Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1932. Tiền đang ở đây



Chương 1932. Tiền đang ở đây




“Dáng vẻ của mục tiêu đã nhớ hết chưa?”
Trần Lưu Ly nhìn Kim Nghiên Đấu: “Trong tài liệu nói giám đốc Phác rất thích các cô gái trẻ, đặc biệt là mẫu người như ngươi. Vì vậy ngươi phụ trách chuyển hướng sự chú ý của hắn.”
“Nhớ rồi.”
Kim Nghiên Đấu gật đầu, nhưng giây tiếp theo khuôn mặt của cô gái trở nên tái nhợt.
“Cổ họng, tim đều là mục tiêu ra tay của chúng ta.”
Sự điềm tĩnh của Trần Lưu Ly làm cho cô gái mới ở độ tuổi này đã có uy phong của một vị tướng, sau khi trấn an cảm xúc của mọi người, nàng thậm chí còn lấy ra một bao thuốc lá, nhét vào miệng của từng người một.
“Nicotine có thể giúp chúng ta bình tĩnh và giảm bớt căng thẳng.”
Châm thuốc, tàn thuốc cháy đỏ phập phù làm cho khuôn mặt hung dữ của cô gái giống như bóng ma trong đêm tối: “Trên đời này không có bữa cơm nào là miễn phí cả, lần này chúng ta nhất định phải thành công.”

Lý Phong Điền thực sự rất cẩn thận.
Sau khi ấn định thời gian hẹn gặp Tô Bình Nam qua điện thoại, hắn đã liên tục thay đổi địa điểm giao dịch.
Bắt Tô Bình Nam di chuyển liên tục, sau một tiếng hai mươi phút lái xe, khi đã chắc chắn Tô Bình Nam chỉ đến một mình, Lý Phong Điền mới nói ra địa điểm gặp mặt thực sự.
Dưới chân cầu vượt chỗ nhà ga phía Bắc.
Lý do chọn địa điểm này rất đơn giản, môi trường phức tạp, giao thông thuận tiện.
Nếu như xuất hiện vấn đề gì đó không ổn, hắn sẽ trèo lên một chuyến tàu cao tốc rời khỏi chỗ này.
Trong suốt quá trình, Tô Bình Nam không hề tỏ ra tức giận, tuy nhiên nếu có người hiểu rõ nam nhân ở bên cạnh, thì có thể từ cảm xúc càng lúc càng lạnh lùng của Tô Bình Nam nhìn ra sự nhẫn nại của hắn đã đến cực hạn.
Đêm đã rất khuya.
Tiếng gầm của đoàn tàu chạy nghe rất rõ trong màn đêm tĩnh lặng.
Nam nhân dựa theo chỉ dẫn của Lý Phong Điền đỗ xe ở ven đường, sau đó lấy từ trong cốp xe ra hai chiếc túi du lịch lớn đặt ở dưới chân.
Châm một điếu thuốc, Tô Bình Nam nghiêng người dựa vào cửa chiếc xe địa hình, lặng lẽ xem xét tình hình xung quanh.
Có lẽ là chỗ này, Tô Bình Nam rất chắc chắn.
Cuộc sống lang bạt của nam nhân ở một thời không khác đã mang lại cho hắn rất nhiều kinh nghiệm sống trong giang hồ. Nơi này giao thông thuận tiện, lại đủ hẻo lánh xa xôi, nhìn từ mọi phương diện, đây chắc chắn là một nơi cực kỳ thích hợp để tiến hành giao dịch.
Cảm giác nhiều nhất của một người ở vị trí cao là gì?
Cô đơn.
Thân phận và địa vị hiện tại của Tô Bình Nam khiến hắn rất ít có cơ hội tự mình đối mặt với nguy hiểm. Sự việc đêm nay làm cho Tô Bình Nam có cảm giác quay trở về thời không trước.
“Có chút thú vị.”
Nam nhân lẩm bẩm một mình, trong đôi mắt lấp lánh sự hưng phấn.
Không sai, chính là hưng phấn.
Cho dù sở hữu bao nhiêu của cải, dòng máu đang chảy trong tim Tô Bình Nam suy cho cùng vẫn thuộc về giang hồ...
Trận chiến này đã được định trước là sẽ không được ai biết đến, nó chỉ có thể diễn ra trong bóng tối.
Bất luận kết quả như thế nào, diễn biến trận chiến sẽ là bí mật.
Tô Bình Nam, Lý Phong Điền.
Hai con người này được toàn bộ giới giang hồ Thiên Nam coi là hai kẻ hung ác nhất trong nhiều thập kỷ. Dường như bọn hắn đã được sắp đặt trước để đánh với nhau một trận theo cách trực tiếp nhất, dã man nhất.
Có lẽ đây chính là định mệnh?
...
Tiếng bánh xe tàu hỏa va vào đường ray đều đều. Xình xịch, xình xịch...
Âm thanh cực kỳ rõ nét trong màn đêm tĩnh mịch.
Thiên Đô có ba nhà ga xe lửa.
Nhà ga phía Bắc chủ yếu để vận chuyển hàng hóa. Sự phát triển nhanh chóng của đường cao tốc trong những năm gần đây đã làm cho nó ít bận rộn hơn trước. Đàn quạ bay trên bầu trời thỉnh thoảng lại cất tiếng kêu ghê người càng làm tăng thêm vẻ hoang vắng.
Tô Bình Nam đứng đợi dưới chân cầu vượt mà Lý Phong Điền chỉ định, dưới chân hắn là hai chiếc túi du lịch lớn.
Nam nhân thong thả dùng kẹp xì gà cắt phần đầu của điếu xì gà Havana, rồi dùng bật lửa chậm rãi châm lửa.
Toàn bộ quá trình hút thuốc của Tô Bình Nam vẫn rất tinh tế, nó hoàn toàn tương phản với màn đêm hoang vắng xung quanh, giống như một cảnh quay đẹp của một bộ phim câm.
Điện thoại vẫn im lặng, hiện tại đã là hai mươi phút sau khi Tô Bình Nam đến địa điểm được chỉ định.
Tô Bình Nam không vội, hắn có đủ kiên nhẫn để hành tẩu trong giang hồ. Nam nhân biết rất rõ tên điên Lý Phong Điền đó đang ở gần đây theo dõi mình như một con sói đói.
Tên điên này chỉ sau khi xác định được bản thân an toàn mới xuất đầu lộ diện.
Không thể trách hắn được.
Đối với tên Lý Phong Điền này, Tô Bình Nam có sự hiểu biết riêng của mình. Tên này có thể không giỏi trong việc làm lão đại, giành địa bàn, nhưng luận về vấn đề phạm tội, hắn có thiên phú mà người ta không thể không thừa nhận.
Thời gian lại trôi qua bảy tám phút, một bóng đen chậm rãi đứng lên từ bụi cỏ cách đó không xa.
Có thể là trùng hợp, đúng lúc chiếc xe lửa lướt qua, ánh đèn của nó chiếu sáng rõ nét hai người Tô Bình Nam và Lý Phong Điền.
“Đến rồi?”
Tô Bình Nam chủ động mở miệng: “Thời tiết như này muỗi không ít, dù là con chó, nằm lâu như vậy cũng rất khó chịu.”
“Đến rồi.”
Lý Phong Điền không để ý tới lời châm chọc của Tô Bình Nam, híp mắt nhìn đối phương với vẻ nham hiểm.
“Tiền đang ở đây, Tô Chấn Đông đâu?”
Tàu hỏa vụt qua, bóng tối lại bao trùm lấy không gian của hai người. Ánh trăng làm cho bóng dáng bọn hắn trở nên mơ hồ. Nói xong, Tô Bình Nam dùng mũi chân hất mạnh một trong hai chiếc túi du lịch về phía Lý Phong Điền đang đứng cách đó vài mét.
Sự thận trọng của Lý Phong Điền khiến hắn không lựa chọn đưa tay ra nhận lấy, mà nghiêng người nhìn về phía âm thanh phát ra từ chiếc túi du lịch rơi xuống đất, bụi bay mù mịt. Lý Phong Điền nheo mắt, lộ ra chút kinh ngạc!
Tiểu Hồng Bào thực sự rất khỏe!
Đây là phán đoán đầu tiên của Lý Phong Điền! Mà trong nhận thức của hắn, mấy năm gần đây Tô Bình Nam ăn sung mặc sướng, tiệc rượu phòng hoa, cơ thể lẽ ra phải sa sút mới đúng. Hết chương 1932.



Bạn cần đăng nhập để bình luận