trình không tốn bao nhiêu sức lực và thời gian.
Khi đó, mộng tưởng của Lâm Hoa Hoa là bắt được một con hổ lớn, nhưng bây giờ thì sao?
Vụ án này nối tiếp vụ án khác. Trước khi vụ này kết thúc, vụ khác lại xuất hiện, vụ sau càng đáng sợ hơn vụ trước.
Thọc phải hang hổ sao?
Hết chuyện này đến chuyện khác chồng chất thậm chí còn khiến Lâm Hoa Hoa băn khoăn, phải chăng Hậu Đại Khánh là tai tinh xuất thế? Nếu không, những vụ án lớn mười năm qua khó gặp như vậy lại xuất hiện liên tiếp, giống như có người cố ý sắp đặt vậy?
Lâm Hoa Hoa không biết mình đã vô tình đoán ra một sự thật rất khủng khiếp. Lúc này, nữ hài hoàn toàn không nghĩ đến phương diện đó, ngược lại chỉ cảm thấy lo lắng hơn.
Cơm phải ăn từng miếng, đường phải đi từng bước.
Lâm Hoa Hoa thuộc gia đình quan chức biết rằng việc điều tra nhiều vụ án cùng một lúc sẽ phải đối mặt với nhiều áp lực hơn và gặp nhiều nguy hiểm hơn. Nếu có thể quay ngược thời gian, Lâm Hoa Hoa nhất định sẽ yêu cầu trưởng phòng của mình đừng đến gặp Nhậm Lai Hậu.
Nàng biết rõ Hậu Đại Khánh sau khi quyết định ở lại sẽ làm gì. Nam nhân sẽ không bao giờ thỏa hiệp bất cứ điều gì.
1.7 tỷ, ngươi biết con số này lớn đến mức nào không?

Quả nhiên đúng như Lâm Hoa Hoa dự đoán, Hậu Đại Khánh im lặng mấy phút, không dừng thẩm vấn, ngược lại nghiêm túc hỏi: “Nếu lời ngươi nói là thật thì số tiền này không thể không để lại dấu vết. Ta không tin toàn bộ ban lãnh đạo cấp cao của Thiên Nam đều là kẻ ngu ngốc và mù quáng.”
“Ngươi không tin ta?”
Nhậm Lai Hậu nhìn thẳng vào mắt Hậu Đại Khánh, trên mặt mang theo nụ cười có chút khinh thường. “Ngươi sợ sao?”
Đối mặt với công kích của Nhậm Lai Hậu, ánh mắt Hậu Đại Khánh toát lên vẻ kiêu căng mà hắn quen thuộc: “Yên tâm đi, có lẽ ngươi không hiểu, nhưng ta nói cho ngươi biết, ta chưa bao giờ sợ hãi khi chiến đấu với tội phạm.”
Trước đây, ánh mắt của Hậu Đại Khánh khiến cho Nhậm Lai Hậu cực kỳ chán ghét. Bởi vì cảm giác ăn trên ngồi trước, tinh thần trọng nghĩa chẳng những khiến cho hắn không thở nổi mà còn cảm thấy tự ti trong lòng. Nhưng tình huống bây giờ khiến hắn cảm thấy yên tâm.
“Có gì thì ngươi cứ nói. Trên thế giới này có pháp luật và chính nghĩa, nhưng trong ấn tượng của ta, ta không nhớ Thiên Nam có công trình nào lớn như vậy trong những năm gần đây.”
Hậu Đại Khánh không nhịn được lên tiếng.
“Kiếm tiền từ công trình dự án là chuyện chỉ những kẻ ngu ngốc tỏ ra thông minh nhưng thực chất tham lam mới động tới. Những tay chơi lớn thực sự sẽ không kiếm loại tiền này.”
Nhậm Lai Hậu muốn nói ra bí mật sâu kín nhất của mình, trong lòng có chút kích động: “Ta vô tình phát hiện ra chuyện này, ngươi có thể cho ta một điếu thuốc để giải tỏa tâm trạng được không?”
Hậu Đại Khánh gật đầu nhìn Chu Chính, người này lập tức bước tới nhét điếu thuốc vào miệng Nhậm Lai Hậu, sau đó im lặng giúp hắn châm lửa rồi lặng lẽ rút lui.
Tham lam rít một hơi thuốc, Nhậm Lai Hậu nói ra tên công ty mà ba người thẩm vấn không ngờ tới: “Các ngươi có biết tập đoàn công nghệ Tân Thiên không?”
Hậu Đại Khánh giật mình trước cái tên công ty có phần xa lạ này. Nam nhân nhìn Lâm Hoa Hoa, nàng lập tức lên tiếng: “Là một công ty truyền thông rất nổi tiếng ở Thiên Đô mấy năm gần đây, nghe nói đã nắm giữ công nghệ mạng truyền thông tiên tiến quốc tế và là một doanh nghiệp tư nhân xuất sắc chỉ sau tập đoàn Cẩm Tú. Chủ sở hữu của công ty này họ Tùy, không phải người Thiên Nam.”
“Chỉ đứng sau Cẩm Tú?”
Nghe Lâm Hoa Hoa miêu tả, Nhậm Lai Hậu nở nụ cười mỉa mai: “Mặc dù con cọp Cẩm Tú có danh tiếng không tốt nhưng công ty đó xác thực làm việc kiếm tiền. Còn tập đoàn công nghệ Tân Thiên chỉ là một cái xác rỗng. Ta e rằng vốn thực tế của công ty này có lẽ không đến mười triệu.”
“Doanh nghiệp tư nhân có liên quan gì đến 1.7 tỷ mà ngươi đề cập? Ngươi đang phóng đại một con số không có thật à?”
Hậu Đại Khánh lạnh lùng cắt ngang lời mỉa mai của Nhậm Lai Hậu.
“Hầu tử, ngươi nên học đôi điều về tài chính đi.”
Nhậm Lai Hậu cười ha hả, lần đầu tiên hắn thể hiện thái độ ngươi chẳng qua cũng chỉ có vậy trước mặt Hậu Đại Khánh: “Ngươi không thể hiểu được những trò chơi cao cấp được thực hiện bởi những ông lớn thực sự nếu không có kiến thức tài chính nhất định. Đây là điểm đáng sợ nhất.”
Hậu Đại Khánh không hề tức giận, ngược lại còn nghiêm túc gật đầu.
“Được rồi, nếu những gì ngươi cung cấp hôm nay thực sự khiến ta cảm thấy mình có khuyết điểm thì ta sẽ học. Nhưng bây giờ ta hy vọng ngươi không lãng phí thời gian của mọi người. Ta cũng có thể đổi chỗ khác cho ngươi, cải thiện tình huống hiện tại. Nếu ta đoán không sai, bây giờ cuộc sống của ngươi trong đó còn khó chịu hơn ngày trước.” Hết chương 2188.



Bạn cần đăng nhập để bình luận