Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2721

Chương 2721Chương 2721
"Vi Vi tiểu thư, lãnh đạo bảo ngươi thay trang phục thanh thoát đi dự tiệc."
Thư ký của lão đầu tử gõ cửa, đánh thức Trần Vi Vi đang chìm trong im lặng.
"Dự tiệc?"
Nét u sầu trên gương mặt Trần Vi Vi lập tức bay biến, thay bằng vẻ ngạc nhiên xen lẫn vui mừng.
"Đúng vậy. Nhưng lãnh đạo dặn dò tuyệt đối đừng đeo đồ trang sức chói mắt."
Thư ký Tiểu Lý cung kính đáp lời.
"Cảm ơn thư ký Lý.
Trân Vi Vi gật đầu, mọi lo lắng không cánh mà bay.
(
Càng có tiên có quyên thì càng mặt người dạ thú, đạo đức giả.
Khoảng cách thượng vị không còn xa.
Khi bồ nhí được kim chủ cho lộ diện chỉ nói lên một điều.
Bất kể quan hệ riêng tư tồi tệ cỡ nào, lão đầu tử luôn dẫn theo vợ tới dự những bữa tiệc mà các nhân vật lớn cần đích thân tới dự, dù cho trong lòng hai bên hận không thể bóp chết đối phương cũng không ngoại lệ.
Phù dung vừa rời nước trong, thiên nhiên điêu khắc điểm tô ai bằng.
Làm sao nàng không kích động cho được.
Nữ nhân không biết rằng có đôi khi giết người không cần thấy máu.......
Đây là phong cách mà Trần Vi Vi dày công trang điểm diện đồ.
Trần Vi Vi rất thông minh, ăn diện lộng lây quá không phù hợp với sự kiện lão đầu tử tham dự. Chỉ có như vậy nàng mới nhận được sự khen ngợi của mọi người nhờ ngoại hình xuất sắc của mình.
) Nghĩa là để tự nhiên vẫn là đẹp nhất.
Tuy nhiên, trong tâm trạng kích động, Trân Vi Vi không chú ý tới vẻ mặt của thư ký Lý tới đón mình dường như có hơi kỳ lạ và lạnh lùng.
Nàng tới hơi trễ, bữa tiệc đã bắt đầu.
Được nhân viên phục vụ dẫn đường, Trần Vi Vi trông thấy lão đầu tử đã đứng đầu Quản thành bảy năm.
Bỏ qua xuất thân và nghề nghiệp, sau khi ăn diện chỉn chu, Trần Vị Vi thật sự rất đẹp. Áo sơ mi cổ lật màu trắng phối với váy xếp ly, cộng thêm mái tóc xõa vai và làn da trắng nõn, quả thật vô cùng thu hút ánh nhìn.
"Trân tiểu thư, ngươi tới đây làm gì?"
Nỗi sợ hãi khó tả hoàn toàn nhấn chìm nội tâm nữ nhân, bởi vì nàng biết kim chủ của mình không phải kẻ ngốc.
Lạnh lão!
Trần Vi Vi còn chưa nói xong đã nhìn thấy kim chủ dìu vợ mình đi ra khỏi phòng riêng. "Không phải..."
Cơn ớn lạnh lập tức bủa vây toàn thân Trân Vi Vi.
Khi Trần Vi Vi bày ra dáng vẻ mà mình đã luyện tập rất lâu, mỉm cười gật đầu với thư ký Lý để tỏ ý cảm ơn, đối phương lại thốt ra một câu khiến nàng không tưởng tượng nổi.
Không đời nào hắn dẫn theo vợ đi dự việc đồng thời để cho bồ nhí xuất hiện ở đó. Mà sự có mặt của mình chỉ để lại cho kim chủ một ấn tượng.
Đó là mình đang ép buộc đối phương, mưu toan dùng cách thức tràn đầy tính công kích này để đạt được mục đích!
"Rời khỏi đây, rời khỏi bữa tiệc này khi chưa làm kinh động đến bất kỳ ai!"
Bản năng thôi thúc Trần Vị Vi đưa ra lựa chọn chính xác nhất.
Nhưng khoảnh khắc nữ nhân cúi đầu xoay người cất bước, nhân viên phục vụ dẫn nàng vào lại cất cao giọng gọi nàng.
