Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2018. Thế sự thăng trầm



Chương 2018. Thế sự thăng trầm




Mộ Dung Thanh Thanh không để ý tới Lưu Triệu Hoa nữa, mà nhìn Lý Hiểu run lẩy bẩy, sắc mặt tái nhợt: "Nhắm mắt lại, nhìn ít thì tốt cho ngươi."
Nữ hài sợ sệt gật đầu, ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
"Ngươi rất sợ hãi, nhưng cũng rất phấn khích. Tuy ngươi ngụy trang rất tốt, nhưng ta nhìn ra khát vọng trong mắt ngươi."
Mộ Dung Thanh Thanh vén tóc của nữ hài ra sau tai: "Lâu lắm rồi ta không gặp nữ hài nào thú vị như ngươi, vì vậy ta sẽ không giết ngươi. Nhưng ngươi phải giúp ta một việc được chứ?"
Lý Hiểu ra sức gật đầu.
Đúng vậy, nữ nhân như ác ma này không nói sai. Cuộc chém giết đủ dọa ngất người bình thường lúc nãy khiến Lý Hiểu sợ hãi, ngoài ra còn mang đến cho nàng một cảm giác chưa từng có.
Là phấn khích sao?
Nói thật là nữ hài cũng không biết. Nhưng nàng biết mình run rẩy không chỉ vì sợ hãi.
"%¥"
Mộ Dung Thanh Thanh nói: "Đây là tiếng Thái. Có người hỏi chuyện hôm nay thì ngươi có thể ăn ngay nói thật, nhưng cuối cùng nhất định phải bổ sung một câu."
Nữ nhân cười giống như một con hồ ly: "Ngươi nói với đám cảnh sát kia là chúng ta nói chuyện bằng tiếng Thái."
Nữ hài gật đầu, sau đó nàng nghe thấy tiếng thang máy mở ra rồi nhanh chóng yên tĩnh trở lại.
Nếu không phải trong không khí vẫn nồng nặc mùi máu tươi, thì tất cả hệt như nằm mơ vậy.
...
"Ngươi rất thích nữ hài kia?"
Đây là vấn đề Tô Bình Nam hỏi Mộ Dung Thanh Thanh trong quá trình xử lý chuyện này.
"Đúng vậy."
Mộ Dung Thanh Thanh trả lời.
"Nguyên nhân?"
Nam nhân tiếp tục đặt câu hỏi.
"Nàng có ánh mắt giống ta."
Nữ nhân trả lời...

Kim đồng hồ vẫn quay tích tắc, thời gian vẫn trôi đi, không vì chuyện gì mà dừng lại.
Tô Bình Nam tập đoàn Cẩm Tú vẫn mưu đồ kiếm chỉ thiên hạ trong thế ngầm, mà Nhậm Thiết Quân cũng đang mài sẵn gươm đao vì sự nghiệp của mình.
Thiên Đô tỉnh Thiên Nam.
Phim tài liệu về Nhậm Thiết Quân đã phát tập cuối cùng, tình tiết nam nhân gác đêm, bắt người đè xuống đất trong gió tuyết giúp cho danh vọng của hắn dâng cao đỉnh điểm ở Thiên Nam.
Hãy nhớ rằng hiện tại là thời đại không có internet, sức mạnh của dư luận được thể hiện rõ trong chuyện này.
Tình huống hài lòng thỏa dạ như vậy khiến ông chủ Nhậm gian xảo như hồ ly cũng hơi lâng lâng. Hắn biết rõ mình có thêm mấy thành tích đáng nói, thì ông chủ Tô sẽ có đủ lý do giúp hắn thông qua tổ mười ba người, ngồi vững vị trí ủy viên thường vụ.
"Thời cơ tới rồi."
Sau khi Hồng tỷ nhìn thấy Nhậm Thiết Quân trong phim tài liệu nhìn MC Tần Khanh với ánh mắt lấp lóe, nàng chậm rãi nhấc điện thoại lên.
"Nghe nói tối nay các ngươi có một buổi dạ hội?"
Hồng tỷ cất lời.
"Đúng vậy. Dạ hội chúc mừng thành lập kênh Luật pháp độc lập. Chỉ là cuộc vui diễn ra trong nội bộ thôi, không truyền ra ngoài."
Ở bên kia điện thoại, mặc dù Tần Khanh đang ở trong ký túc xá của mình, nhưng vẫn căng thẳng đứng dậy rồi mới trả lời câu hỏi của Hồng tỷ.
Trong khoảng thời gian tới Thiên Đô này, nữ hài ngày càng cảm thấy Hồng tỷ đáng sợ. Dường như ở thành phố này không có bất kỳ việc gì có thể làm khó nữ nhân này. Cho dù là những nhân vật lớn trong đài truyền hình dường như cũng mặc nàng sai sử.
Nghĩ kỹ thì thấy cực kỳ đáng sợ.
"Ta nghe Bảo Bảo nói ngươi múa cổ điển rất đẹp. Hôm nay ngươi phải lên sân khấu biểu diễn đấy."
Hồng tỷ tiếp tục nói: "Lát nữa sẽ có người mang trang phục cần thiết đến cho ngươi."
"Vâng."
Tần Khanh đồng ý vô cùng dứt khoát. Tuy nàng không được sắp xếp tiết mục biểu diễn, nhưng nàng biết rõ chuyện này đối với Hồng tỷ dễ như trở bàn tay.
"Nhớ là phải mời Nhậm Thiết Quân tham dự nhé. Nhớ kỹ một điều: tối nay ngươi chỉ nhảy múa vì hắn. Ngươi hiểu ý ta chứ?"
Hồng tỷ nói: "Bất kể dùng cách gì. Nhưng ta có thể cho ngươi một kiến nghị. Hiện tại chuyện ngươi bị cô lập trong đài truyền hình đã truyền tới tai hắn, lợi dụng dáng vẻ đáng thương sẽ hiệu quả hơn."
Nữ nhân nói xong liền cúp máy.
Trang phục được đưa tới rất nhanh.
Áo ngoài màu xanh và tay áo dài thướt tha, những món đồ quen thuộc khiến Tần Khanh hơi ngẩn ra. Sau khi thay đồ, nàng đứng trước gương làm động tác phất tay áo đã khắc vào xương tủy.
Tất cả vẫn lưu loát và tao nhã như năm xưa.
Thế sự thăng trầm.
Tần Khanh nhìn bản thân đã trở nên cực kỳ xa lạ trong gương, nụ cười không còn nét ngọt ngào trong quá khứ, trái lại có hơi phức tạp.
Cuộc sống công sở trong thời gian qua khiến nữ hài nảy sinh một ảo giác không nên có.
Nhiều khi nàng cảm thấy mình chỉ là một nữ hài bình thường, sau khi tốt nghiệp tìm được một công việc thích hợp và cố gắng vì nó. Nhưng hiện tại, bộ trang phục này đã phá vỡ mọi ảo tưởng của Tần Khanh.
Nàng biết mình chỉ là một quân cờ.
Một quân cờ xinh đẹp nhưng thân bất do kỷ. Tiếc là trên đời này không có thuốc hối hận.

Nhậm Thiết Quân không từ chối lời mời của Tần Khanh.
Hắn là lão hồ ly chốn quan trường đạt tiêu chuẩn, rất ít tham dự mấy hoạt động vô bổ này, cũng không thích công khai bênh vực bất kỳ ai. Nhưng khi Tần Khanh rụt rè đứng trước mặt hắn, mở lời năn nỉ hắn, gương mặt trong trí nhớ và nữ hài trước mặt bỗng chồng vào nhau khiến hắn gật đầu đồng ý.
"Cảm ơn ngươi."
Tần Khanh không dùng kính ngữ, vừa hay kéo gần khoảng cách giữa hai người.
"Việc nên làm. Bài phỏng vấn của ngươi đã giúp ta không ít việc."
Ông chủ Nhậm che giấu cảm xúc của mình rất tốt.
"Thật sự không phải vì nguyên nhân khác, ngươi đừng nghĩ nhiều."
Lúc rời đi, nữ hài đột nhiên ngoảnh đầu mỉm cười, nói với Nhậm Thiết Quân: "Tối nay ta sẽ múa trên sân khấu. Bao nhiêu năm học múa, đây là lần đầu tiên ta biểu diễn trên sân khấu, cho nên ta mới mời ngươi. Tạm biệt." Hết chương 2018.



Bạn cần đăng nhập để bình luận