Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1346. Chó không nghe lời



Chương 1346. Chó không nghe lời




Nhật báo Phố Wall công bố, theo thống kê chưa đầy đủ, lợi nhuận của quỹ Hồng Mông từ cuộc khủng hoảng Thái quốc có thể lên tới sáu tỷ USD.
Trong nhật báo Phố Wall, Lão Hổ và Quantum vốn nổi tiếng trước đây đã theo sát với doanh thu lần lượt là 4,7 tỷ USD và 3,5 tỷ USD.
Ngành công nghiệp đang náo động. Trong một thời gian, quỹ Hồng Mông đã trở thành một chủ đề phổ biến trong nhiều bữa tiệc rượu, nhưng có một điều kỳ lạ là nhiều người cực kỳ yêu thích quỹ bắt nguồn từ anh em Lehman này.

Tư bản đang cướp bóc điên cuồng, ba tên côn đồ cuối cùng đã bắt đầu hoàn thành công việc trong trận chiến kinh hoàng của bọn hắn.
Lấy tiền chuộc.
“Hà thái thái, hẹn gặp ngươi ở nơi này có vẻ đơn sơ một chút. Ngươi có thân phận gì chứ, thật sự ủy khuất cho ngươi rồi. Cho nên, lão đại của chúng ta nói lần này bớt mười triệu, xem như bồi tội…”
Trần Trí Hạo nhìn vợ tư của ông vua cờ bạc Hà tiên sinh, cười như không cười. Lời nói bộc lộ hào khí của đại phú hào.
“Cảm ơn.”
Lương An Kỳ quả thật có năng lực đảm đương một phía ở Hà gia, nghe xong cũng không có bất kỳ biểu hiện tức giận nào, giọng điệu nhàn nhạt mang theo sự châm chọc, hỏi ngược lại một câu: “Ngươi mở miệng là mười triệu, chính là sợ chúng ta cò kè mặc cả sao?”
Nữ nhân đốt một điếu thuốc lá: “Sinh mạng của Hà tiên sinh rất đáng tiền, chúng ta sẽ không trả giá.”
“Ba ngày sau, chuẩn bị hai chiếc thuyền cao tốc lớn tại bến tàu số 4 cảng Đồn Môn, cất kỹ tiền mặt bên trên. Nhớ kỹ, tiền không được liền số sơ ri. Đến lúc đó chúng ta sẽ liên hệ bằng số này. Nếu chúng ta nhìn thấy có đồ vật gì không đúng, Hào ca lập tức đến trước mặt Hà tiên sinh quát tháo phong vân đấy.”
“Dạ dày của Hà tiên sinh không tốt, các ngươi phải chú ý việc ăn uống của hắn.”
Lương thái thái cầm điện thoại, gật đầu nghiêm túc nói với Trần Trí Hạo: “Tiền sẽ không có vấn đề gì. Nhưng nếu người xảy ra chuyện, tất cả các ngươi sẽ phải bồi táng, bao gồm người nhà của ngươi. Đây là ta nói đấy.”
Nữ nhân vẫn cường thế như cũ, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Trần Trí Hạo: “Ngươi có thể đại diện cho đại phú hào ra đàm phán, hẳn sẽ có trách nhiệm, đừng để ta khinh thường.”
“Yên tâm đi, chúng ta cũng không muốn phát sinh chuyện gì.”
Bị ánh mắt lợi hại của nữ nhân nhìn chằm chằm, Trần Trí Hạo có chút mất tự nhiên trả lời: “Sở dĩ chúng ta lựa chọn liên hệ với tứ thái thái ngươi bởi vì ngươi là người không hy vọng Hà tiên sinh xảy ra chuyện nhất. Đây cũng là ý của Hà tiên sinh.”
Trần Trí Hạo nói xong, ý vị thâm trường nhìn thoáng qua tứ thái thái Hà gia một cái rồi quay người rời đi, chỉ để lại một cái điện thoại trên bàn, sau đó biến mất trong đám người.
Trần Trí Hạo và Lương An Kỳ đều không phát hiện bên trong một quán ăn cách bọn hắn chưa đến ba mươi mét, đầu lĩnh Hòa Ký Phi Cơ đột nhiên xuất hiện.
Thịt xào dưa lạnh, canh đậu phụ bát bảo.
Trong quán, Tô Bình Nam chỉ gọi hai món ăn thường gặp nhất, chậm rãi nhai nuốt, biểu hiện thả lỏng.
Phi Cơ ngồi ngay ngắn bên cạnh hắn gần như khó mà che giấu sự chấn kinh về phán đoán của lão đại.
Người mà Trần Trí Hạo bí mật đến gặp là bà tư Hà gia, chứ không phải bà hai mà cảnh sát và tất cả mọi người đều nghĩ. Nên biết rằng trong tất cả thông tin mà Phi Cơ nhận được, trước hôm nay Trương Tử Hào vẫn luôn liên hệ với nhị thái thái Lam Quỳnh Anh.
“Kỳ lắm sao?”
Tô Bình Nam dùng khăn giấy lau miệng, sau đó quay người nhìn Phi Cơ.
“Vâng.”
Phi Cơ một lần nữa biết rõ hắn sẽ không bao giờ có thể hiểu được chiến lược của ông chủ, nhưng hắn vẫn thành thật trả lời: “Vì sao Trương Tử Hào lại lựa chọn tứ thái thái?”
“Nếu ta đoán không sai, hẳn là lựa chọn của Hà tiên sinh, nhưng Trương Tử Hào rất thông minh, biết dùng Lam Quỳnh Anh để che mắt.”
Tô Bình Nam uống cạn chén canh trước mặt rồi nói tiếp: “Người chết vì tiền, chim chết vì ăn. Có đôi khi đối với một số người, Hà tiên sinh chết ngược lại là chuyện tốt.”
Tô Bình Nam không xa lạ gì với chuyện gia đình ồn ào của Hà tiên sinh ở thời không khác. Bà hai Lam Anh đối với người bên gối chỉ sợ đã sớm không còn yêu hận, chỉ có lợi ích mà thôi.
Tô Bình Nam xuất thân từ thường dân, dù đã tiêu tiền như nước nhưng hắn vẫn không thích những món ăn của nhà hàng lớn. Hắn đến quán ăn này dùng cơm chẳng qua chỉ muốn nhìn khói lửa bốc lên, cộng thêm để Phi Cơ tiến thêm một bước thần phục hắn mà thôi.
Trên bản chất, hắn chính là một kiêu hùng chính cống. Hiện tại Phi Cơ đã có thể một mình đảm đương một phía, cảnh cáo tính chủ quan là thủ đoạn thường dùng của Tô Bình Nam.
“Trần Trí Hạo xuống thuyền xuất hiện ở vịnh nước cạn mà ngươi hoàn toàn không biết gì cả.”
Giọng điệu Tô Bình Nam trở nên lạnh lùng: “Xem ra chó không nghe lời ở Hòa Ký vẫn còn nhiều.”
Sắc mặt Phi Cơ trở nên dữ tợn.
Lão đại sẽ không nói nhảm. Nói như vậy chỉ có một tình huống, Trần Trí Hạo xuất hiện ở đây có liên quan đến Hòa Ký. Hắn là đầu lĩnh Hòa Ký lại không hề biết được chút tin tức nào.
Điều này khiến cho hắn cực kỳ phẫn nộ.
Tất cả mọi thứ ngày hôm nay đều do nam nhân trước mắt ban cho, nếu đối phương thất vọng về hắn, thì đó chính là thất bại lớn nhất của hắn.
“Trần Trí Hạo đi thuyền từ Loan Tử, theo đường Bạch lão đầu đến vịnh nước cạn không chỉ vì nơi này ngư long hỗn tạp, quan trọng hơn nơi này là địa bàn của Bạch lão đầu.”
Tô Bình Nam đứng dậy: “Không cần tiễn ta, ta mệt rồi, về nghỉ đi.”
“Gần đây ngươi đã dọn dẹp không ít người nhưng còn có một số gia hỏa cậy già lên mặt.”
Phi Cơ sắc mặt tái nhợt khom người đưa tiễn: “Ta biết phải làm như thế nào.”
Tô Bình Nam khoát tay, không quay đầu lại.
Tô Bình Nam không lên tiếng, chỉ khoát tay, thoạt nhìn cực kỳ bình tĩnh. Rất nhiều người đều cảm thấy với địa vị hiện tại của hắn, chuyện vặt vãnh như vậy không còn đáng để nam nhân lộ ra sự tranh vinh.
Nhưng với Phi Cơ lại giống như sấm sét. Hết chương 1346.



Bạn cần đăng nhập để bình luận