Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2778

Chương 2778Chương 2778
"Ngươi đừng nhúc nhích, phải chú ý tới vết thương."
Tình Tình rất săn sóc đỡ Phương Lâm Nhiên ngồi dậy, sau đó đưa điện thoại cho đối phương: "Trước khi ngất xỉu ngươi nhờ ta gọi điện thoại, đối phương bảo ngươi tỉnh thì gọi lại cho hắn."
"Được."
Tình cảnh bi thảm đêm nay khiến sắc mặt Phương Lâm Nhiên tối sâm.
Bảy vệ sĩ mà hắn tốn số tiên lớn thuê làm việc đã bị giết sạch, mà hắn cũng suýt chết ngoài đường. Dù thế nào hắn cũng phải trả thù, cho dù Long Đằng Tứ Hải ra giá cao đến mấy hắn cũng không tiếc.
Nhất là A Long.
Bao năm chung sống, trong lòng Phương Lâm Nhiên đã coi đối phương là huynh đệ ruột thịt.
Vị trí càng cao, bạn bè càng ít.
Trang Tử Cường trả lời trong điện thoại: "Đây là nguyên lời của Nam ca."
Cuộc gọi kết nối rất nhanh.
Hiện tại ông chủ Phương chỉ là một người bình thường có một người huynh đệ đã mất mạng.
Trang Tử Cường vừa bắt máy, Phương Lâm Nhiên đã Nhiên đã đưa ra yêu cầu của mình. Phương thức đàm phán gì đó, mình chủ động mở lời liệu có khiến mình bị động hay không, hắn hoàn toàn không để ý mấy vấn đề này.
"Ông chủ Trang, ta muốn bọn hắn chết, ngươi ra giá đi."
"Chúng ta là bạn, cũng là đối tác làm ăn."
Việc kinh doanh ngân hàng ngầm vô cùng tàn khốc. Đối với một ông chủ có thể đứng trên đỉnh cao nhất trong ngành này như Phương Lâm Nhiên, mọi người đều kính trọng nhưng xa cách, cho nên cái chết của nhóm A Long khiến hắn lần đầu tiên cảm thấy đau khổ dữ dội đến vậy. ...
Trang Tử Cường cười khẽ: "Chúng ta sẽ giúp bạn bè xử lý ổn thỏa mọi chuyện, đây là cách chúng ta bày tỏ tình hữu nghị."
Bởi vì Phương Lâm Nhiên đang ở trong buồng riêng của phòng khám, cho nên hắn không nhìn thấy tình hình bên ngoài. Nghe đối phương nói vậy, hắn hơi nghi hoặc.
“Nam ca nói đã là bạn bè thì đương nhiên sẽ giúp đỡ."
"Có ý gì?"
Cuộc gọi kết thúc.
Tiểu Trang tiếp tục nói: "Giờ ngươi cứ dưỡng thương ở Cảng thành trước đi, nếu muốn đi Mỹ thì tập đoàn Cẩm Tú sẽ sắp xếp mấy người làm vệ sĩ cho ngươi. Chờ chuyện bên này kết thúc, chúng ta sẽ nâng ly ăn mừng."
"Bên ngoài có người đang chờ ngươi, ngươi mở cửa sẽ biết tất cả."
"Trên thế giới này có rất nhiều nơi, Cẩm Tú nắm giữ lực lượng mà ngươi không thể nào tưởng tượng được. Mà phô bày những lực lượng này là một kiểu bày tỏ thành ý của chúng ta."
Một giây sau, cửa phòng khám mở ra. Phi Cơ được mấy hán tử vây quanh, lịch sự gật đầu với Phương Lâm Nhiên: "Đây là năm kẻ đã mạo phạm Phương tiên sinh. Còn có một tay súng đã bị vệ sĩ của ngài giết chết, những người khác đều đang ở đây."
Ba Bế bị chặt chân, Ngưu Đầu và Hướng Vinh đã không còn dáng vẻ ban đầu, cùng với A Đường và A Vĩnh đã hôn mê bất tỉnh, đám người này thình lình xuất hiện trước mặt Phương Lâm Nhiên.
Mấy hán tử nhanh nhẹn mở bao tải ra.
Hình ảnh cực kỳ chấn động khiến Tình Tình tái mặt, bịt chặt miệng. Hoàng Bách Hán đứng bên cạnh nàng càng chật vật hơn, đã chạy vào nhà vệ sinh nôn mửa.
