Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1577. Hoặc là đồng ý, hoặc trở thành kẻ địch của ta



Chương 1577. Hoặc là đồng ý, hoặc trở thành kẻ địch của ta




Ánh mắt nữ nhân từ đĩa trứng cá muối chuyển sang mặt của Tô Bình Nam, nghiêm túc nói: “Ta chưa từng nghe nói đến Tô tiên sinh, ta cũng không biết mình có thể giúp được Tô tiên sinh chuyện gì. Nhưng trước đó, không biết chúng ta có nên giới thiệu cho nhau một chút hay không?”
Hàn Thi Hiền rốt cuộc không nhịn được hỏi thăm thân phận của Tô Bình Nam.
“Là một người làm ăn mà thôi.”
Tô Bình Nam mỉm cười giải thích: “Bây giờ ta có một công ty đầu tư vốn JX, tập đoàn Kim Môn là một trong những sản nghiệp của ta.”
Cuối cùng, nam nhân bổ sung một câu: “Đúng rồi, tất cả đều là người Hạ quốc, phục vụ cho Phố Wall.”
Lời này của Tô Bình Nam nửa thật nửa giả. Hắn biết rõ tính cách của xứ sở kim chi. Cho nên hắn đã lôi kéo gia tộc Corleone khoác một lớp da Phố Wall cho mình.
Hắn không xác định nữ nhân này có chịu cho hắn sử dụng hay không. Vì tính cẩn thận, hắn tất nhiên sẽ lưu lại vài chỗ trống.
“Phố Wall, vốn JX.”
Nữ nhân lẩm bẩm vài câu, ánh mắt trở nên sắc bén: “Cuộc khủng hoảng tài chính này bắt đầu từ Thái quốc. Nếu ta nhớ không lầm, quỹ JX của Tô tiên sinh chính là con cá mập khổng lồ đầu tiên tấn công phải không? Nó đã đổ bộ vào nước ta rồi sao?”
Mặc dù lời nói của nàng không được lịch sự, nhưng ánh mắt Hàn Thi Hiền nhìn Tô Bình Nam lại có chút tôn kính.
Mạnh được yếu thua là bản chất của thị trường tài chính, hàng loạt hành động của quỹ JX đều rất đẹp, có thể gọi là hoạt động giống như sách giáo khoa. Hiện tại, nó nghiễm nhiên trở thành một kẻ mới nổi trên thị trường vốn quốc gia, thậm chí đã từng áp đảo những đại nhân vật hô mưa gọi gió là SOS và Roger.
“Nguy cơ không phải do chúng ta tạo thành.”
Biểu hiện của Tô Bình Nam rất bình tĩnh, không vì lời nói của nữ nhân mà dao động: “Chúng ta chỉ làm đúng thời điểm nên làm mà thôi.”
Nam nhân cười lạnh hỏi lại: “Nếu không có quỹ JX, kết quả có gì khác biệt hay không?”
Nữ nhân im lặng.
Đúng vậy, bất kỳ cuộc khủng hoảng tài chính nào cũng là sự tích tụ của nhiều vấn đề, những người này chẳng qua là những con kền kền nuốt chửng xác chết. Thị trường cho phép những quy tắc như vậy tồn tại.
“Tô tiên sinh, ngươi tìm ta có chuyện gì không?”
Hàn Thi Hiền chủ động chuyển chủ đề, giọng điệu sắc bén: “Hôm đó ngươi cũng nhìn thấy ta bị thứ trưởng Triệu đuổi đi. Lúc đó, ta không cho rằng ngươi coi trọng ta. Cho nên, với thân phận và địa vị của ta, hẳn không giúp được gì cho ngươi.”
“Ta biết hành động của ngươi gần đây.”
Tô Bình Nam ra hiệu cho một nhân viên phục vụ rót cho nữ nhân một ly rượu vang: “Tư bản luôn trọng thưởng nhân tài. Bởi vì bọn hắn xứng đáng.”
Tô Bình Nam không e dè so sánh mình với tư bản. Dưới ánh mắt của một hùng binh, đối mặt với một con cừu non thì không cần phải che đậy.
“Cho nên?”
Nữ nhân nhìn vào ly rượu vang đỏ. Từ chiếc ly đế cao, màu sắc và mùi thơm của rượu đều nói cho nàng biết đây là một thương hiệu rất đắt tiền.
“Làm việc cho ta.”
Tô Bình Nam mỉm cười: “Ngươi là thiên tài giới tài chính. Ta tin rằng ngươi biết rõ về những gì quỹ JX đang làm, ta không cần giới thiệu nữa.”
Nam nhân lắc lư ly rượu đỏ: “Ta chỉ hứa với ngươi một điều. Ta sẽ cho ngươi phú quý tương xứng với tài năng của ngươi, và ngươi chỉ cần trả bằng lòng trung thành của mình với quỹ JX mà thôi.”
“Bây giờ ta đã có công việc.”
Hàn Thi Hiền bình tĩnh trả lời. Từ thức ăn chiêu đãi nàng cùng với cách thức đón nàng đến đây, nàng biết nam nhân này tuyệt đối hào phóng.
Tài phú xứng với tài hoa của nàng? Vậy nó sẽ là một con số khiến nàng bị mê hoặc. Nhưng nàng vẫn không động đậy, hơn nữa cho đến bây giờ nữ nhân không động đến bất kỳ món ăn nào trên bàn.
“Ta mời ngươi đến đương nhiên hiểu được tình huống của ngươi.”
Tô Bình Nam mỉm cười. Hắn quả thật có chút chướng mắt đối với tầm nhìn hạn hẹp của đám người xứ sở kim chi. Sự hội nhập của thế giới ngày càng nhanh, khả năng nắm bắt phương hướng chung của nữ nhân thật đáng kinh ngạc, đây là một tài năng.
“Ngươi không có ước tính chính xác về tài năng của mình.”
Tô Bình Nam nói tiếp: “Hơn nữa ngươi cũng không có sân khấu để phát huy nó. Ngươi thử nghĩ xem, điều gì có thể cho ngươi cảm giác thành tựu hơn việc có hàng chục tỷ đô la trên thị trường?”
Đãi ngộ, sân khấu.
Nam nhân đưa ra cực hạn mà nữ nhân có thể nghĩ đến. Nhưng nàng lại đưa ra một câu hỏi phá hư phong cảnh.
“Ta rất biết ơn vì sự đánh giá cao của ngươi.”
Hàn Thi Hiền cau mày hỏi lại: “Nhưng ta hy vọng một đại nhân vật như ngươi hãy nói thật cho ta biết, ngươi và thứ trưởng Triệu đã đạt thành giao dịch gì sao?”
Từ đầu đến cuối, nữ nhân luôn hiếu kỳ việc này.
“Đúng vậy.”
Tô Bình Nam im lặng vài phút, sau đó trả lời. Chỉ là nam nhân đã nói ra một câu khiến nữ nhân cảm thấy lạnh thấu xương.
“Ngươi nên biết nội dung không có vấn đề.”
Nam nhân nói: “Ngươi đã không còn bất kỳ đường lui nào, hoặc là đồng ý, hoặc trở thành kẻ địch của ta.”
“Ngươi sẽ giết ta sao?”
Hàn Thi Hiền không giống với bất kỳ người nào mà Tô Bình Nam đã gặp. Nữ nhân có ý đồ phản kích: “Có phải ngươi sợ sẽ thua bởi ta?”
Nữ nhân hoàn toàn không nghi ngờ việc nam nhân có giết người hay không. Làm sao có chuyện tay của một tên gia hỏa có nguyên cả một tổ chức bạo lực lại không dính máu chứ?
“Tất cả những gì ta yêu cầu là tuyệt đối không có sơ hở.”
Tô Bình Nam mỉm cười nói.
“Ta đã xem rất nhiều phim truyền hình. Người giống như ta đều là nhân vật phản diện.”
Nữ nhân che miệng cười. Bỏ qua thân phận khiến người ta e ngại của nam nhân, thật ra đối phương rất thú vị. Đúng vậy, nam nhân giống như một nhân vật phản diện. Hơn nữa còn là trùm phản diện rất có mị lực, rất có nhân cách. Hết chương 1577.



Bạn cần đăng nhập để bình luận