Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2527. Xóa sổ



Chương 2527. Xóa sổ




Câu này vừa được thốt ra, không còn ai phản đối.
Không có ai suy xét quyết định này của bọn hắn tàn nhẫn với một sinh viên hào hoa phong nhã như thế nào, lại càng không suy xét sau khi nhiệm vụ thất bại, sáu sinh viên này sẽ ra sao.
Vì vậy, một tiếng sau khi quyết định này được đưa ra.
Xa Nhân Quốc, Phác Xương Hạo, Đinh Tuấn Nhật... sáu vận động viên thể thao từng giành được huy chương trong hạng mục ném lao bỗng dưng mất tích một cách bí ẩn. Mà Mạc Qua và Xa Nhân Quốc - người gây ra sóng gió lớn nhất trong đó - là hai người trẻ tuổi có thể sẽ tham gia thế vận hội Olimpic, lại không xuất hiện một lần nào nữa.

Có đôi khi cá lớn nuốt cá bé không biểu hiện quá rõ ràng.
Nhưng bản chất không có gì khác biệt.
Trong mấy năm qua, không có ai biết sáu mươi hai người này đã trải qua những gì trên đảo Silmi, nhưng có một dữ liệu có thể nói lên rất nhiều vấn đề.
Đó chính là khoản chi.
Trong nhiệm kỳ của mình, nhân vật lớn số một cao cao tại thượng đã đổ gần bảy tỉ won vào mô hình huấn luyện quân sự tuyệt mật này.
Phải biết rằng sau khi cỗ máy quốc gia này vận hành, hiệu suất cao kinh người, gồm sáu mươi hai binh lính và sáu mươi hai huấn luyện viên.
Không có bất cứ vinh quang nào, nhưng nếu huấn luyện không đạt tiêu chuẩn thì phải chịu sự trừng phạt chết chóc.
Thậm chí huấn luyện viên và binh lính hoàn toàn bị trói buộc với nhau, nếu binh lính không đạt tiêu chuẩn thì huấn luyện viên cũng phải chịu trừng phạt tàn khốc.
Trong mấy năm qua, đảo Silmi đã trở thành địa ngục chân chính.
Sáu mươi hai người này phải học cận chiến, phá bom, bắn súng, nhảy dù, phải thông thạo mọi biện pháp xử lý trong tình huống khẩn cấp.
Thậm chí Trung úy Thôi còn kết hợp các phương thức huấn luyện của lính đặc công như Hải Báo, Alpha để tiến hành huấn luyện đặc biệt cực kỳ nghiêm khắc. Dù sao ông trời đã định trước những người này sẽ chết mà không có ai biết, dưới điều kiện tiên quyết này, bọn hắn tựa như một tờ giấy trắng có thể tùy ý tô vẽ.
Ba năm mài kiếm, đến khi những người này rốt cuộc thành hình, bọn hắn đã hoàn toàn đánh mất bản thân.
Bọn hắn không còn là con người nữa, mà là công cụ giết người, là thanh đao sắc bén nhất trong lịch sử quân đội Hàn Quốc.
Có đôi khi chuyện trên đời nực cười như vậy đấy.
Thời gian trôi qua có thể làm thay đổi rất nhiều chuyện.
Quan hệ giữa Hàn Quốc và Bắc Triều Tiên đã được cải thiện, mà núi dựa phía sau song phương cũng bước vào thời kỳ trăng mật ngắn ngủi. Hơn nữa, nhân vật lớn kia đã ngồi tù rồi.
Cho nên...
Sau khi bọn hắn đã dày công chuẩn bị sẵn sàng, sáu mươi tư người là sản phẩm sau khi nhân vật lớn xả giận đột nhiên trở nên vô dụng...
Một thứ đồ vô dụng thì kết cục cuối cùng chỉ có hai trường hợp.
Bị bỏ xó hoặc bị vứt bỏ.
Nhưng đây là sáu mươi hai con người, là sáu mươi hai quân nhân không thể để lộ, là sáu mươi hai cỗ máy bị huấn luyện đến mức đánh mất bản thân, chỉ biết giết chóc.
Vậy phải xử lý thế nào?
Những người này không thể bị lộ, nếu thủ đoạn hồi đó bị lộ thì sự ảnh hưởng tới xã hội đủ khiến sự nỗ lực cả đời của rất nhiều nhân vật lớn phụ trách việc này trôi theo giòng nước.
Vậy thì giải tán, mặc cho những người này tự sinh tự diệt trong xã hội?
Đùa gì thế!
Bọn hắn vốn là khối u ác tính của xã hội, giết người phóng hỏa không việc ác nào không làm, bây giờ lại càng là những kẻ chẳng biết gì ngoài giết người. Một người như thế tồn tại trong xã hội đã là nhân tố không ổn định rồi, huống chi còn là sáu mươi hai người. Sau khi cân nhắc đủ mọi khía cạnh, bên trên đã quyết định số phận của những người này.
Xóa sổ.
Xóa sạch mọi dấu vết tồn tại, dù sao chỉ cần bí mật không bị phát hiện thì coi như tất cả chưa từng xảy ra.
Bởi vì thiếu lòng đồng cảm, cho nên lãnh đạo cấp cao đã bỏ sót một điều.
Tình hữu nghị giữa những quân cờ ở tầng chót này.
Còn có gì sâu sắc hơn tình hữu nghị cùng vượt qua mưa bom bão đạn, cùng vào sinh ra tử?
Trong những năm tháng huấn luyện cấp địa ngục ấy, những khối u ác tính của xã hội này đã hoàn thành lột xác, bọn hắn trở thành tác phẩm mà các huấn luyện viên hài lòng nhất. Qua những lần khảo nghiệm sinh tử và sống chết có nhau, bọn hắn đã thành lập tình nghĩa vững vàng như chiến hữu.
Trung úy Thôi cũng vậy.
Từ lúc bên trên bắt đầu xén bớt các vật phẩm tiêu hao trên đảo như là đồ ăn, thuốc men... hắn đã đoán được kết cục của những người này.
Nhưng hắn không đành lòng.
Bởi vì những người này là tâm huyết lớn nhất và cũng là thành tựu lớn nhất của hắn. Hơn nữa, trong quãng đời còn lại chắc chắn sẽ không có hạt giống tốt mà hắn có thể tùy ý huấn luyện bằng các thủ đoạn cực đoan như vậy.
Tác phẩm độc nhất vô nhị, và cũng là tuyệt phẩm.
Trung úy Thôi tận mắt chứng kiến sáu mươi hai khối u ác tính của xã hội từng bước lột xác thành quân thân thiết huyết, hơn nữa bọn hắn còn xuất sắc đến mức có thể gọi là lính đặc chủng hàng đầu thế giới. Thậm chí trong khóa huấn luyện cuối cùng về việc phải tự sát như thế nào để giữ bí mật, biểu hiện kiên định và quả cảm của những người này thật sự là hắn chưa từng thấy bao giờ.
Bất kể vì sao những người này lại trở thành như vậy, một nguồn tài nguyên lớn như thế không nên bị xóa bỏ. Vì vậy, Trung úy Thôi đã tìm cấp trên rất nhiều lần, cố gắng dùng mọi biện pháp cứu mạng những người này, nhưng câu trả lời hắn nhận được vĩnh viễn là chờ lệnh.
Chờ lệnh gì?
Sau ba ngày liên tiếp không có lương thực được chuyển tới, Trung úy Thôi không còn âm tâm lý may mắn, chỉ có thể là xóa sổ. Căn cứ vào các hành động thường ngày để phán đoán, có lẽ hiện tại cách thời điểm quân đội quyết định xóa sổ những người này càng ngày càng gần. Hết chương 2527.



Bạn cần đăng nhập để bình luận