Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1796. Sản nghiệp hợp pháp hóa của Hòa Ký



Chương 1796. Sản nghiệp hợp pháp hóa của Hòa Ký




Có người sinh ra đã là dân liều mạng. Từ ngày đầu tiên gia nhập Hòa Ký, Thái Tín Mệnh đã cố gắng lắc lư trước mặt lão đại, cũng chính là Hổ Tiêm Đông, mục đích là lưu lại một ấn tượng sâu sắc cho đối phương.
Có thể do bát tự không hợp, mặc dù Thái Tín Mệnh làm rất tốt nhưng không nói đến việc được ra mặt, thậm chí đến nay Đỗ Thuận còn không nhớ rõ tên của hắn.
Điều này khiến hắn rất đau khổ.
Sau đó một tin tức chấn động truyền ra, Đỗ Thuận Đỗ lão hổ chọc giận băng đảng, lão đại Phi Cơ cho người xử lý.
Vốn hắn không quá để ý đến tin tức này.
Chuyện xử lý Đỗ lão hổ tất nhiên sẽ dựa theo lệ cũ mở hương đường rút thăm đen. Luận kinh nghiệm, mấy chuyện như vậy không đến phiên hắn. Nhưng tin tức tiếp theo đã khiến hắn động tâm.
Bên trên có nói, lần này cho tất cả mọi người cơ hội một bước lên mây. Ai xử lý Đỗ Thuận, băng đảng sẽ nâng đỡ người đó.
Đây là cơ hội tốt nhất mà hắn chờ đợi suốt hai năm nay.
Phong Thủy Tử đã nghiên cứu rất kỹ Đỗ Thuận. Cho nên hắn biết Đỗ Thuận có một hang ổ cực kỳ bí mật. Đây là bí mật mà hắn tình cờ phát hiện ra.
Kẻ kín miệng có ưu điểm của kẻ kín miệng, vì thế mới có cảnh tượng máu tanh và cơ hội thay đổi cuộc sống của Thái Tín Mệnh ngày hôm nay.
….
Trước đó, mấy thiếu niên còn suy nghĩ một vấn đề.
Vì sao Đỗ lão hổ lại sợ đến vậy? Trong mắt bọn hắn, Đỗ Thuận là một đại nhân vật rất uy phong. Muốn người có người, muốn địa bàn có địa bàn, còn có đại gia sau lưng. Tại sao chỉ một câu của lão đại đã khiến hắn vội chạy trối chết, không hề có suy nghĩ chống cự?
Hiện tại bọn hắn đã hiểu.
Trong vòng năm phút sau khi liên lạc với băng nhóm, bốn năm chiếc xe đã lao đến hiện trường do Hung Nhân Kiệt nổi tiếng dẫn đầu.
Toàn bộ hiện trường được xử lý sạch sẽ. Mấy thi thể cũng được vận chuyển lên xe hàng ướp lạnh, quá trình liền mạch. Nội tình mạnh mẽ của một băng đảng hiện rõ vào lúc này.
“Đủ hung ác.”
Nhìn gương mặt non nớt của Phong Thủy Tử và thi thể đã không còn hình dạng của Đỗ Thuận, Hung Nhân Kiệt mỉm cười.
“Cảm ơn Kiệt ca.”
Đám thiếu niên ngoan ngoãn như chim cút, nào còn sự hung dữ như khi đối đầu với Đỗ lão hổ.
“Vận may không tệ. Các ngươi đi theo ta đến gặp lão đại.”
Hung Nhân Kiệt vỗ vai Phong Thủy Tử, biểu hiện vô cùng thân mật, hoàn toàn khác thái độ lạnh như băng ngày thường.
Hắn là lãnh đạo tầng trung của Cẩm Tú, gần đây nhờ một loạt những biểu hiện ưu tú mà hắn lọt vào mắt Tô Bình Nam, cho nên hắn đã biết được một số bí mật.
Hòa Ký cần thay máu mới. Đĩa bánh từ trên trời rơi xuống này đã nện trúng đầu tên nhóc đó.
Chiếc xe rất nhanh biến mất trong bóng đêm. Bến tàu cũ nát chỉ còn cơn gió lạnh thổi trăm năm không đổi.

“Đỗ Thuận mất tích, Hòa Ký đã thanh lý môn hộ.”
Sau mấy tiếng tốn công vô ích, Trương Chí Hằng gọi điện thoại cho Lý Thương Đông.
Hắn không hề đề cập đến việc mình đã đánh một nội gián gãy bảy cái xương sườn mới nhận được tin tức này.
“Tốc độ làm việc nhanh như vậy sao?”
Giọng điệu của Lý Thương Đông có chút mệt mỏi: “Nói thế nào Đỗ Thuận cũng là một trong năm lão hổ, đại diện cho nhân vật thế lực lâu năm, nhưng ngay cả bọt nước cũng không nổi lên như vậy sao?”
Một đêm sóng êm gió lặng. Trận chiến giữa hai hổ mà Lý Thương Đông phỏng đoán đã không diễn ra. Trước mặt Hổ Loan Tử, Hổ Tiêm Đông đã từng hô mưa gọi gió giống như một con hổ giấy không chịu nổi một kích.
“Các ngươi làm việc kiểu gì vậy?”
Trương Chí Hằng vừa nói chuyện vừa ném tiền mặt vào tên nội gián đang không ngừng ho ra máu trên mặt đất: “Bây giờ Hòa Ký chính là hoàng đế của giới xã hội đen, không ai dám làm trái ý bọn hắn.”
Hắn làm cảnh sát lâu như thế, nhưng tối hôm nay hắn muốn điều tra tin tức lại cực kỳ khó khăn. Rất nhiều người thậm chí ngó lơ lời uy hiếp của hắn, không dám nói thêm câu nào, khiến hắn ngửi thấy mùi bất thường.
“Quay về đi, có chút manh mối.”
Lý Thương Đông nói: “Rất nhiều thứ còn đáng sợ hơn ngươi nghĩ.”

Chứng cứ.
Hai từ này cực kỳ quan trọng trong thành phố văn minh tư pháp Cảng thành này. Cũng chính hai từ này đã khiến cho rất nhiều suy luận trong phòng họp tạm thời của tổ trọng án chỉ có thể là suy luận.
Nguyên nhân tạo thành hết thảy là do đối phương làm quá sạch sẽ, không để lại quá nhiều dấu vết.
Thứ mở ra mạch suy nghĩ của tất cả mọi người lại là những sản nghiệp hợp pháp hóa của Hòa Ký.
Khi tất cả sản nghiệp của Hòa Ký được viết lên tấm bảng trắng, tất cả mọi người đều sợ ngây người. Ba công ty đóng tàu, bảy nhà máy chế biến ở Đồn Môn, một công ty xuất khẩu thuốc lá, thậm chí còn có quyền vận hành cầu tàu trung tâm số 6 và số 7.
Bọn hắn thậm chí còn không tính những công ty tài chính và hộp đêm.
“Những sản nghiệp này có bao nhiêu tiền chứ? Phi Cơ mới nhận chức được mấy năm?”
Tuy chưa thống kê hết nhưng đã có người nêu ra những vấn đề mà ai cũng quan tâm.
“Ba trăm triệu….”
Lý Thương Đông trả lời. Hắn không phải chuyên gia tài chính, không lấy được báo cáo tài vụ của đối phương, cho nên hắn không cách nào tính ra được giá trị thực. Con số này chỉ thuận miệng nói ra mà thôi. Cho dù vậy, nó cũng đủ khiến những người sinh trưởng trong Cảng thành phải chấn động.
“Vậy hắn còn làm đầu lĩnh xã hội đen làm gì nữa? Ngày nào cũng bị chúng ta canh chừng, cảm giác chẳng tốt đẹp gì. Có nhiều tiền như thế, vì sao hắn lại không lên bờ? Mỗi ngày bao một em minh tinh người mẫu đi du lịch không sướng hơn sao?”
Một thành viên trong tổ trọng án lên tiếng.
“Hạng Thất làm phim cũng rất nổi tiếng, vì sao hắn lại không lên bờ?”
Lý Thương Đông sửa lời cho đối phương: “Băng đảng xã hội đen kiếm tiền từ những nguồn thu nhập bất chính. Đừng quên, số tiền này cần phải rửa sạch!”
Nam nhân cao giọng nói: “Chúng ta không phải cục điều tra thương mại, không cần lo lắng những chuyện này. Trọng tâm của các ngươi sai rồi, tại sao các ngươi không chú ý tới công ty vận tải?”
Lý Thương Đông ném một chồng tư liệu đến trước mặt mọi người, bên trên có ghi bốn chữ Hậu cần Tứ Hải. Hết chương 1796.



Bạn cần đăng nhập để bình luận