Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1324. Ma pháp sư



Chương 1324. Ma pháp sư




Tô Bình Nam biết những rủi ro khi tiếp xúc với Lại Hồng Lâu vào thời điểm hiện tại, vì vậy hắn từ chối rất dứt khoát.
Hợp tác làm ăn? Tuyệt đối không có khả năng. Bất kể lợi nhuận bao nhiêu, việc kinh doanh có đứng đắn hay không, Tô Bình Nam đều không lựa chọn. Hắn biết rõ làm vậy sẽ dẫn lửa thiêu thân.
Nam nhân muốn tạo cho đối phương một ảo giác.
Tô Bình Nam tin rằng những gì mình đệ cập đến ngày hôm nay sẽ làm cho lão hồ ly gian xảo Lại Hồng Lâu kia suy xét thật lâu.
Đây là chuyện tốt.
Càng suy xét lâu thì càng nhớ kỹ. Đến khi Lại Hồng Lâu ra nước ngoài, giá trị của bữa cơm này mới chân chính thể hiện ra.
"Tiên sinh, chúng ta sắp cất cánh rồi, xin hãy thắt dây an toàn."
Một giọng nói quen thuộc đánh thức Tô Bình Nam thoát khỏi trầm tư. Hắn ngẩng đầu lên, nữ hài đã rất lâu rồi không gặp bất ngờ xuất hiện trước mặt hắn.
Đồng Lệ Dĩnh, bạn thân và cũng là đồng nghiệp cũ của Lộ Lộ.
Hiển nhiên nữ hài cũng hơi sửng sốt. Đầu tiên nàng giơ tay muốn chào hỏi, nhưng hình như nàng nghĩ đến chuyện gì đó, thế là cúi đầu.
"Cảm ơn ngài đã phối hợp."
Đồng Lệ Dĩnh lễ phép nở nụ cười máy móc, sau đó rời đi. Tô Bình Nam gật đầu coi như chào hỏi.
Cẩm Tú phát triển càng nhanh, sự thay đổi của Tô Bình Nam càng lúc càng lớn. Hiện tại nam nhân đã quen che giấu cảm xúc thật trong lòng, dùng vẻ mặt vô cảm đối mặt với mọi vấn đề.
Dù sao hiện tại thế lực của Cẩm Tú do hắn khống chế càng ngày càng lớn. Đi đến độ cao này, bất kể là đối thủ hay đồng minh đều gian xảo như hồ ly.
Không để cho bất kỳ kẻ nào cảm nhận được tâm trạng của hắn, từ đó phát hiện ra ý đồ thật sự của hắn. Đây là kiến thức cơ bản của một kiêu hùng.

"Thế giới nhỏ thật đấy."
Đồng Lệ Dĩnh đứng ngây ngốc một mình ở hành lang máy bay nơi chuẩn bị đồ ăn đồ uống, không nhịn được lẩm bẩm một câu.
"Sinh viên thích sĩ diện, ma pháp sư biến ra ma pháp."
Nữ hài cắn môi lẩm bẩm. Sau khi Lộ Lộ xảy ra chuyện, nàng đã biết thân phận thật của Tô Bình Nam. Thì ra nam nhân kia là một đại gia long bàng hổ cứ Thiên Nam!
Hơn nữa, hình như phong cách của hắn rất bá đạo tàn nhẫn.
"Tên khốn lòng dạ sắt đá."
Nghĩ tới cảnh ngộ của Lộ Lộ và sự vô tình của nam nhân, tự dưng Đồng Lệ Dĩnh mắng một câu.
Trong suốt hành trình bay kế tiếp, biểu hiện của nam nhân khớp với suy đoán của nữ hài.
Nam nhân đã từng gọi cả một bàn đồ ăn đầy ắp, nói cười vui vẻ với các nàng đã không thấy đâu, thay vào đó là sự điềm tĩnh xa cách, không thể nhìn thấu.
Thậm chí trong nửa tiếng nam nhân nói chuyện với cấp dưới không mấy khi nở nụ cười. Tiểu Liên phục vụ cho nam nhân cũng lộ vẻ nơm nớp lo sợ.
Điều này cũng dập tắt ý muốn lại gần bắt chuyện của Đồng Lệ Dĩnh.
Hiện tại đã là thế giới hoàn toàn khác, chỉ tiếc thay cho cô ngốc Lộ Lộ kia.

Tô Bình Nam nhìn như đang chợp mắt, nhưng thật ra trong lòng đang dậy sóng.
Nhìn thấy Đồng Lệ Dĩnh, nam nhân không khỏi nhớ tới Lộ Lộ. Lâu rồi nữ hài kia không xuất hiện, không biết hiện tại nàng thế nào.
Nam nhân xoa cằm.
Hắn biết tâm ý của Lộ Lộ, hành động chắn bom cho hắn đã nói lên hết thảy. Vì vậy, dù nói thế nào đi chăng nữa, cả đời này hắn nợ đối phương một mạng.
Không phải hắn lãng quên đối phương, mà là hai tháng sau khi Lộ Lộ chuyển viện, mẹ nàng cố ý đến tìm hắn một lần.
Để Tô Bình Nam không can dự vào cuộc sống của Lộ Lộ, ba mẹ Lộ Lộ sẵn lòng quỳ xuống cầu xin. Điều này khiến nam nhân kinh ngạc.
Trong lòng Tô Bình Nam có sơn hà, đối với con người sự vật đều lòng dạ sắt đá, hắn có tiêu chuẩn đạo đức và phán đoán của riêng mình. Hắn không tài nào hiểu nổi tại sao trong mắt ba mẹ Lộ Lộ, mình lại giống như thú dữ.
Tô Bình Nam đã sống hai đời, khó sửa tính cách kiệt ngạo.
Hắn cho rằng đạp bằng mọi chông gai, lòng có sơn hà mới là đàn ông chân chính, hắn không chịu nổi cuộc sống yên tĩnh quây quần bên vợ con, cũng không muốn sống như thế.
Nói thật là ba mẹ Lộ Lộ có cầu xin cũng chẳng có tác dụng gì với hắn.
Trong mắt Tô Bình Nam, bọn họ làm vậy chẳng qua là do thế hệ trước đã quen thật thà chân chất, bản năng bài xích nhân vật cường thế như hắn mà thôi. Hai người hoàn toàn không tôn trọng suy nghĩ thật sự của Lộ Lộ.
Tô Bình Nam hắn không phải nhân vật chính trong phim tình cảm cẩu huyết, vì ý kiến của ba mẹ bạn gái mà nhân nhượng.
"Các ngươi không thể quyết định thay Lộ Lộ."
Tô Bình Nam lắc đầu từ chối, sau đó đưa ra đáp án: "Ta sẽ không ép Lộ Lộ làm gì hết, nhưng cần nàng tự đưa ra quyết định."
"Tạm biệt, Tô Bình Nam."
Nửa tháng sau, Lộ Lộ gọi điện thoại tới, nói rất ngắn gọn: "Đây là quyết định của ta. Tạm biệt ma pháp sư."
Nam nhân im lặng rất lâu: "Được."
Điện thoại ngắt kết nối.

Đồng Lệ Dĩnh vẫn luôn chú ý tới Tô Bình Nam, cứ thế ngơ ngác nhìn nam nhân bước xuống máy bay, rồi lại nhìn nam nhân được một đám người vây quanh, rời khỏi tầm mắt mình.
Nam nhân bước đi hiên ngang, người bên cạnh ai nấy đều có vẻ xa cách, có thể nói là oai phong lẫm liệt.
Nhưng không biết vì sao Đồng Lệ Dĩnh lại cảm thấy bóng lưng hắn có phần cô đơn. Nữ hài nghĩ đi nghĩ lại, sau đó gọi điện cho Lộ Lộ.
"A lô, sao Đồng đại tiểu thư xinh đẹp lại nhớ tới cô bạn thân ăn no chờ chết ở huyện nhỏ này? Nhất định là mặt trời mọc ở hướng tây rồi."
Giọng nói vô ưu vô lo của Lộ Lộ vẫn trong trẻo êm tai như trước.
"Ngươi đoán xem hôm nay ta gặp ai?"
Đồng Lệ Dĩnh không nói nhảm.
"Ai vậy?"
Hình như Lộ Lộ ở đầu dây bên kia đang cười đùa với ai đó, có vẻ không tập trung.
"Ma pháp sư."
Đồng Lệ Dĩnh vừa dứt lời, đầu bên kia điện thoại đột nhiên yên tĩnh như chết. Hết chương 1324.



Bạn cần đăng nhập để bình luận