Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 696: Hùng Đốn

Chương 696: Hùng Đốn
“Có thể cho ta một chai hay không?”
Giọng chuẩn Anh nhưng gương mặt là của một người phương Đông.
Hai nam nhân chìm trong im lặng có phản ứng khác nhau, phản ứng đầu tiên của Michael Corleone là đưa tay ra chạm vào eo, trong khi Tô Bình Nam ngồi đó lặng lẽ, chỉ nhìn chằm chằm vào tay nữ nhân.
Nước da trắng trẻo, những ngón tay thon dài, có thể nói đây là một đôi bàn tay rất đẹp, nhưng Tô Bình Nam lại không chú ý đến những điều này.
Khớp ngón tay không dày, da không sần sùi, đặc biệt lòng bàn tay không có vết chai, đây không phải một đôi tay có thể cầm súng.
“Tin ta đi, không nguy hiểm đâu.”
Tô Bình Nam đưa tay lên đặt lên vai Michael Corleone, nhưng Corleone có vẻ không hiểu.
“Hắn muốn ngươi tin hắn là không có nguy hiểm.” Nữ nhân phiên dịch lại cho Tô Bình Nam, đồng thời cười rộ lên.
“Này, các ngươi có nhầm hay không? Một nữ hài như ta còn không sợ, hai người các ngươi khẩn trương như vậy làm gì?”
Lần này Tô Bình Nam nghe hiểu, bởi vì nữ hài nói tiếng Hạ quốc.
Nhưng nữ hài điên điên khùng khùng cũng không phát hiện, hai nam nhân gần như không hẹn mà cùng khoát tay về phía bên kia. Cách đó không xa, mười mấy nam nhân mặc đồ vest đang căng thẳng lập tức dừng bước.
“Là ta đến trước mà.”
Nữ hài chỉ vào chỗ cách đó không xa, Tô Bình Nam theo hướng nàng chỉ, xác thực nhìn thấy một chiếc túi ngủ màu lam rất nhỏ, nhưng bởi vì nó nằm trong bóng tối, nếu không đặc biệt chú ý sẽ không phát hiện ra.
Tô Bình Nam mỉm cười đưa chai bia đến.
Nữ nhân tiếp nhận, ánh mắt Tô Bình Nam quét qua khuôn mặt tái nhợt có phần không bình thường của nàng, nhưng cũng không nói lời nào. Ánh mắt của hắn rất độc, mặc dù nữ nhân dùng mũ trùm đầu che giấu rất kỹ nhưng Tô Bình Nam cũng nhìn ra được đối phương không có tóc.
Nữ nhân vẫn cười hì hì nhưng trước vẻ mặt và sự im lặng của hai nam nhân, nàng chợt ngậm miệng lại, có vẻ hơi căng thẳng.
Sau khi nhận lấy chai bia, nữ nhân rất khách sáo cúi đầu cảm ơn, rồi bước đến chỗ túi ngủ nằm xuống, nhấp từng ngụm nhỏ, vô cùng yên tĩnh.

“Ta tên Hùng Đốn, Hùng trong cẩu hùng, Đốn trong đích đốn. Ta thừa nhận mình không phải là một nữ nhân xinh đẹp, nhưng ta dễ thương và ta rất tự tin.”
“Nhưng dường như, không đúng, không phải dường như mà là khẳng định, ông trời không tốt với ta.”
“Bell phát minh ra điện thoại lúc hai mươi chín tuổi, Spiel Berger bắn một con cá mập trắng lớn ở tuổi hai mươi chín, và ta hai mươi chín tuổi, bị một khối u suốt mười bảy năm.”
“Trên thực tế, ta luôn nghĩ rằng mình sẽ trở thành một nhà lãnh đạo trước ba mươi tuổi, và ta chắc chắn về điều đó. Ngay cả khi ta trở thành một cô gái già vì ước mơ của mình, ngay cả khi ta chưa từng yêu, ta vẫn rất hạnh phúc.”
“Người, cuối cùng rồi cũng phải chết.”
“Chỉ là ta nhanh hơn người khác một chút, không có gì to tát nên ta quyết định đi theo ý của mình, vì ta biết bây giờ ta xốc nổi sẽ hối hận một hồi, nhưng không xốc nổi thì ta sẽ hối hận cả một đời.”
“Ta phải nhìn thế giới này thật kỹ.”
“Đầu tiên, ta sẽ làm một bữa tối thịnh soạn cho ba mẹ, tuy màu sắc khác lạ nhưng ta nghĩ hương vị cũng không tệ, ít ra nguyên liệu cũng đắt.”
“Ta đã một lần ngắm bình minh trên đỉnh núi, mượn chiếc xe máy của anh bạn thân để đi đua xe, trải nghiệm cảm giác tốc độ nhanh như chớp, nhưng nó không hấp dẫn như ta đã nghĩ.”
“Sau ba tháng, bạn của ta là lão Trịnh và những người khác đã đi cùng ta tham quan những danh lam thắng cảnh yêu thích của ta ở trong nước, và ta dự định sẽ sang bên kia đại dương để du lịch.”
“Châu Âu và Tinh Điều quốc có rất nhiều cố sự và truyền thuyết mà ta thích. Trạm thứ nhất ta chọn chính là Tinh Điều quốc, điểm cuối cùng ta muốn đi chính là nước Pháp.”
“Ta muốn chết ở nước Pháp.”
“Thứ nhất, ta thích sự lãng mạn của nó, thứ hai ta chưa từng trải qua mối tình nào, có lẽ chết ở đó sẽ khiến tình yêu của ta có chút màu sắc ở kiếp sau.”
“Tất nhiên, nếu có kiếp sau, ta vẫn muốn đầu thai làm người Hạ quốc. Vì lý do này, ta đã đặc biệt tìm một đại sư hỏi thăm một thời gian dài trước khi xuất ngoại. Hắn nói cho ta biết không có kiếp sau. Ta biết, nhưng ta không muốn tin.”
“Về sau, vị đại sư đó bị ta quấy rầy không còn cách nào, đành phải đồng ý giúp ta tụng kinh Phật bảy ngày, cam đoan bất luận chết ở đâu cũng sẽ đầu thai về Hạ quốc. Lúc đó ta mới hài lòng rời đi.”
“Có phải ta dài dòng quá rồi không?”
“Hihi, nhưng các ngươi yên tâm đi, ta cũng không làm phiền các ngươi quá lâu.”
“Ba mẹ của ta rất không đồng ý với quyết định của ta, nhưng một lần nữa ta lại đi ngược lại mong muốn của bọn hắn vì ta không muốn chết trước mặt bọn hắn. Ta có thể cảm nhận được nỗi đau của bọn hắn, có lẽ như vậy bọn hắn sẽ nghĩ rằng con gái của mình chỉ đi một chuyến đến một nơi xa mà thôi.”
“Trước khi đi, ta đã ngủ trong vòng tay mẹ cả đêm như khi ta còn nhỏ, cơ thể run rẩy của mẹ cho ta biết mẹ đang phải chịu đựng nỗi buồn, nhưng hôm đó ta đã ngủ rất ngon.”
“Điểm dừng đầu tiên là New York.”
“Ta yêu sự sống động của thành phố quốc tế này và những tòa nhà hiện đại, nhưng ta không định ở trong một khách sạn vì ta không biết mình sẽ chết khi nào.”
“Ta muốn chết ở một nơi nào đó mà ta thích, vì vậy ta đến bãi biển Jones với chiếc túi ngủ của mình.”
“Tha hương nơi đất khách quê người, nhưng biển vẫn rất đẹp. Điều khiến ta không ngờ là nửa đêm ta lại gặp hai nam nhân lạ, từ hào quang trên người bọn hắn, ta có thể thấy cả hai đều là những người được gọi là thành đạt.”
“Trong đó có một người Hạ quốc, hắn rất đẹp trai, cũng rất nghiêm túc.”
“Điều làm ta ngạc nhiên nhất là hai người là bạn nhưng không giao tiếp được do vấn đề ngôn ngữ, điều này khiến ta tò mò nên ta đã đến xin một chai bia.”
“Bia thật lạnh, thấm vào ruột gan.”
“Ta không biết uống bia nhưng cần chi quan tâm chứ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận