Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 414: Cổ phần

Chương 414: Cổ phần
Tam thúc muốn giết mình.
Đây là phản ứng đầu tiên của Lee Jay-hyun, bây giờ hắn không có bất kỳ kẻ thù nào, những người này đã trở thành sự lựa chọn đầu tiên của Lee Jay-hyun.
"Này! Ngươi nên dùng kính ngữ với đại ca nhà ta!”
Phác Chung Đạo bất mãn với thái độ của nam nhân trung niên hơi mập này, la hét với vẻ khó chịu: "Nói thế nào cũng là đại ca ta vừa mới cứu mạng ngươi.”
"Bốp!”
Đinh Thanh tát vào gáy Phác Chung Đạo: "Thằng nhóc ngươi mới không biết lớn nhỏ.”
Phác Chung Đạo lập tức khom người “hì” một tiếng, lui ra phía sau.
Cuối cùng, Đinh Thanh vẫn đồng ý với lời mới uống rượu của Lee Jay-hyun.
Cả một tầng lầu của một khách sạn trung cấp bị cấp dưới của Đinh Thanh ngồi kín, nhìn qua có vẻ như Đinh Thanh đang định hưởng lợi, ấy vậy mà Lee Jay-hyun lại cực kỳ vui vẻ.
Thế lực của Đinh Thanh càng lớn thì hắn càng an toàn.
Nếu tính toán tốt, tam thúc không thể lấy những gì thuộc về mình.
Sau khi uống cạn vài ly rượu, Lee Jay-hyun đưa ra yêu cầu của mình.
"Ngươi nói ngươi muốn thuê chúng ta?”
Đinh Thanh cười quá vui vẻ, vết sẹo con rết dữ tợn trên mặt giống như sống lại, cả người trông cực kỳ đáng sợ.
"Ngươi có biết ta là ai không?”
Đinh Thanh uống một hơi cạn ly rượu, ánh mắt hung ác dữ tợn: "Ta là Đinh Thanh của Bắc Đại Môn!”
Lee Jay-hyun cụp mắt xuống, giọng điệu bình tĩnh: "Ta là trưởng tôn của Samsung, Lee Jay-hyun. Lee Chang-hi chủ tịch tập đoàn Samsung hiện tại là tam thúc của ta.”
Hắn vừa dứt lời, Đinh Thanh giống như đột nhiên bị bóp cổ, cười gượng mấy tiếng: "Tập đoàn Samsung?”
“Đúng vậy, tập đoàn tài chính Samsung.”
Đinh Thanh ngồi xuống, mắt nheo lại, vẻ mặt hơi nghi ngờ hỏi: "Ngươi nói ngươi là trưởng tôn của tập đoàn Samsung, vậy mà hôm nay lại có xe muốn đâm chết ngươi? Hơn nữa hôm nay ngươi ra tù, chỉ có một mình ngươi lẻ loi?”
Câu nói sắc như đao, Lee Jay-hyun đỏ mặt.
"Vì vậy, ta cần sự giúp đỡ của ngươi. Xin hãy làm việc cho ta.”
Lee Jay-hyun cúi đầu cầu xin một lần nữa. Hắn bị chuyện hôm nay dọa vỡ mật, chỉ có ngồi trong đám người Đinh Thanh mới giúp hắn cảm thấy an toàn.
Lý Tử Thành đứng lên, âm thầm nháy mắt với Đinh Thanh, khom người nói: "Đại ca, chúng ta tốt nhất vẫn nên tránh xa chuyện của gia tộc Samsung, dù sao hiện tại chúng ta mới vừa có khởi sắc.”
Lee Jay-hyun khẩn trương, đến bây giờ hắn cũng không dám trở về nhà, chỉ sợ giống như ba của mình mơ hồ nhảy lầu. Nghe vậy, hắn lập tức nói: "Giá cả biểu hiện thành ý, ta sẽ đưa ra một cái giá thỏa đáng cho đại ca Đinh Thanh.”
"Ngươi có tiền sao?”
Đinh Thanh đặt ra câu hỏi khiến Lee Jay-hyun lo lắng nhất.
Bây giờ thì hắn không có tiền.
Lee Chang-hi đã đẩy Lee Jay-hyun vào tội danh trốn thuế với một số tiền rất lớn. Để rút ngắn thời hạn thi hành án, Lee Jay-hyun gần như đã tiêu hết tất cả tiền bạc của mình, Đinh Thanh nhìn thấy biểu cảm của Lee Jay-hyun thì đã hiểu được tình trạng của hắn, trên mặt Đinh Thanh tuy rằng còn đang diễn kịch, nhưng nội tâm đã dấy lên sóng gió ngập trời.
Cháu đích tôn của tập đoàn Samsung lừng lẫy lại thật sự không có tiền. Tuy tư liệu của tập đoàn Cẩm Tú đã phân tích những điều này, nhưng Đinh Thanh vẫn không quá tin tưởng.
Lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, trong suy nghĩ của Đinh Thanh, sao trưởng tôn của tập đoàn Samsung lại có thể nghèo như vậy? Tập đoàn Cẩm Tú thật đáng sợ.
Trong lòng Đinh Thanh lại dâng lên nỗi sợ hãi đối với tập đoàn Cẩm Tú một lần nữa.
Thấy Đinh Thanh lộ vẻ khinh bỉ và có ý định từ chối, Lee Jay-hyun đột nhiên nói: "Ta có thể dùng cổ phần của công ty để thuê các ngươi.”
“Cổ phần của công ty?”
Biểu cảm của Đinh Thanh lộ ra nghi vấn trông rất thật.
"Đúng, cổ phần của công ty.”
Lee Jay-hyun sợ những người thô lỗ này không hiểu ý hắn nên kiên nhẫn giải thích: "Cổ phần của Samsung Electronics, loại có thể chia cổ tức theo thời gian, đáng giá hơn so với tiền mặt. Ta có thể chia cho ngươi một phần.”
Lee Jay-hyun xoay người nên không nhìn thấy nụ cười sâu xa trên mặt Đinh Thanh.
Bước đầu tiên đã thành công.
Con cá đã mắc câu.

Cuối cùng vẫn có người nhận ra Tô Bình Nam.
Sau khi Mạnh Tịnh Tuyết về nhà thì nhận được điện thoại của Diệp Nghê Thường: "Tịnh Tuyết, ngươi điên rồi!”
“Có chuyện gì vậy?”
Giọng Mạnh Tịnh Tuyết vẫn bình tĩnh.
"Tô Bình Nam là ai, đừng nói với ta là ngươi không biết rõ! Ngươi có biết người ta gọi hắn là gì không? Ông vua thế giới ngầm của Thiên Nam! Ngươi biết điều đó có nghĩa là gì không?”
Giọng của Diệp Nghê Thường nghe rất lo lắng.
Mạnh Tịnh Tuyết im lặng một phút: "Diệp Tử, ngươi đã từng xem thái cực chưa?”
“Cái gì?”
Giọng Mạnh Tịnh Tuyết lạnh lùng kiên quyết: "Thái cực, trong trắng có đen, trong đen có trắng, theo vòng tuần hoàn mới có thể sinh sôi không ngừng.”
Mạnh Tịnh Tuyết nói xong, nhẹ nhàng cúp điện thoại.
...
Lee Jay-hyun sở hữu 7,5% cổ phần của Samsung Electronics thuộc tập đoàn Samsung.
Tỷ lệ sở hữu hiện tại của Samsung Electronics trong tập đoàn Samsung kém hơn nhiều so với các thế hệ sau, nhưng 7,5% này đã là giới hạn có thể chấp nhận được đối với người lãnh đạo hiện tại của tập đoàn Samsung, Lee Kun-hee.
"Đừng đánh giá thấp 0,5%.”
Vẻ kiêu ngạo hiển hiện trên mặt của Lee Jay-hyun không thể che giấu: "Trưởng phòng Đinh, cổ phần của Samsung đủ để ngươi và gia đình ngươi sống lâu dài.”
Đinh Thanh đồng ý với câu này. Trong mắt người dân Bổng Tử quốc, chính phủ có thể sụp đổ nhưng Samsung thì không, điều này cho thấy tầm ảnh hưởng của tập đoàn Samsung ở Bổng Tử quốc lớn như thế nào.
"Phải.”
Đinh Thanh và đoàn người Lý Tử Thành lập tức khom người: “Chúng ta sẽ đảm bảo an toàn cho chủ tịch Lee.”
“Rất tốt, trưởng phòng Đinh, hai năm tới nhờ vào các ngươi.”
Lee Jay-hyun ra tay hào phóng, không còn cách nào khác, ở Bổng Tử quốc người dám giúp hắn chống lại Lee Chang-hi chỉ đếm trên đầu ngón tay, nếu không đặt cược lớn thì căn bản không có ai chịu bán mạng cho hắn. Hơn nữa hắn đã hỏi thăm tình hình của Đinh Thanh, biết thế lực của người trẻ tuổi gốc Hạ quốc này ở vùng Busan rất đáng để hắn đầu tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận