Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 538: Triệu Đại Sơn

Chương 538: Triệu Đại Sơn
Độ khó càng cao, hồi báo càng lớn.
Ông chủ thần bí phương Đông muốn trở thành con cá mập lớn nhất trong ao cá Las Vegas, đây là một cơ hội tốt cho Matthew, nhưng hắn phải xác định sức mạnh của đối phương một lần nữa.
Bởi vì nhiều ngành công nghiệp ở Las Vegas không đơn giản như bề ngoài. Để làm được điều này đòi hỏi phải sử dụng rất nhiều nhân mạch mà hắn đã tích lũy trong nhiều năm qua.
Loại ân tình này dùng một lần thì ít đi một lần. Nhất là đối với loại người như Matthew, trong một vài thời điểm, ân tình có thể cứu được mạng.
Tô Bình Nam hiểu ý đối phương. Hắn mỉm cười nói: “Tiêu tiền là việc của ta, ta sẽ không bao giờ đối xử tệ bạc với ai".
Ngừng một chút, giọng điệu của hắn trở nên lạnh lùng: “Ngươi chỉ cần nghĩ cách làm tốt là được.”
“Được, tiên sinh.”
Mặc dù hiểu được ý của đối phương qua phiên dịch, nhưng không thể phủ nhận giọng điệu sặc mùi tiền của phú hào phương Đông khiến Matthew có chút kinh ngạc. Hắn từng làm công việc tình báo và từng nghiên cứu tâm lý học, rất giỏi trong việc phân tích giọng điệu và biểu cảm của một con người. Vì vậy, hắn có thể cảm nhận được sức mạnh của Tô Bình Nam.

Kiều Kiều thấy mấy ngày nay Tô Bình Nam dường như rất bận rộn.
Nàng báo cáo công việc qua điện thoại một lần. Mặc dù nàng đã giản lược nội dung đến cực điểm nhưng vẫn bị nam nhân kia cắt ngang.
Tô Bình Nam nói thẳng với Kiều Kiều: “Ta chỉ nhìn thành tích, ngươi chỉ cần làm cho ta nhìn thấy là được. Ta cho ngươi đầy đủ quyền tự chủ chính là muốn ngươi có thể tự mình đảm đương một phía.”
Có câu nói này, Kiều Kiều đã bắt đầu bước công việc đầu tiên của mình ở Trường Dương.
Người hiền thì bị bắt nạt, ngựa hiền thì bị người ta cưỡi.
Câu nói này đã bộc lộ hết bản chất lấn yếu sợ mạnh của con người. Ban đầu, Kiều Kiều không có động thái gì, bởi vì nàng vẫn đang tìm hiểu thị trường theo mô hình kinh doanh mà nàng đã quen trong quá khứ. Kết quả, sự bình tĩnh trong những ngày đầu tiên bị coi là mềm yếu trong mắt nhiều người.
Đừng tưởng rằng đám côn đồ thôn bá có trí thông minh quá cao và tầm nhìn xa. Có đôi khi, sự ngu ngốc của bọn hắn cũng đủ khiến ngươi chết.
Bây giờ Kiều Kiều đã có cảm giác này.
Điêu dân bước ra từ rừng thiêng nước độc, Kiều Kiều đã gặm phải một cục xương đầu tiên, chính là một trong bốn mỏ đá được Ngô gia coi trọng, ngọn núi đá ở thôn Triệu Gia.
Thôn trưởng thôn Triệu Gia tên Triệu Đại Sơn, là một tên ngốc nổi tiếng khắp thôn xóm xung quanh, trời sinh tướng tá vạm vỡ, mặt mũi dữ tợn, chỉ nhìn thuần thể cốt thì hắn tuyệt đối là một hảo hán Lương Sơn.
Mặc dù bản chất người này thích ăn ngon lười làm việc nhưng cũng là người rất thức thời. Cũng không biết hắn nghe theo đám hồ bằng cẩu hữu chỉ điểm ra sao, mỗi ngày hắn cống thịt rừng, gà rừng, rau dại cho thần tiên các lộ, nhất thời lại giúp cho hắn trở thành thôn trưởng.
Sau khi trở thành thôn trưởng, hắn cũng không có tham vọng gì lớn. Cộng thêm thôn Triệu Gia quá xa xôi, người này bắt đầu nghĩ đến chuyện dùng tiền cứu trợ từ xã phát xuống hàng năm để sinh sống, người trong thôn giận mà không dám nói gì. Nhất là sau khi dùng danh nghĩa thôn vay được vài khoản tiền, người này dường như được khai khiếu, sản nghiệp tập thể trong thôn bị hắn xem là gà đẻ trứng vàng cho mình.
Có thể bán thì bán, không bán được thì thế chấp. Cũng chính vì đường xá quá vắng vẻ, núi đá thế chấp không được. Nếu không, núi đá thôn Triệu Gia chưa hẳn có thể đợi được Kiều Kiều đến mua.
Chỉ là Kiều Kiều đến hơi trễ.
Trước khi nàng đến, người Ngô gia phụ trách liên lạc với Triệu Dật Sơn vừa mới rời đi.
Tiếp xúc giữa hai bên diễn ra rất thuận lợi, người Ngô gia hoàn toàn không từ chối yêu cầu của Triệu Dật Sơn.
Người Ngô gia muốn chính là nhanh.
Ngô Khải xem ra, nhà hắn nhất định phải gạo nấu thành cơm trước tập đoàn Cẩm Tú, không thể để cho Tiểu Hồng Bào có cơ hội kịp phản ứng.
Sức ảnh hưởng đáng sợ của Tiểu Hồng Bào đã ăn sâu vào Trường Dương. Rất nhiều người đã bắt đầu rắn chuột hai đầu. Mấy chuyện đã đàm phán xong, bây giờ lại gập ghềnh. Nếu đối phương kịp phản ứng, bố cục giai đoạn trước của hắn trên cơ bản sẽ trôi theo dòng nước.
Cho nên, đối với Triệu Đại Sơn, hắn gần như nắm lỗ mũi đáp ứng tất cả yêu cầu.
Ngồi bên trong hội trường thôn ủy rách rưới, Kiều Kiều giới thiệu mình xong, lập tức đi thẳng vào vấn đề Cẩm Tú muốn hợp tác nhận thầu nguyên liệu đá. Câu nói đầu tiên của Triệu Đại Sơn khiến lái xe của Kiều Kiều là Trương Huy phải cau mày.
“Phí hợp đồng hai trăm ngàn tệ một năm, cùng phí quản lý 30% thu nhập của mỏ.” Triệu Đại Sơn lập tức tăng gấp đôi điều kiện Ngô gia đưa ra. Người này đúng là đủ láo, đầu giống như bột nhão. Hiệp nghị vừa ký với Ngô gia vừa rồi chỉ là cái rắm.
Kiều Kiều lắc đầu từ chối, vô cùng lịch sự đưa hợp đồng ra: “Triệu thôn trưởng, chuyện này không thích hợp cho lắm. Trước hết mời Triệu thôn trưởng đọc qua hợp đồng hợp tác của chúng ta. Nguyên liệu đá Cẩm Tú hứa sẽ ưu tiên cho lực lượng lao động trong thôn, tiền lương không thấp…”
Kiều Kiều còn chưa nói xong, Triệu Đại Sơn đã thô bạo cắt ngang: “Ta ít học, xem không hiểu mấy thứ cong cong vẹo vẹo này của các ngươi đâu. Điều kiện này, các ngươi làm thì làm, không làm được thì xéo.”
Sắc mặt Trương Huy trầm xuống như muốn nhỏ nước, nhưng quy củ sâm nghiêm của Cẩm Tú khiến cho hắn không thể có bất kỳ hành động nào trước Kiều Kiều ra quyết định, chỉ có thể dùng ánh mắt tàn nhẫn nhìn chòng chọc tên gia hỏa không biết sống chết kia.
Sắc mặt Kiều Kiều tái đi vì tức giận, nét mặt thanh tú của nàng càng trở nên quyến rũ dưới lớp phấn hồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận