Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1044 - Khó



Chương 1044 - Khó




Chương 1044: Khó
Cúp điện thoại, ánh mắt của Lưu Triệu Hoa có chút âm tình bất định.
Hắn đã lặng lẽ vận chuyển một số hàng hóa, điều này khiến cho hắn theo bản năng cảm thấy có chút bất an.
Gâu gâu.
Trong lúc hắn đang do dự, tiếng chó sủa vang lên trước cửa biệt thự, sau đó rất nhanh chìm vào im lặng.
“Ngươi đi xem bên ngoài có biến hay không. Đi nhanh rồi trở về…”
Lưu Triệu Hoa nhìn lướt qua màn hình giám sát, nhưng vẫn có chút không yên tâm.
“Cẩn thận một chút.”
“Ta hiểu rồi.”
Một khắc Lý lão hắc bước ra ngoài, Lưu Triệu Hoa lập tức kéo một cánh cửa ngầm được giấu rất kỹ dưới mặt đất, sau đó nhanh chóng bước vào.
Cẩn thận có thể dùng thuyền vạn năm.
Đây là một đường hầm dưới lòng đất mà hắn đã bỏ ra rất nhiều tiền để sửa chữa, dẫn thẳng ra sông, nơi luôn đậu một chiếc thuyền cao tốc đầy nhiên liệu.
Nam nhân trốn sau cánh cửa bí mật, cũng không lập tức rời đi. Hắn nhìn đồng hồ, sau đó dán sát người vào, yên lặng lắng nghe động tĩnh trong phòng.
Hắn tính toán chỉ mất hai phút để đi bộ từ biệt thự đến chuồng chó, nếu mọi thứ đều bình thường, Lý lão hắc sẽ quay lại trong vòng năm phút.
Thời gian trôi qua từng phút một.
Năm phút đã trôi qua nhưng trong phòng không hề có động tĩnh.
“Đi.”
Lưu Triệu Hoa không tin vào vận may. Hắn gần như quyết định ngay lập tức, phi nước đại chạy đi.

Chu Bát nhìn Tô Bình Nam không nhanh không chậm uống rượu, gương mặt nịnh nọt.
Nghe danh không bằng gặp mặt.
Khí tràng của Tiểu Hồng Bào lớn đến kinh người, hơn nữa tình huống gặp mặt hoàn toàn không giống như hắn đã dự định. Nam nhân này vẫn luôn nắm giữ quyền chủ động.
“Ta đến gặp ngươi là vì chúng ta sẽ làm bạn.”
Đây là câu đầu tiên Tô Bình Nam sau khi xuống máy bay: “Liên quan đến hợp tác, ta không đàm phán.”
Nụ cười của Chu Bát ngưng lại.
“Ta sẽ cho ngươi lời hứa mà ngươi muốn, nhưng người nói chuyện với ngươi sẽ là hắn.”
Tô Bình Nam chỉ vào Tiểu Trang.
Trang Tử Cường nghiêm túc đưa tay: “Ta sẽ chịu trách nhiệm về chi tiết cụ thể, nhưng tập đoàn Cẩm Tú sẽ không tham gia mà là công ty Long Đằng ta.”
“Long Đằng?”
Chu lão bát hoàn toàn không biết rõ đám người Cẩm Tú muốn gì.
“Đúng vậy, một công ty vốn nước ngoài sẽ đầu tư vào các ngành khác nhau và cắm rễ ở đây. Có đôi khi, chúng ta chỉ có cầm thượng phương bảo kiếm mới có thể làm việc, không phải sao?”
Trang Tử Cường mỉm cười chỉ vào dinh thự của chủ tịch tỉnh Thải Vân, nở một nụ cười mà chỉ có thuộc về tập đoàn Cẩm Tú mới có thể hiểu.
Đối đãi người nào thì dùng thái độ tương ứng. Thông lệ bất thành văn này rất thực dụng trong giới giang hồ.
Cho nên, từ lúc Tô Bình Nam gặp Chu lão bát, hắn không thèm che giấu sự ngang ngược của mình.
Hắn hiểu, loại người này ngươi nhất định phải để cho hắn sợ, lúc đó mới có thể ăn chết hắn.
Hiển nhiên hiệu quả không tệ.
Sau khi Tô Bình Nam đến Thải Vân Chi Nam, bàn phong hoa tuyết nguyệt thì được, bàn các loại chuyện lý thú trong giang hồ cũng không thành vấn đề, chỉ là không bàn chuyện hợp tác. Nhìn qua Chu lão bát đã bị dính chiêu, càng lúc càng cẩn thận, ý nhượng bộ lời trong lời ngoài lại càng rõ ràng.
Hôm đó, Hải Đông Thanh đã phá hủy lá gan của hắn.
Tô Bình Nam làm như vậy là có suy tính riêng.
Hiện tại Cẩm Tú đã quá khổng lồ rồi, có đủ vốn liếng ủng hộ cho công ty Long Đằng. Cho nên, hắn sẽ không sử dụng phương pháp trước kia để bố cục.
Đối với Côn thành, đối với Thải Vân Chi Nam, Long Đằng sẽ xuất hiện với tư cách là nhà đầu tư. Giờ đây GTP là vua ở khắp mọi nơi, kinh tế phát triển, cánh cửa kiến trúc thượng tầng có thể dễ dàng mở ra.
Nhưng ở đất nước này, lợi ích của việc gõ cửa đó khỏi phải nói, mọi thứ đều nhận được kết quả gấp đôi với một nửa nỗ lực.

