Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1762. Nhà hàng Morrie



Chương 1762. Nhà hàng Morrie




Dưới sự hỗ trợ của Hòa Ký, có thể nói mạng lưới quan hệ của tập đoàn Cẩm Tú ở Cảng thành vô cùng chặt chẽ.
Mộ Dung Thanh Thanh và mấy người Hạng Tiểu Bình đã thay sang trang phục du khách thường mặc, chứng minh thư giả, visa các thứ đều đủ hết.
Bất kỳ ai nhìn thấy bọn hắn đều không nghĩ tới vụ án động trời ở Cảng thành trong mấy ngày qua là hành động của bọn hắn.
Mấy người Hạng Tiểu Bình cực kỳ hài lòng về điều này.
Hệ sinh thái của Cẩm Tú khiến bọn hắn vô cùng thoải mái. Có thể nói ở tập đoàn Cẩm Tú, bọn hắn không cần suy nghĩ kế hoạch trước khi hành động, cũng không cần nghĩ đến vấn đề giải quyết hậu quả.
Bọn hắn chỉ cần làm một việc duy nhất.
Giết người.
Quét sạch mọi chướng ngại vật cản trở Tô Bình Nam một cách sảng khoái, không để lại dấu vết.
"Nửa tiếng sau sẽ có xe đón các ngươi tới nhà hàng. Hiện tại có thể xác định ngày kia Hoa Thiên sẽ hành động. Nếu tất cả thuận lợi, chuyến tàu buổi trưa sẽ đưa các ngươi rời khỏi Cảng thành." Trần Đông cũng ra đời ở Hải Đông Thanh cung kính báo cáo hành trình cho mấy người, nào còn dáng vẻ phách lối trước mặt Hoa Thiên lúc trước.
Khác với Lữ Tư Kiệt và Sa Vũ, hắn có thể lăn lộn đến trình độ này hoàn toàn là nhờ bản thân nói tiếng Quảng Đông lưu loát, dã tâm không lớn, thái độ cung kính.
"Nhà hàng Morrie?"
Mộ Dung Thanh Thanh vuốt ve chiếc bật lửa trong tay. Chiếc bật lửa màu bạc lấp lánh ở trong tay nữ nhân tựa như vật sống: "Xem ra lão đại rất vui. Không ngờ hắn lại bớt thời gian ăn cơm với chúng ta."
Trước đây Trần Đông từng là thuộc hạ của Mộ Dung Thanh Thanh, cho nên hắn biết rõ tác phong làm việc của bang chủ cũ. Nữ nhân cười tươi như hoa, nhưng ánh mắt không hề che giấu vẻ lạnh lùng.
Vị phật này đang tức giận.
Đây là phán đoán của Trần Đông. Nhưng mọi chuyện vẫn thuận lợi, hắn nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra tại sao Mộ Dung Thanh Thanh lại không vui.
Thật ra nguyên nhân rất đơn giản.
Trong cuộc so đấu ở quán rượu, Mộ Dung Thanh Thanh thua. Độ bắn chính xác của hai người ngang ngửa nhau, mỗi phát đạn đều trúng giữa trán. Nhưng tốc độ nổ súng của Hạng Tiểu Bình thật sự vượt quá tưởng tượng của Mộ Dung Thanh Thanh.
Có mười một người, chỉ trong nháy mắt Hạng Tiểu Bình đã bắn chết sáu người. Thậm chí nữ nhân nghi ngờ đối phương cố ý nhường mình. Đây là điều khiến nàng bực bội nhất.
Hạng Tiểu Bình cũng nhìn ra Mộ Dung Thanh Thanh đang tức giận.
Nói thật lòng, hắn cực kỳ kinh ngạc vì một nữ nhân xuất thân nghiệp dư có thể luyện bắn súng đến trình độ này. Cũng vì thế mà hắn không còn khinh thường tổ chức tội phạm Hải Đông Thanh.
Hạng Tiểu Bình thắng ở lĩnh vực súng ống và xạ kích.
Sau khi gia nhập Cẩm Tú, hắn chẳng khác gì nhà quê lên tỉnh.
Chuyện lúc trước hắn cảm thấy khó như lên trời, ở tập đoàn Cẩm Tú lại biến thành bé như hạt đậu. Thậm chí bất kỳ loại súng nào hắn muốn, chỉ cần hắn nói với người trẻ tuổi như núi cao kia thì đối phương sẽ kiếm về cho hắn mà chẳng tốn nhiều công sức.
Hạng Tiểu Bình biết rõ năng lực lớn kinh người này nói lên điều gì. Thậm chí có một lần Hạng Tiểu Bình nói chuyện với Lâm Quốc Chính và Cảnh Hùng Tử, hắn đã dùng kính ngữ khi nói về Tô Bình Nam. Có thể thấy nam nhân đã thần phục và kính phục Tô Bình Nam.
Trong lúc so đấu, Hạng Tiểu Bình sử dụng một khẩu súng ngắn ổ quay kiểu cũ được công ty Colt sản xuất riêng cho cao bồi miền tây vào thập niên 50.
Vì sao hắn lại lựa chọn loại súng ngắn kiểu cũ này?
Bởi vì chỉ có loại súng ngắn kiểu cũ này mới có thể một tay giữ chặt súng, một tay bóp cò liên tục, tái hiện hoàn mỹ cách thức bắn súng của xạ thủ tốc độ miền Tây Đăng Tháp quốc.
Tốc độ bắn rất nhanh, nhưng khó vô cùng.
Bởi vì cách thức bắn súng này đã chú định không thể giơ súng nhắm bắn, chỉ có thể dùng phần eo có độ chính xác thấp tiến hành xạ kích. Đồng thời, lực bắn và lực phản bên tay trái đủ khiến một quân nhân giàu kinh nghiệm khó mà đảm bảo độ chính xác.
Nhưng Hạng Tiểu Bình chính là Hạng Tiểu Bình. Trong phạm vi nhỏ hẹp của quán rượu, hắn có thể chắc chắn mình tuyệt đối không sẩy tay.
Vì vậy hắn thắng. Nhưng cách thức bắn súng này cũng chỉ nhanh hơn Mộ Dung Thanh Thanh ba giây.
"Ta hiểu rồi."
Mộ Dung Thanh Thanh nhướng mày, dừng động tác nghịch bật lửa. Nàng nhìn Hạng Tiểu Bình: "Sao ngươi lại nghĩ ra cách bắn này?"
"Không phải ta nghĩ ra."
Hạng Tiểu Bình trả lời với vẻ mặt kiêu ngạo: "Có lẽ khoa học kỹ thuật của Hạ quốc chúng ta không thắng kẻ khác, nhưng trong tác chiến đô thị ở cự ly gần, chúng ta mới là vua."
Nam nhân đưa ra đáp án: "Khi ở trong núi, mỗi lính trinh sát Rồng Đỏ cao cấp đều có một cuốn sổ nhỏ."
Dường như nam nhân nhớ ra thân phận hiện tại của mình, giọng nhỏ lại.
"Cách này nằm ở trang thứ chín."
Có một loại người chỉ tỏa sáng trong lĩnh vực của mình, còn ngày thường thì lặng lẽ không có gì nổi bật.
Hạng Tiểu Bình chính là kiểu người này.
Hắn không nói mình đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết vào trang sổ thứ chín kia, chỉ giới thiệu qua loa.
"Súng Colt kiểu cũ quá to, thích hợp với tác chiến đô thị, vì vậy không thích hợp với ngươi."
"Vẫn còn cơ hội tái đấu."
Mộ Dung Thanh Thanh không tỏ ý kiến, nhướng mày nói: "Rượu của lão đại rất hiếm, đi uống rượu thôi."

Rebecca hiếm có khi đích thân đi ra cửa nhà hàng đón người, điều này làm cho giám đốc nhà hàng tên A Vinh kinh ngạc.
Đừng coi thường các giám đốc của nhà hàng cao cấp. Bọn hắn có thể làm đến chức vị này, không nói những cái khác, bản lĩnh nhìn mặt đoán ý tuyệt đối không tầm thường.
A Vinh nhận được cổ phần danh nghĩa của nhà hàng là dựa vào phong cách phục vụ quý tộc kiểu Anh và trí nhớ cực kỳ biến thái của hắn.
Bất kỳ vị khách nào chỉ cần đến một lần, hắn có thể lập tức khắc ghi toàn bộ thông tin của người này vào đầu. Bất kể đối phương có tới nhà hàng lần nữa hay không, vào ngày lễ tết sinh nhật, nhà hàng Morrie đều cho người mang tặng một món quà nhỏ không đắt giá.
Nhờ món quà nhỏ này mà nhà hàng Morrie ngày thu đấu vàng. Hết chương 1762.



Bạn cần đăng nhập để bình luận