Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1984. Khảo sát doanh nghiệp



Chương 1984. Khảo sát doanh nghiệp




“Lưu Triệu Hoa? Tên này CMN điên thật rồi.”
Lục Viễn đọc phân tích vụ án trên báo, trong mắt chứa đầy kinh ngạc.
Kỳ Đồng Ủy vừa lên nắm quyền tại Lâm Hải đã phá kho hàng của trùm ma túy, khi đó tên này trốn thoát được là do Cẩm Tú cố ý làm vậy.
“Hàng của tên này lúc trước chảy vào Đông Doanh chứ không chảy vào trong nước nên ta cho hắn một đường sống, bây giờ không cần như vậy nữa.”
Lúc này, Lưu Triệu Hoa đang ở Đông Đảo xa xôi, ngàn vạn lần cũng không thể tưởng tượng được cuộc đời xa hoa phú quý của mình lại kết thúc chỉ vì một câu nói của một người cách xa mình ngàn dặm!
Tô Bình Nam không tiếp tục nói về chủ đề này, mà hứng thú nhìn một đoạn đối thoại khác trong tư liệu.
Tô Trung Hòa nói: “Cựu lãnh đạo, trong cuộc sống nếu ngươi có khó khăn gì nhất định phải nói ra, tổ chức nhất định sẽ giúp ngươi giải quyết.”
“Không cần, ta thực sự đang sống rất tốt. Kỳ thực các ngươi nên quan tâm nhiều hơn đến những người dân bình thường. Lấy những người quét dọn đường phố làm ví dụ, mỗi khi trời mưa gió bọn hắn đều phải dựa vào những trạm dừng chân do tập đoàn Cầm Tú xây dựng.”
Tiêu Cương Ngọc vẻ mặt nghiêm túc: “Người ta còn cung cấp bữa sáng cho những người này, đây là một doanh nghiệp có tâm. So với doanh nghiệp này, chúng ta cần phải làm được nhiều hơn.”
Tô Trung Hòa im lặng trong một khoảng thời gian rất lâu.
Tô Bình Nam đóng tập tài liệu lại, sau đó chậm rãi châm lửa tiêu hủy. Khoảnh khắc này, nam nhân đột nhiên rất muốn biết Tô Trung Hòa khi đó nghĩ gì.
...
Tô Trung Hòa những ngày này đều ngủ rất muộn.
Một bình trà một bao thuốc lá, trước khi đi ngủ xem xét lại tất cả những hành động của mình trong ngày đã là thói quen nhiều năm qua của Tô Trung Hòa.
Hắn rất hài lòng với bước đi đầu tiên của mình.
Các bài giảng của cựu lãnh đạo Tiêu Cương Ngọc đã được sắp xếp lên lịch trình, có được tấm gương của lão tiền bối có phẩm cách cao thượng này, đám cấp dưới sẽ không thể phàn nàn.
Tạm thời trấn áp được những người này, bước tiếp theo là mở ra một kẽ hở để lấy uy.
Kẽ hở này không hề khó tìm, khó ở chỗ mở đến mức độ nào.
Làn sóng kinh tế đang quét qua toàn bộ Hạ quốc, mọi người đều biết đến những mánh khóe thu hút đầu tư, chỉ cần tùy ý đem một con gà tầm cỡ ra giết là sẽ có được hiệu quả dọa khỉ.
Nhưng con gà này cũng không được giết thật.
Một khi nó thực sự bị giết, với tình hình hiện tại sẽ gây ra phản ứng dây chuyền rất lớn, mục đích ban đầu không những không đạt được mà còn gây ra phản ứng dữ dội trong toàn bộ quan trường.
Nhưng bước này chưa cần làm gấp.
Suy nghĩ của Tô Trung Hòa quay trở lại một số nội dung trong cuộc trò chuyện với Tiêu Cương Ngọc.
Hắn đã điều tra qua.
Lời của Tiêu Cương Ngọc không sai, không chỉ ở Thiên Đô, mà ở rất nhiều thành phố tại Thiên Nam, Tập đoàn Cầm Tú đều có những dự án phục vụ công cộng, mà trong nhiều năm như vậy số tiền chi ra để thực hiện là một con số không hề nhỏ.
Nếu như là để quảng bá tên tuổi, vậy thì chi phí cho việc này thực sự quá cao. Điều khiến hắn ngạc nhiên nhất là Tô Bình Nam đã xây dựng một số viện dưỡng lão và bệnh viện cộng đồng ở thị trấn Hắc Thủy và huyện Lâm Hải.
Nếu là vậy, Tô Bình Nam này chính là một đối thủ mà Tô Trung Hòa chưa từng gặp, sự tình bỗng nhiên trở nên phức tạp hơn trong mắt hắn.
Người chính nghĩa không giấu của cải, kẻ nhân từ không dẫn dắt binh.
Trong ấn tượng của Tô Trung Hòa, Tô Bình Nam là một người cực kỳ cứng rắn, mà câu nói trên đã thể hiện một cách rất tinh tế.
Tập đoàn Cẩm Tú đã độc quyền rất nhiều ngành công nghiệp ở Thiên Nam, làm việc cực kỳ hung ác tàn độc. Trong mắt Tô Trung Hòa, đây là hòn đá ngáng đường trong quá trình cải cách mô hình kinh tế của hắn.
Nhưng những việc làm đó chỉ giúp cho kẻ hung ác này có được vỏ bọc lương thiện trong mắt người thường.
Lần đầu tiên, Tô Trung Hòa có suy nghĩ muốn gặp Tô Bình Nam, hai người ngồi xuống cùng nhau bàn bạc.
“Thiên Nam hai Tô.”
Tô Trung Hòa lẩm bẩm một mình: “Ta muốn xem xem bụi cỏ hoang đó có xứng đáng với danh hiệu này không.”
Nam nhân mở lịch trình của mình ra, vẽ một vòng tròn trên dòng đi khảo sát doanh nghiệp vào bốn ngày sau...

Nữ nhân đã nghỉ việc, chăm chút bát canh nóng.
Trong ngôi nhà nằm ở khu phố hồ Minh Nguyệt, Cao Tiểu Cầm mặc một chiếc váy trắng, trang điểm nhẹ nhàng, mái tóc dài được búi lên một cách tùy tiện.
Nữ nhân đang chuyên tâm chuẩn bị một bát súp mà nam nhân chưa chắc sẽ đến uống.
ông chủ Kỳ từng làm việc bạt mạng ở tuyến đầu, trông thì có vẻ cường tráng có lực, nhưng thực ra sức khỏe không hề tốt, theo cách nói của đông y thì đó là khí huyết hư tổn.
Vì vậy Cao Tiểu Cầm đã học rất nhiều về thực phẩm bổ sung.
Sau khi rũ bỏ sạch hồng trần, Cao Tiểu Cầm đã dành mọi tâm huyết vào ông chủ Kỳ.
Sau khi ngâm táo đỏ và chuẩn bị các loại thảo mộc tốt nhất xong thì cho vào nồi đun nhỏ lửa. Nhìn ngọn lửa xanh, nữ nhân lặng lẽ chờ đợi.
Cho dù tình cảm của nàng dành cho ông chủ Kỳ có sâu đậm đến đâu, trên danh nghĩa nam nhân đó đã thuộc về một nữ nhân khác.
Sắc trời dần dần chìm vào bóng tối.
Vào khoảng mười một giờ tối, cuối cùng cũng có tiếng động ở cửa.
Ông chủ Kỳ bước vào với vẻ mặt mệt mỏi.
“Canh giải rượu và canh bổ huyết đã chuẩn bị xong rồi, để ta bưng ra cho ngươi.”
Đầu tiên nàng nhận lấy quần áo nam nhân đưa cho, sau đó xoa bóp vai cho đối phương một lúc rồi nhẹ nhàng nói: “Bây giờ ngươi không làm việc ở tuyến đầu nữa, sao mà vẫn bận rộn như vậy.”
“Nửa tiếng sau ta phải đi công tác ở tỉnh, nên không uống canh nữa.”
Kỳ Đồng Ủy nhắm mắt lại dưỡng thần một lúc, đột nhiên ôm lấy nữ nhân: “Lần này phải đi một vài ngày, ngươi phải biết chăm sóc bản thân đấy.”
“Có nguy hiểm?”
Biểu hiện của ông chủ Kỳ có chút bất thường, làm cho Cao Tiểu Cầm lập tức nhận thấy có điều gì đó không ổn.
Nữ nhân vẻ mặt nghiêm túc: “Đồng Ủy, bây giờ chúng ta đã có đủ mọi thứ rồi, ta không muốn ngươi lại đi liều mạng nữa.” Hết chương 1984.



Bạn cần đăng nhập để bình luận