Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1921. Viễn Dương quốc tế



Chương 1921. Viễn Dương quốc tế




Có một chân lý rất đơn giản nhưng thiết thực trong xã hội hiện thực này, đó là khi ôm phải ôm chỗ dựa vững chắc nhất, đứng trong đội phải đứng về đội mạnh nhất.
Quan Siêu gia nhập đơn vị đồn trú cảng thuộc Nhật Bất Lạc quốc năm mười bảy tuổi.
Huấn luyện và nhận lương là điều hắn đã làm nhiều nhất trong đời, nhưng hắn rất hài lòng. Dù sao thì tiền lương rất cao, cũng đủ để gia đình hắn sống sung túc.
Nhưng Nhật Bất Lạc quốc giải tán quân đồn trú một cách tuyệt tình khiến cho hắn và hai ngàn người rơi vào tình huống tuyệt vọng.
Về bản chất, thật ra bọn hắn không có gì khác Otomo. Otomo không thể rời khỏi bóng tối, Quan Siêu và những đồng nghiệp khác đã nhập ngũ hơn mười năm cũng đã quen với việc phục vụ một tổ chức có quy mô lớn và bối cảnh vững chắc.
Bọn hắn đã là lính hơn mười năm, cầm súng hơn mười năm. Bảo những người này bắn, chiến đấu và thậm chí giết người, những nhiệm vụ không thể tưởng tượng sẽ được thực hiện rất tốt.
Bảo Quan Siêu hòa nhập vào xã hội, trở thành một người bình thường ấy à. Lấy một ví dụ không phù hợp, hắn giống như một con chó săn đã được huấn luyện hơn mười năm đột nhiên bị bỏ rơi.
Hắn không biết sử dụng máy tính, không biết bán bảo hiểm, thậm chí còn không thể làm tốt công việc thu ngân trong siêu thị.
Những gì hắn giỏi nhất đều trở nên vô dụng trong thành phố bê tông cốt thép này.
Lăn lộn giang hồ?
Nhưng giang hồ không dễ dàng như vậy. Quan Siêu biết rất rõ hắn phải ôm một chỗ dựa thật to mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất của hắn.
Tập đoàn Cẩm Tú đã thỏa mãn mọi tưởng tượng của hắn, thậm chí có thể nói là vượt xa khả năng phán đoán của hắn.
Ngoài tham vọng trở nên nổi tiếng khi đưa ra lựa chọn này, làm sao hắn không vẽ ra một con đường cho rất nhiều anh em phía sau hắn cơ chứ?
Ban đầu, Hòa Ký và cảng Cẩm Tú đã trở thành sản nghiệp của Cảng thành. Những thứ này khiến Quan Siêu cho rằng Tô Bình Nam là một ông trùm, một nhân vật lớn như Lý Siêu Nhân hoặc Hoắc tiên sinh.
Làm việc cho nhân vật lớn như vậy, hắn đã đủ thỏa mãn.
Nhưng khi trình độ tham dự của hắn ngày càng sâu, hắn mới đột nhiên phát hiện tập đoàn Cẩm Tú thậm chí có thể so sánh với công ty Đông Ấn thời kỳ đỉnh cao tồn tại ba mươi năm trước.
Hoặc còn lợi hại hơn?
Nói chung Quan Siêu chưa từng gặp nam nhân nào như Tô Bình Nam. Hắn đặc biệt nhớ kỹ một câu của đối phương.
“Kẻ mạnh đặt ra quy tắc, kẻ yếu tuân theo quy tắc. Nếu ngươi làm tốt chuyện này, ta hứa cho các ngươi tiền đồ như gấm.”
Tốc độ của tàu hàng rất nhanh.
Đầu thuyền hình tam giác xuyên qua biển và những con sóng khổng lồ được tạo ra khiến Quan Siêu say mê.
Tàu hàng khổng lồ trọng tải 10.000 tấn khiến người ta cảm thấy mình thật nhỏ bé. Mà Quan Siêu nhìn thấy tàu hàng giống như vậy không quá ba chiếc. Người xuất thân từ Cảng thành như Quan Siêu cho rằng tiền tài đại diện cho sức mạnh. Cho nên, trong mắt bọn hắn, tổ chức này có thể được mô tả là khổng lồ không thể đo đếm được!
Khi ra đến vùng biển quốc tế, tốc độ của tàu hàng mới chậm lại.
“Ở tọa độ này sẽ có một tàu hàng nhỏ của xứ sở kim chi đưa các ngươi lên bờ. Giám đốc Tô đã bày sẵn tiệc mời khách.”
Chủ thuyền có làn da ngăm đen khách sáo dặn dò vài câu rồi mới rời khỏi. Toàn bộ quá trình, tất cả mọi người đều không ai nói ai câu nào.
Quy củ sâm nghiêm. Bốn chữ này của Cẩm Tú không phải nói suông.

Khi đám người Otomo đang đến xứ sở kim chi, Tô Văn Văn một lần nữa đặt chân lên xứ sở kim chi sau nhiều năm.
Nhiều năm trước, phần lớn việc vận chuyển hàng hóa vẫn bắt nguồn từ vận tải đường sắt. Chỉ có lưu thông hàng hóa mới mang lại của cải. Điều này khiến nhà ga trở thành nơi hỗn tạp nhất trong toàn bộ Hạ quốc.
Không có nơi thứ hai.
Chính trong khoảng thời gian này, một tên gia hỏa không đáng chú ý từ thành phố nhỏ Ô thành tên Tô Bình Nam đã đột nhiên xuất hiện, nhanh chóng giành được chỗ đứng trong một loạt trận chiến ác liệt vì lợi nhuận nhờ sự dũng cảm và tàn nhẫn của mình.
Đằng sau tên gia hỏa được gọi là Tiểu Hồng Bào luôn có ba người trẻ tuổi đứng nhìn.
Ba người trẻ tuổi có gương mặt hung dữ là Tô Văn Văn, Dương Thiên Lý và Quách Quang Diệu.
Nhiều lần Tô Văn Văn cho rằng anh em bọn hắn sẽ chết cùng nhau, nhưng hắn không ngờ lão đại của mình lại tài năng đến như vậy.
Khi tập đoàn Cẩm Tú khuếch trương, ba người đã đi theo con đường riêng của mình. Tô Văn Văn không nhớ đã bao lâu rồi hắn không gặp hai người kia.
Tô Bình Nam đã nói sẽ không một tướng công thành vạn cốt khô.
Nam nhân nói được là làm được.
Cấp dưới của hắn chỉ cần trung thành, tập đoàn Cẩm Tú sẽ không keo kiệt.
Dương Thiên Lý đã có chỗ đứng vững chắc ở Nevada. Cẩm Tú Thành ngày thu đấu vàng và mối quan hệ hữu nghị với gia tộc Corleone đã giúp hắn trở thành một nhân vật tầm cỡ trong ngành công nghiệp cờ bạc địa phương.
Hiện tại Quách Quang Diệu đang là một trong những tổng giám đốc của tập đoàn Kim Môn.
Sau khi nuốt chửng Lotte, tập đoàn Kim Môn trở thành một trong những tài phiệt mới nổi. Tài phiệt, danh từ này đại diện cho cái gì không cần nói cũng biết.
Xem ra bước chân của Tô Văn Văn vẫn còn thua kém hai người này.
Nhưng hắn không cho rằng như vậy.
Hắn biết rất rõ kỳ vọng của lão đại đối với hắn. Khi công ty Viễn Dương quốc tế được thành lập, một câu nói đùa của Tô Bình Nam qua điện thoại đã nói rõ vấn đề.
“Nhị Long Vương…”
Tô Bình Nam nhắc đến biệt danh hiển hách của nam nhân khi còn ở trên biển bằng giọng điệu khinh thường: “Từ phía Bắc đến xứ sở kim chi, sau đó xuôi Nam đến Quảng thành, tất cả đều bao phủ trong biển. Biệt danh Long Vương của ngươi nghe uy phong đấy, nhưng ngươi chỉ ngang hàng với Long Vương sông Kính Hà trong Tây Du Ký mà thôi.” Hết chương 1921.



Bạn cần đăng nhập để bình luận