Trình Vũ không có ý định chờ đợi thêm được nữa.
Nhất là khi nàng nghe nói ngay cả Côn ca còn không đủ tư cách uống một ly rượu với nam nhân này, trong lòng nàng lại càng giống như lửa đốt.
“Có biết người kia tên gì không?”
Nhìn Tiểu Cửu dự định rời đi, nữ nhân hỏi một vấn đề cuối.
“Ta chỉ biết là họ Tô.”
Tiểu Cửu trả lời.

Tô Bình Nam nheo mắt nhìn hộp đêm quần ma loạn vũ. Không thể không nói, mặc dù Thải Vân Chi Nam cách xa trung tâm, cũng không phải địa khu phát triển kinh tế của Hạ quốc, nhưng từ phong cách của nơi này có thể thấy nó hoàn toàn không thua kém chút nào.
Có thể nhìn ra được Chu lão bát đã hạ không ít tâm huyết.
Hiện tại, hắn đã có đủ nghiên cứu về rượu vang đỏ. Mặc dù thương hiệu của những loại rượu trên bàn không quá cao cấp nhưng tuyệt đối không rẻ.
“Tô tổng, có thể uống một ly không?”
Một giọng nữ đột ngột vang lên, mang đến một cảm giác cực kỳ mềm mại.
Nam nhân ngẩng đầu.
Một nữ nhân mặc chiếc váy trắng, nốt ruồi chu sa nằm ở vị trí phía đuôi lông mày dưới ánh đèn lại càng dễ câu hồn phách của người khác.
Chu Bát đang bàn chi tiết cụ thể với Trang Tử Cường cũng bị nữ nhân lớn gan này thu hút ánh mắt, không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
“Khó.”
Đây là cảm giác đầu tiên khi Trình Vũ nhìn thấy ánh mắt của nam nhân đó nhìn nàng.
Nàng cực kỳ có lòng tin với chính mình. Đây là lần đầu tiên nàng thấy ánh mắt một nam nhân nhìn mình không hề có hương vị chiếm hữu lẫn sắc tình.
Nếu có chỉ là sự lạnh lùng và đề phòng.
“Được.”
Tô Bình Nam thu hồi ánh mắt. Mặc dù nữ nhân này ăn mặc rất thanh thuần nhưng hắn vẫn ngửi thấy mùi vị quyến rũ ở đâu đây.
Hiện tại, Tô Bình Nam sống như một nhà sư khổ hạnh, rất ít xuất hiện ở mấy chỗ ăn chơi. Việc được mời như thế làm cho hắn nhớ đến trải nghiệm ở hộp đêm tại một thời không khác, khiến cho hắn cảm thấy thả lỏng, cho nên mới gật đầu đồng ý.



Bạn cần đăng nhập để bình luận