Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1188 - Hung thủ



Chương 1188 - Hung thủ




Chương 1188: Hung thủ
“Nguyên nhân cái chết là gì?”
Tô Bình Nam quay người lại hỏi.
“Bị vật cứng đập vào đầu dẫn đến tử vong. Những bộ phận khác trên cơ thể không hề chảy máu, nguyên nhân cái chết không có gì đáng ngờ.”
Lý Khắc giải thích một câu.
“Vật cứng?”
Tô Bình Nam cau mày, ánh mắt có chút hoài nghi.
“Đúng, có thể là gỗ hay cục gạch. Hung thủ ra tay vô cùng ác độc, chỉ muốn mạng của hắn mà thôi.”
Trương Dũng bên cạnh cũng giải thích một câu: “Bởi vì nơi phát hiện thi thể không phải hiện trường gây án thứ nhất, cho nên chúng ta vẫn chưa tìm được hung khí, cũng không thu thập được vân tay hữu dụng.”
“Vết thương ở đó.”
Lý Khắc chỉ vào cái đầu đã được cạo trọc của Tiêu Nhiên: “Dấu hiệu bị đánh rất kỳ lạ và không đều, những thứ như gậy gỗ và cờ lê được loại trừ sơ bộ.”
Ánh mắt của Tô Bình Nam nhìn theo ngón tay của Lý Khắc, lập tức nheo lại.
Hắn có kinh nghiệm rất phong phú ở một thời không khác. Lần đầu tiên nhìn thấy vết tích tụ máu ở đầu Tiêu Nhiên, hắn có thể đoán được đối phương bị một quyền đấm chết.
Tiêu Nhiên là kẻ có tiền. Để đảm bảo sức khỏe, hắn nhất định sẽ tập thể thao. Có thể một quyền đấm chết một nam nhân trung niên cường tráng, sức mạnh này hơi kinh khủng.
“Có nhìn ra được cái gì không?”
Lý Khắc thấy ánh mắt Tô Bình Nam cứ nhìn chằm chằm vết thương mà hắn đã phân tích không biết bao nhiêu lần, giọng điệu có chút khinh thường.
Lão tử là dân chuyên nghiệp còn không phân tích ra được, ngươi chỉ là một tên làm ăn, nhìn ra được cái gì chứ. Tính làm ra vẻ ta đây sao?
Lý Khắc chế giễu trong lòng.
“Hắn bị người ta một quyền đấm chết.”
Tô Bình Nam đứng dậy, ánh mắt như ưng nhìn thoáng qua Lý Khắc: “Manh mối này hẳn là rất quan trọng, có đôi khi mạch suy nghĩ phải mạnh dạn hơn một chút, đừng quá mức bảo thủ với những gì đã có.”
“Không thể nào? Người chết rất cường tráng, cần bao nhiêu khí lực mới có thể ra đòn chứ?” Lời nói của Lý Khắc bị ánh mắt của nam nhân bức trở về.
“Không tin?”
Tô Bình Nam cười lạnh, chỉ vào một thi thể đặt bên cạnh: “Có cần ta đánh một quyền cho ngươi xem không?”
“Được.”
Lý Khắc cũng nổi giận. Hắn vất vả lắm mới xin được thi thể này từ đại học y, còn chưa kịp cất giữ, vẫn còn trong tình trạng tốt. Có thể thấy hắn đã vận dụng không ít tiền và quan hệ của mình để có thi thể đó.
Bộp.
Chân trái Tô Bình Nam lui về phía sau, tay trái đột nhiên vung ra, một quyền vạch một đường vòng cung xinh đẹp đánh vào đầu thi thể.
“Tự mình so sánh đi. Mức độ tổn thương não bộ cùng dấu vết để lại chắc hẳn không khác nhau lắm.”
Tô Bình Nam thu quyền, nhận khăn lau Đỗ Cửu đưa đến, vừa lau vừa nói: “Có thể một quyền đánh chết Tiêu Nhiên nhất định là một cao thủ biết đánh nhau, võ công hẳn là rất thâm hậu.”
Nhìn vết tích trên đầu thi thể, rồi quay sang nhìn vết tích trên đầu Tiêu Nhiên, Lý Khắc hít sâu một hơi.
Trương Dũng bên cạnh cũng sợ ngây người.
Hắn biết đám người Tô Bình Nam là khách quý. Bằng không, bọn hắn không thể một đường đi thẳng đến đây.
Hắn không kinh ngạc về việc Tô Bình Nam có tiền, nhưng sức mạnh và tốc độ một quyền của nam nhân khiến hắn đổ mồ hôi lạnh.
Hắn là một cảnh sát hình sự già dặn, có nhân vật cùng hung cực ác nào mà hắn chưa gặp, nhưng hắn chưa từng thấy một người nào có sức mạnh đến như vậy. Quan trọng nhất, nghe nói đối phương còn giàu nhất cả nước.

Sau khi Tô Bình Nam rời đi nửa tiếng, Lý Khắc đã có kết quả điều tra.
Giống như nam nhân đã nói.
Não của Tiêu Nhiên bị tổn thương dẫn đến tử vong, hơn nữa còn bị người ta một quyền đánh chết. Kết quả giải phẫu thi thể hoàn toàn giống của Tiêu Nhiên. Nếu không phải vết thương của Tiêu Nhiên to hơn vết thương trên thi thể, Lý Khắc không nhịn được nghi ngờ vị Tô tổng cường thế kia chính là hung thủ.
“Đúng là trúng tà. Rốt cuộc hắn có lai lịch gì mà đáng sợ đến vậy.”
Lý Khắc cũng không tiếc xác chết mà mình vất vả lắm mới xin được, sắc mặt đờ đẫn nhìn Trương Dũng.
“Ta chỉ biết hắn là một chủ thầu lớn, có quan hệ không tầm thường với bên trên. Vốn dĩ ban đầu chỉ dẫn đối phương đến xem, ai biết còn có chuyện này xảy ra.”
Trương Dũng nuốt nước bọt nói.
Nam nhân cầm kết quả mà Lý Khắc đã ghi, xem cả nửa ngày, trong lòng không khỏi chấn động, sau đó lấy điện thoại gọi cho đội trưởng của mình: “Đội trưởng Trương, có phát hiện lớn.”

“Tuyệt đối là do Kiều Lập Phu làm.”
Quay trở lại xe, Tô Bình Nam căn cứ theo trực giác của mình mà lên tiếng: “Ta vẫn luôn nghe người ta nói người này có danh xưng đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, không ngờ tay cứng thật.”
Tiêu Nhiên làm việc khéo đưa đẩy, xưa nay không kết tử thù với ai. Người luyện võ trong vòng quan hệ của hắn cực ít. Kiều Lập Phu là người duy nhất, không phải hắn thì còn có thể là ai?
“Chúng ta nên làm công dân tốt.”
Tô Bình Nam mỉm cười rất vui vẻ: “Hiệp trợ cảnh sát là chuyện nên làm. Điều tra xem người đang ở đâu.”
Đỗ Cửu do dự một chút rồi nói: “Lão đại, không phải ngươi muốn đánh với hắn một trận chứ? Bây giờ hắn đã cùng đường mạt lộ, không cần thiết phải như vậy.”
“Chỉ khi bị dồn vào đường cùng, hắn mới có thể phát huy được phong độ cao nhất.”
Tô Bình Nam cũng không phủ nhận: “Đánh khắp thiên hạ vô địch thủ… như vậy mới thú vị chứ.”
Từ lúc nam nhân trùng sinh đến nay, sức mạnh của hắn không ngừng tăng trưởng, ngày thường luyện quyền với đám người Đỗ Cửu, Lục Viễn thậm chí còn không cách nào phát huy được toàn lực. Cứ đè nén bạo lực trong lòng khiến cho hắn có chút không kịp chờ đợi.
“Tô tổng, cơ thể ngươi rất quý, huống chi quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ, ngươi quá tùy hứng rồi. Việc kinh doanh tập đoàn Cẩm Tú lớn như vậy, nếu chẳng may…”
Lưu Đại Tùng ở một bên suýt chút nữa há hốc mồm. Trong khoảng thời gian này, hắn cho rằng ông chủ của mình làm việc thiết huyết cường ngạnh, thủ đoạn cao minh, là nhân vật kiêu hùng chính cống. Đến bây giờ hắn mới biết mình đã xem nhẹ sự điên cuồng của Tô Bình Nam.



Bạn cần đăng nhập để bình luận