Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2686

Chương 2686Chương 2686
"Vì sao?"
Thẩm Lương Thần không cảm thấy Bạch Tướng Nhân xen vào cuộc chiến giữa hai con mãnh hổ này thì có gì tốt, cho nên lắc đầu rất dứt khoát.
"Không phải ta không giúp ngươi, mà là sự việc không có lợi nhưng đầy rẫy nguy hiểm thì không đáng đặt cược, đây là quy tắc làm việc của ta. Cho dù ta được xem là nửa Bạch Tướng Nhân cũng không thể phá vỡ quy tắc."
Tổ Tông đưa ra câu trả lời.
"Ngươi có nhớ Cộng Hòa Lâu mà ta từng nói với ngươi không? Nếu không có Giá Thế Đường nhúng tay thì chúng ta có thể thành công."
Trần Lưu Ly không hề bất ngờ trước câu trả lời của Thẩm Lương Thần. Ông trùm Hàng Châu này được mệnh danh là Thiết Tỏa Hoành Giang, làm việc cẩn thận, không có lợi nhuận đủ lớn thì người này tuyệt đối sẽ không tùy tiện ra mặt.
Vì vậy hắn lập tức ném ra lợi ích chân chính.
"Đệ nhất lâu Quảng Đông năm xưa?”
"Nghìn vàng tiêu hết chỉ là cái nhìn của người bình thường về Kim Lâu mà thôi. Đất anh hùng mới là điểm đặc biệt của tòa nhà này. Không phải ngô đồng sẽ không có phượng hoàng, ngươi trình bày kế hoạch của mình đi."
Sau khi trong văn phòng chỉ còn lại hai người, Thẩm Lương Thần mới chậm rãi cất lời: "Hội trường đầu tiên của Hạ quốc lắp thang máy, được gọi là Kim Lâu dát vàng cả sảnh đường, thái tử vào thái giám ra. Cộng Hòa Lâu nơi năm xưa Tôn Đại tiên sinh khởi nghĩa phương Bắc đã bàn chuyện ở đó?"
"Xây một tòa nhà không khó, chỉ mấy đồng tiên mà thôi."
Trần Lưu Ly gật đầu: "Năm năm trước sau khi ta đứng trên đỉnh Bạch Tướng Nhân, ta từng nói với ngươi rằng nếu đời này ta bắt buộc phải làm một việc, thì ta muốn dựng lại một Kim Lâu."
"Chính là nó."
Thẩm Lương Thần híp mắt: "Nhưng ngươi muốn làm đến trình độ kia của Kim Lâu thì không dễ, cho dù ta giúp ngươi cũng chưa chắc thành công."
Quả nhiên đề nghị này của Trần Lưu Ly rốt cuộc cũng khiến nét mặt của Tổ Tông trở nên nghiêm túc. Hắn vẫy tay ra hiệu cho hai thuộc hạ của mình ra ngoài.
"Nhưng tất cả mọi người đã bỏ sót một điểm."
"Ta sẽ chọn Quản thành làm địa điểm xây dựng."
Trần Lưu Ly lắc lư ly rượu trong tay: "Trong mắt người khác, nơi đó chỉ là thành phố tuyến hai tồi tàn, tuy có nhiều công xưởng nhưng toàn là ông chủ nhỏ, cũng chẳng có mấy nhân vật nổi tiếng và đại gia đỉnh cấp, có lẽ nên xếp vào vùng hoang dã chốn phong nguyệt."
Tổ Tông thẳng thắn nói ra suy nghĩ thật sự của mình trước mặt Trần Lưu Ly: "Ngươi cũng biết lão đầu tử nhà ta cùng lắm cũng chỉ sống được hai năm nữa thôi. Trong thời gian này, ta phải tiến thêm một bậc. Có tòa nhà này, có lẽ ta sẽ bước lên vị trí khiến lão đầu tử cũng phải nhìn thẳng vào. Đây là điều ta cảm thấy hứng thú nhất, cũng là nguyên nhân vì sao ngươi tìm ta hợp tác." Tổ Tông không nói gì, nhưng ánh mắt sáng ngời.
"Giá Thế Đường cho rằng buôn da bán thịt chỉ là nước cờ đầu trong tuyến đường bọn hắn gõ cửa thượng tầng."
"Một lũ quê mùa xuất thân má mì không thể hiểu được thứ đáng giá nhất trên thế giới này chính là tin tức, thứ kiếm được nhiều tiền nhất cũng là tin tức. Nếu có thể biến Đông Quản thành Amsterdam của Hạ quốc, kinh doanh ngành công nghiệp tình dục, sau đó biến trao đổi tin tức thành một vụ làm ăn mà chúng ta có thể nhúng tay vào tiền hoa hồng, thì sẽ là một đế quốc hoàn toàn mới."
Trong mắt Trần Lưu Ly đượm nỗi cô đơn: "Ở nơi này có số lượng công xưởng lên tới năm con số, có gân mười ba triệu nữ hài làm thuê. Đây mới là nguyên nhân ta chọn nơi này. Bởi vì chỉ có nơi này mới có thể cung cấp cảm giác mới mẻ liên tục không ngừng cho các nhân vật phong vân có tư cách bước vào Kim Lâu.”
"Vọng Bắc Lâu ở Cảng thành, những ông chủ đã bất lực kia đều có năng lực quyết định một số việc lớn trong nước, vì sao Kim Lâu chúng ta không thể tiến thêm một bậc?"
Trong đầu nhớ lại vẻ ngây ngô của Trần Lưu Ly năm đó khi dốc hết can đảm, Tổ Tông nở nụ cười.
"Xin hãy cho ta một cơ hội, ta sẽ không để ngươi thất vọng."
Trần Lưu Ly nói ra một câu giống hệt câu hắn đã nói với Thẩm Lương Thần vào mười hai năm trước. Lúc đó hắn là nhân viên phục vụ đứng ở cửa đón khách, lần đầu tiên gặp Thẩm Lương Thần đã công thành danh toại.
"Thẩm công tử, thây bói nói cuộc đời ta gặp được quý nhân ắt có thể làm mưa làm gió, ta muốn ngươi làm quý nhân của ta."
"Bước đầu tiên phải làm thế nào?"
"Nghĩ mà xem, Kim Lâu là nơi hội tụ dân chơi đỉnh cấp nhất Hạ quốc, là nơi tập trung và phát tán tin tức tuyệt mật, là nơi khởi nguồn của các cuộc đàm phán kinh doanh cấp bậc trên trăm triệu, sau này chúng ta sẽ sở hữu sức mạnh đáng sợ cỡ nào?”
Hắn thừa nhận Trần Lưu Ly tài hoa hơn người.
Ngay cả Thẩm Lương Thần cũng không ngờ chàng trai viết đây hai chữ dã tâm trên mặt lại có thể dựa vào sự nâng đỡ nhỏ bé của mình, từng bước ởđi tới địa vị ngang ngửa mình.
"Ta đã sai Ngụy Thái Tuế đi Quản thành."
Trần Lưu Ly mỉm cười nâng ly: "Nghe nói con hổ Thiên Nam kia làm việc ngang ngược tàn nhẫn. Từ cách làm của hắn có thể thấy rõ ràng là hắn muốn dựa vào nữ nhân Nhiếp Bảo Bảo mà nhập cuộc chia phần, vậy thì ta sẽ thay Giá Thế Đường chém cái tay này."
"Chém tay thì sự việc sẽ mất khống chế, cho dù Giá Thế Đường muốn ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng với Cẩm Tú cũng không được, dù sao Tô Bình Nam sẽ không cúi đầu, mà chỉ trả thù dữ dội hơn."
Trân Lưu Ly nhẹ nhàng nhấp một hớp Oppenheimer, nhìn vâng trăng sáng trên bầu trời.
"Một khi thời cơ chín muồi, chúng ta có thể nẵng tay trên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận