Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2559. Hi vọng trên bàn có thêm một người



Chương 2559. Hi vọng trên bàn có thêm một người




Tiếp đến là Kim tam ca trở thành tổng thống.
Sau khi vị tổng thống này giành được quyền lực, hắn lập tức vung dao mổ với tài phiệt. Hiện tại, lão gia tử nhà họ Trịnh không thể công khai tham dự bất kỳ công việc nội bộ nào của tập đoàn chính là kết quả của cuộc đấu.
Đương nhiên tài phiệt sẽ không bó tay chịu trói.
Vì vậy sau mỗi lần tổng thống từ chức, các tài phiệt sẽ dùng mọi thủ đoạn khiến đối phương vạn kiếp bất phục. Đây cũng là nguyên nhân vì sao vị trí tổng thống Hàn Quốc bị chính khác của các quốc gia khác gọi là nghề nghiệp nguy hiểm.
Cuộc chiến giữa tài phiệt và tổng thống vẫn luôn diễn ra từ thời kỳ Tứ Cộng đến hết thời kỳ Ngũ Cộng mới dịu lại vì hệ thống chính trị chuyển hình.
Thời gian này, kết quả chân thực là tài phiệt liên tục bại lui.
Mắt thấy con đường này không ổn, tất nhiên tài phiệt sẽ nghĩ cách khác.
Không phải người đứng đầu của các tài phiệt này chưa từng nghĩ tới chuyện đích thân ra trận tham dự tranh cử, hoặc là làm nghị sĩ.
Nhưng chuyện gì cũng có nhân có quả.
Trong ấn tượng của người dân, các đại tài phiệt cực kỳ tệ hại, cả xã hội vô cùng e sợ chuyện bọn hắn thượng vị, gần như là dùng mọi thủ đoạn, ra sức ngăn cản thành viên các gia tộc tài phiệt làm quan chức cấp cao.
Mà các đại tài phiệt cũng không từ bỏ cơ hội duy nhất có thể giúp bọn hắn thoát khỏi nanh vuốt của chính phủ.
Hai bên vẫn luôn đấu đá ngầm.
Đương nhiên tài phiệt cũng có ví dụ thành công, bọn hắn đã âm thầm nâng đỡ rất nhiều người.
Tiếc là các gia tộc tài phiệt đã tính sai một việc.
Bọn hắn cho là mình nuôi chó, chỉ cần đút đủ xương thì sẽ không bị cắn. Nhưng khi con chó này leo lên vị trí ngang với tài phiệt, nó sẽ biến thành một con sói!
Nhất là sau khi tập đoàn Hyundai và tập đoàn tài chính Samsung hợp tác đưa ông chủ Kim lên thần đàn, đối phương bỗng trở mặt.
Từ mức độ khốc liệt của cuộc chiến có thể thấy các đại nhân vật có thể từng bước đi lên vị trí cao trong giới chính trị đều không phải dạng vừa.
Mạng lưới quan hệ của riêng mình, chỗ dựa gia tộc, thậm chí là tài chính... những yếu tố này vô cùng quan trọng. Nhưng muốn leo lên đỉnh kim tự tháp thì thủ đoạn cá nhân và bộ não mới là quan trọng nhất.
Đừng để biểu hiện vì nước vì dân, trách trời thương dân hoặc là vẻ lương thiện dũng cảm mà bọn hắn cố ý biểu hiện trong lúc phát biểu tranh cử đánh lừa...
Giới chính trị tàn khốc hơn giang hồ nhiều.
Ngươi có thể cho rằng mỗi kẻ có thể tung hoành trong giới chính trị đều có thủ đoạn, có dã tâm, nhưng tuyệt đối không được cho rằng hắn là người lương thiện.
Nhất là những kẻ đứng đầu chuỗi thức ăn.
Dã tâm, thủ đoạn, tàn nhẫn... những đặc điểm này hội tụ đầy đủ trên người bọn hắn, không có ngoại lệ.
Điều này cũng dẫn đến tài phiệt rất khó khống chế những người này. Dù sao bản tính của bọn hắn cũng không phải chó, mà là sói muốn ăn thịt!
Thậm chí chủ tịch các tài phiệt lâu đời còn từng nói đùa một câu ở buổi họp mặt.
"Không phải tập đoàn nào, công ty nào kiếm được chút tiền cũng được gọi là tài phiệt."
Người nói câu này là Trịnh lão gia tử.
"Độc chiếm một số ngành nghề chẳng qua là kiếm được bao nhiêu lợi nhuận mà thôi. Có thể chống đỡ được sự chèn ép của tập đoàn quan liêu, quật khởi đứng vững mới là tấm vé chân chính để tiến vào ngưỡng cửa này."
Sau khi nói xong câu này, lão đầu tử run rẩy giơ ly rượu lên.
Trong căn phòng rộng lớn tổ chức cuộc họp mặt chỉ có năm ly rượu chạm vào nhau.
Samsung, Hyundai, LG, Lotte, SK.
Thậm chí Lý Tại Dung còn mỉm cười bổ sung thêm một câu: "Ta rất hi vọng trên bàn có thêm một người, nếu không lực lượng vẫn quá nhỏ."

Sau khi Phác nữ sĩ đưa ra quyết định, năng lực hành động của phe phái có thể nói là kinh người.
Khi cả quốc gia tràn đầy căm phẫn với tàu Thế Việt, tin tức trên trang nhất của tờ báo Kinh tế mỗi ngày lập tức di dời sự chú ý của rất nhiều người.
"Tám giờ mười lăm phút sáng, phòng Điều tra tội phạm thương mại hợp tác với phòng Giám sát lấy danh nghĩa góp vốn bất thường để tiến hành điều tra số tiền lên tới một tỉ đô la Mỹ trong một tài khoản nước ngoài của tập đoàn Kim Môn."
Số chữ không nhiều, nhưng cố ý kết hợp với một bức ảnh lúc đó.
Trong ảnh, Đinh Thanh mặt mày sa sầm, hai tay bị còng, bị mấy nhân viên giám sát mặc vest màu xanh dương áp giải lên xe.
Giới chính trị chấn động, giới kinh doanh chấn động, cả thế giới vùng xám cũng xôn xao...

Thế giới này vẫn luôn giả dối, tràn ngập lời nói dối và lừa gạt.
Những gì ngươi nhìn thấy, nghe thấy chẳng qua là một mặt mà một số người muốn ngươi biết mà thôi, nhiều khi không thể nói lên chân tướng của sự việc.
Ngay cả thời đại internet sau này cũng không thay đổi bản chất này.
Đa số chỉ dựa theo sở thích của ngươi để đưa ra thứ khiến ngươi cảm thấy hứng thú. Mà một số chân tướng khiến ngươi nghiền ngẫm hoặc là chấn động thì đã bị các tin tức giải trí và tin lá cải rợp trời che lấp không còn gì.
Sau đó, rất nhiều chân tướng sẽ bị mọi người quên lãng, cuối cùng biến mất trong dòng thời gian.
Nhật báo kinh tế là một trong những tờ báo quyền uy nhất và có số lượng phát hành lớn nhất xứ sở kim chi.
Bởi vì tính quyền uy của nó, cho nên người dân bình thường vô cùng tin tưởng.
Mặc dù tin tức Đinh Thanh bị bắt nằm ở ngay trang đầu, nhưng tòa soạn lại lựa chọn cách viết qua loa hời hợt để đưa tin, cho nên mọi người hoàn toàn không biết phía sau tin tức ngắn ngủi trên trang đầu rốt cuộc đã phát sinh những gì. Điều duy nhất bọn hắn có thể tiếp xúc là tin tức tổng giám đốc điều hành tập đoàn Kim Môn bị tình nghi góp vốn phi pháp mà thôi.
Nhìn thì đơn giản, thậm chí bởi vì tập đoàn Kim Môn chưa niêm yết nên không gây ảnh hưởng tới tới thị trường tài chính.
Còn tình hình thật sự?
Đó là bí mật bọn hắn không bao giờ được biết. Bọn hắn vĩnh viễn sẽ không biết trong bức ảnh nhìn có vẻ đơn giản này rốt cuộc chứa đựng bao nhiêu sự kiện chấn động. Hết chương 2559.



Bạn cần đăng nhập để bình luận