"Ta là Phi Cơ, thủ lĩnh đời thứ mười bảy của Hòa Ký."
Trong ánh mắt không dám tin của Phương Lâm Nhiên, bảy tám hán tử xách năm bao tải buộc chặt miệng đến trước mặt hắn. Có mấy bao tải thấm máu đỏ.
Phương Lâm Nhiên đờ đẫn há hốc miệng, não trống rỗng vì quá sốc.
"Các huynh đệ ra tay hơi nặng, hai tay súng không nói được nữa, ta mang đến cho ngài."
Phi Cơ chậm rãi đi đến bên cạnh Phương Lâm Nhiên, đưa một khẩu súng lục cho hắn, sau đó chu đáo mở chốt an toàn giúp hắn.
"Người lên kế hoạch chính là tên Sài Thiên Vĩnh này, bên cạnh là đồng bọn của hắn, chính là tên tài xế kia."
Phi Cơ chỉ vào hai người A Vĩnh và A Đường còn sống: "Ta nghĩ không gì có thể xả hết cơn giận trong lòng Phương tiên sinh hơn là tự tay báo thù. Giờ ngài chỉ cần bóp nhẹ cò súng là tất cả mọi chuyện không vui đều được đặt dấu chấm hết."
Phương Lâm Nhiên run rẩy nhận súng, xúc cảm lạnh lẽo và sức nặng nơi bàn tay rốt cuộc cũng làm hắn tỉnh táo lại.
Mặc dù mấy người trước mặt đều bị đánh đến độ máu thịt be bét, nhưng với sự cố gắng nhận diện, hắn vẫn nhận ra tên tài xế và tên nhân viên phục vụ đã được mình boa cho khá nhiều tiền. Nam nhân từ từ giơ súng lên, song một người trước giờ chưa từng tự tay giết người như Phương Lâm Nhiên phát hiện ra tuy mình cực kỳ tức giận nhưng hai tay lại không kìm được run rẩy.
"Giết người không khó. Tô tiên sinh nói nếu ngươi do dự thì chuyển tới ngươi một câu."
Thấy Phương Lâm Nhiên chậm chạp không bóp cò, Phi Cơ ở bên cạnh cất giọng bình tĩnh nói: "Cẩm Tú đã bày tỏ tình hữu nghị và thành ý, hi vọng ông chủ Phương xứng đáng với tình nghĩa này, xứng đáng với tình hữu nghị của Tô tiên sinh."
Phương Lâm Nhiên có thể trở thành ông chủ của hai ngân hàng lớn nhất vùng duyên hải tất nhiên đủ thông minh, cũng đủ độc ác.
Huống chỉ hắn đã hiểu ẩn ý của Phi Cơ.
Trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí, Tiểu Hồng Bào ở Thiên Nam xa xôi yêu câu mình để lại một nhược điểm đủ trí mạng thì mới có thể tiếp tục hợp tác sâu hơn.
"Thủ lĩnh của Hòa Ký đích thân đưa súng cho ta, ta chúc mọi người cùng phát tài."
Sự quyết đoán của Phương Lâm Nhiên xứng với thân phận ông chủ ngân hàng của hắn. Sau khi nói xong câu này, hắn hung hãn bóp còi!
Pằng! Pằng pằng pằng! Tiếng súng chát chúa vang lên trong phòng khám... ....
Bất cứ chuyện gì cũng có thời điểm nhạc hết người đi.
Người khác nghĩ như thế nào, Hoàng Bách Hán không biết. Nhưng đối với một người hết sức bình thường như hắn mà nói, đêm nay đã lật đổ toàn bộ nhận thức của hắn trong quá khứ.
Đêm nay hắn đã trải qua đấu súng, bước vào phòng khám chui, thậm chí còn nhìn thấy một mặt chân thật nhất của thế giới ngầm Cảng thành.
Đương nhiên còn có tiền mặt một triệu.
Quả nhiên ông chủ Phương giống như lời nữ hài kia nói, cực kỳ hào phóng.
"Chia tiền ra mà cất, sau đó quên hết những chuyện xảy ra đêm nay đi."
Hung Nhân Kiệt đưa một chiếc vali chứa một triệu tiền mặt cho Hoàng Bách Hán, võ vai hắn và nói: "Hi vọng chúng ta không gặp lại trên giang hồ."
"Nhất định, nhất định."
Hoàng Bách Hán gật đầu, ánh mắt tràn đầy vẻ điên cuông không đè nén được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận