Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2015. Tin vào trực giác



Chương 2015. Tin vào trực giác




Bất luận Triệu lão ngũ hay là Mộ Dung Thanh Thanh đều không ấn số tầng của mình.
Cánh cửa đã đóng, thang máy bắt đầu chậm rãi đi lên.
Lưu Triệu Hoa vẫn chưa nhận thấy có gì không ổn.
Bởi vì nhìn Triệu lão ngũ và Mộ Dung Thanh Thanh đều không giống người bên cảnh sát. Còn nữ sinh trong góc kia? Đương nhiên là Lưu Triệu Hoa không thèm để tâm.
Hắn liếc nhìn đám người Triệu lão ngũ và Mộ Dung Thanh Thanh, trong mắt lộ ra chút cảnh giác.
Tuy không giống cảnh sát, nhưng khí chất giang hồ của đám người này rất nặng. khiến hắn có chút bất an. Sau khi đánh mắt với hai anh em Lưu Bưu, ba người bọn hắn cũng đứng sát vào góc thang máy.
Bầu không khí ngưng tụ.
Triệu lão ngũ và A Xai lặng lẽ nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy sự kiêng dè trong mắt đối phương.
Bọn hắn khác đám người Lưu Triệu Hoa, bản năng sinh tồn khiến bọn hắn ngửi thấy trên người Mộ Dung Thanh Thanh và Cảnh Hùng Tử có cùng mùi sát khí.
Triệu lão ngũ làm một động tác tay rất kín ra hiệu cho A Xai, sau đó mới chuyển ánh mắt sang nữ nhân mặc đồ đỏ.
Điều khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên là đôi mắt như nước mùa thu của đối phương mang sự sắc lạnh không hề giấu giếm.
Sau đó nữ nhân làm một động tác khiến hắn vĩnh viễn không thể nào quên.
Tay phải của Mộ Dung Thanh Thanh chậm rãi lướt ngang qua chiếc cổ trắng nõn mảnh khảnh của nàng, làm động tác cắt cổ với dáng vẻ cực kỳ kinh thường.
“Ra tay!”
Triệu lão ngũ phản ứng cực kỳ nhanh lập tức gầm lên!
Giây tiếp theo, trong thang máy chật hẹp đột nhiên đã biến thành địa ngục! Máu tươi đỏ sẫm, tiếng gầm, và cả tiếng la hét của cô gái cùng với tiếng súng đồng thời vang lên!
...
Sau khi Kỳ Đồng Ủy nói chuyện với Lục Viễn, hắn đã bình tĩnh hơn.
Hắn chỉ có thể chờ đợi.
Trong lần thực hiện nhiệm vụ này, ông chủ Kỳ đột nhiên phát hiện ra một điều mà trước đây hắn chưa từng để ý tới. Đó là tập đoàn Cẩm Tú lớn mạnh và đáng sợ hơn nhiều so với những gì hắn biết.
Tô Bình Nam.
Nam nhân quật khởi từ nghèo khó này rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Đối với nam nhân không thích cười nói nhìn có vẻ u ám này, trong lòng của Kỳ Đồng Ủy nảy sinh chút sợ hãi.
Điện thoại rung lên.
“Đã phát hiện ra hành tung của Lưu Triệu Hoa rồi, nhưng...” Lời nói của cấp dưới trong điện thoại hơi ngập ngừng.
Rất nhanh, từ lời kể lại ông chủ Kỳ đã hiểu vì sao cấp dưới của mình lại phản ứng như vậy.
Nửa tiếng đồng hồ trước, một vụ án rất kỳ lạ đã xảy ra tại tòa nhà Vạn Hoa ở Phúc thành.
Hai vị khách trên tầng mười ba đã báo cảnh sát.
Khi bọn hắn đang đợi thang máy trong khách sạn, cảnh tượng khi cửa thang máy mở ra khiến bọn hắn suýt ngất xỉu tại chỗ.
Trong thang máy chật hẹp khi đó có đầy những vết máu cực kỳ chói mắt. Hơn nữa còn có một cô gái với mái tóc rối bù đang ngồi xổm trong góc khóc lóc. Có thể nói nếu như không phải ban ngày, chắc chắn hai vị khách này đã ngất xỉu rồi.
Điều kỳ lạ nhất là không có xác chết nào trong thang máy!
Đây không phải là điều mà ông chủ Kỳ quan tâm.
Điểm quan trọng là sau khi báo cáo vụ án, các cảnh sát Phúc thành đã trích xuất camera giám sát ở đại sảnh, mà một trong những người bước vào thang máy có hình dáng và ngoại hình giống hệt Lưu Triệu Hoa mà bọn hắn đang muốn bắt.
“Đến toàn nhà Vạn Hoa.”
Trực giác của Kỳ Đồng Ủy nói với hắn rằng vụ án kỳ lạ này nhất định có liên quan đến Cẩm Tú.
...
“Chỉ bắn một phát, viên đạn đã để lại trong thang máy rất nhiều dấu vết, hơn nữa từ vết máu tại hiện trường có thể phán đoán rằng đã có người chết, nhưng lại không phát hiện ra thi thể. . . “
Cảnh sát phụ trách điều tra hiện trường đang tiến hành thu thập chứng cứ, thang máy đã bị ngừng hoạt động và cho dừng ở tầng một.
Ngoại vi đại sảnh đã được phong tỏa, hầu như tất cả các thành viên của đại đội cảnh sát hình sự số một của Phúc thành đều có mặt ở hiện trường.
Khá nhiều người hóng chuyện đang xì xào bàn tán bên ngoài, trên khuôn mặt của mỗi người đều chứa đầy sự tò mò.
Ông chủ Kỳ rất nhanh đã đến nơi.
Theo quy định, mặc dù cấp bậc của ông chủ Kỳ rất cao, nhưng bọn hắn hắn không có quyền tham gia vào chuyện này, nhưng lúc này nhờ cấp bậc và quan hệ của hắn đã giúp ích cho hắn rất nhiều.
“Trong thang máy không có camera sao?”
Sau khi nghe phân tích tại hiện trường, Kỳ Đồng Ủy dùng lời nói rất lịch sự hỏi. Hắn hiểu rằng mình được tham gia vào vụ án này là đối phương đã rất nể mặt rồi, nên hiện tại hắn phải duy trì sự khiêm tốn.
Hắn đã kiểm tra video ghi lại tại đại sảnh, hắn gần như đã ghi nhớ trong đầu các thông tin về Lưu Triệu Hoa, chỉ cần nhìn thoáng qua đã nhận ra ngay tên tiểu tử này chính là người mà hắn đang tìm kiếm.
“Không có, thang máy mới được lắp từ hai năm trước, khi đó camera vẫn còn rất hiếm.”
Mặc dù Mao Thanh - đội trưởng đội một Phúc thành không hài lòng về việc bị đối phương tùy tiện chen ngang, nhưng hắn vẫn kiên nhẫn đưa ra câu trả lời.
Một vụ án hết sức kỳ lạ, hung thủ không phải là một kẻ bình thường. Khi phát hiện ra điều này, trong lòng Kỳ Đồng Ủy cảm thấy ớn lạnh.
Nguyên nhân để đưa ra được phán đoán này rất đơn giản.
Theo lời kể của cô gái nhân chứng, trong thang máy lẽ ra có tám người bao gồm cả cô gái, nhưng chỉ có bốn người được camera ghi lại trong tất cả các video.
Cô gái, Lưu Triệu Hoa và đàn em của hắn.
Bốn người còn lại chắc chắn đã đi vòng qua điểm mù của camera vào trong thang máy.
“Cảm xúc của nhân chứng đã tốt hơn chưa? Nếu như có thể, ta muốn tham gia vào việc thẩm vấn nhân chứng.”
Từ khi đến Phúc thành, ông chủ Kỳ cảm thấy mình giống như con rối trong tay Tô Bình Nam, việc này vô tình đã kích thích tính hiếu thắng của hắn.
Hắn cho rằng đây chính là cơ hội, một cơ hội để khiến Cẩm Tú phải tôn trọng mình.
Mặc dù không có bất cứ bằng chứng nào cho thấy vụ án kỳ lạ trong thang máy này có liên quan đến nam nhân ở cách xa hàng ngàn dặm, nhưng lúc này ông chủ Kỳ lại rất có lòng tin vào trực giác của mình! Hết chương 2015.



Bạn cần đăng nhập để bình luận