"Tiểu thư, ông chủ Vương ngươi muốn tìm ở bên kial"
Câu nói này khiến Trần Vi Vi rơi vào vạn kiếp bất phục, đồng thời cũng làm cho mọi người đổ dồn ánh mắt vào hai người ông chủ Vương và Lý Vi Vi.
"Xong đời!"
Từ bình tĩnh biến thành hoảng loạn, Trân Vi Vi há hốc miệng, nhưng cuối cùng nỗi sợ hãi khiến nàng không thốt ra được một chữ.
Càng là lúc quan trọng thì càng phải bình tĩnh, chỉ như vậy mới có thể xoay chuyển tình thế.
Đây là năng lực. Đây cũng là nguyên nhân vì sao rất nhiều con tốt trong ván cờ cao cấp đến chết cũng không rõ bản thân sai ở đâu.
Bầu không khí yên tĩnh như tờ.
Trân Vi Vi ngơ ngác không biết làm sao, đứng sững ra đó.
Nhưng dù sao nữ nhân cũng là một nhân tài, tuy tay chân lạnh ngắt song ánh mắt nàng đã dần khôi phục tỉnh táo. Nhưng đúng lúc này, thư ký Lý bỗng đứng trước mặt nữ nhân, vươn tay tát mạnh một cái.
"Chúng ta chia tay rồi, ngươi đến đây làm gì?"
Thư ký Lý quát to: “Lập tức cút ra ngoài cho tal"
"Lão Vương, hắn đánh ta!"
Gò má đau đớn, mắt nổ đom đóm.
Trong lúc hoang mang lo sợ, Trần Vi Vi đã bật ra một câu không nên nói nhất. Ông chủ Vương vẫn luôn sầm mặt chẳng thèm liếc nhìn, chỉ yên tĩnh đứng đó, nói một câu với thư ký của mình: "Tiểu Lý, đưa người yêu của ngươi ra ngoài đi, đừng để mọi người chê cười."
"Đúng đó Tiểu Lý"
Một nam nhân trung niên đứng cạnh ông chủ Vương nói kháy: "Người trẻ tuổi dễ kích động, ra ngoài nói chuyện cho đàng hoàng, nếu thật sự có khó khăn không giải quyết được thì có thể tìm ta."
Bầu không khí càng thêm nặng nà.
Cấp bậc luôn tồn tại, ở Quản thành không có người thứ hai dám xen lời trong bầu không khí lạ lùng này. Ông chủ Trương!
Phó chủ tịch Quản thành, cũng là người đứng đầu phe phái địa phương vẫn sừng sững không ngã dưới sự chèn ép của ông chủ Vương suốt bảy năm qua.
"Tại sao ngươi lại hại ta! Ngươi có biết ta đã có con rồi không, là con của ông chủ ngươi..."
Nỗi sợ hãi, tuyệt vọng và kết cục mất hết tất cả đã làm Trần Vi Vi sụp đổ.
Nữ nhân bất chấp tất cả, vừa gào thét vừa dùng cả tay lẫn chân điên cuồng đấm đá thư ký Lý đang dùng sức kéo mình đi, đâu còn vẻ xinh đẹp thoát tục khi mới tới.
Khi Trân Vi Vi bị bịt miệng kéo tới cửa, nàng nhìn thấy một bóng người khiến nàng càng thêm tuyệt vọng.
Nhiếp Bảo Bảo nâng ly rượu, yên tĩnh đứng trong góc nhìn Trần Vị Vi.
"Giang hồ tạm biệt."
Nhiếp Bảo Bảo mấp máy môi, ánh mắt như dao. ...
"Đội trưởng Trương, Lâm Lập là một kẻ tiểu nhân. Lần này hắn ra sức đâm thọc với bên trên mới khiến cục trưởng Ngô buộc phải đình chỉ chức vụ của ngài. Nhưng các huynh đệ đều không làm việc, ta muốn xem đến cuối năm hắn báo cáo kiểu gì!"
Cùng lúc đó, trong một quán vỉa hè ở quận La Hồ Thâm thành, mấy đại hán đều mặt đỏ tía tai, rõ ràng là đã uống không ít rượu.
Dễ thấy đồ đệ của Trương Siêu là Lý Hiểu Đông đã uống say, dù sao lòng người khó dò, làm việc trong giới chính trị mà lại công khai chỉ trích lãnh đạo là điều tối ky. Nhưng hiển nhiên hắn đã không còn băn khoăn về vấn đề này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận