Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2426. Ngươi có quyền lên tiếng nhất định



Chương 2426. Ngươi có quyền lên tiếng nhất định




Tiếng quát của nam nhân càng lúc càng thấp.
Thảm kịch tại hiện trường khiến thành viên của tổ chức hạng ba hoàn toàn khiếp sợ.
Máu đỏ sậm khắp mặt đất khiến mỗi bước đi của hắn đều cảm thấy nhớp nháp. Nhìn thi thể của Thạch Vũ Diệu cầm con dao đâm vào tim của đối phương cùng với đám đàn em khác bị bắn thành cái sàng vẫn mở to mắt, Tống Thạch Phạm hít một hơi thật sâu.
Người ta hay nói tổ chức tam Mộc đủ điên, tập đoàn Kim Môn đủ hung ác, nhưng chỉ có tận mắt nhìn thấy hết thảy, nam nhân sống mấy chục năm trong giang hồ mới hiểu được sự đáng sợ và tàn khốc của câu nói này.
“Thạch Phạm ca, tại sao cảnh sát lại đến muộn như vậy?”
Một tên đàn em lo sợ nói: “Chúng ta có cần duy trì hiện trường giúp cảnh sát hay không?”
“Bọn hắn không phải đến muộn, mà là đang chờ.”
Tống Thạch Phạm lẩm bẩm. Hắn phụ trách rất nhiều chuyện trong hội Độc Xà. Liên hệ với quan chức cũng là một trong số đó. Cho nên hắn biết rất rõ tính cách của Lục Phiến Môn.
Những người kia đã nhận được tin tức từ lâu nhưng không đến, nguyên nhân tuyệt đối không phải do bọn hắn lười biếng mà nhất định có người thông báo cho bọn hắn không được đi sớm.
Tống Thạch Phạm cũng biết thế lực nhúng tay vào việc không cho cảnh sát khu vực này can thiệp vào quá sớm.
Tổ chức Tam Mộc không có năng lực như vậy. Đáp án chỉ có một.
Tập đoàn Kim Môn.
Tình huống như thế chỉ có thể nói rõ một điều. Tập đoàn Kim Môn quyết định chiến một trận theo quy củ giang hồ với tổ chức Tam Mộc.
“Đại ca, nhiều xe quá.”
Giống như xác minh suy đoán của Tống Thạch Phạm, không đợi hắn cân nhắc nên ứng đối như thế nào, một tên lưu manh phụ trách quan sát tình huống ngoài cửa đã chạy vào, giọng điệu hớt hải.
“Mấy chục, không, là trên một trăm chiếc xe…”

Ai cũng biết thế giới này là thế giới của tư bản. Tuy nhiên, có những lúc biểu hiện của tư bản không phải là không kiêng nể gì, ngược lại còn phủ một tấm màn che mê hoặc mọi người.
Nhưng cũng có ngoại lệ.
Trong số các quốc gia phát triển ở Đông Á, chỉ có một quốc gia có đủ can đảm để đưa sự thật này lên bàn đàm phán.
Bây giờ, Xa Tố Nhã đã bước một chân vào xã hội thượng lưu, đã nhìn thấy sự kiêu ngạo, hống hách và không tuân thủ pháp luật của các tài phiệt. Nhưng phải đến khi ngồi lên chiếc xe này, nàng mới hiểu được công lý của đất nước đã trở nên đen tối đến mức nào.
Khi đoàn xe di chuyển đến nơi, nữ hài mới hỏi thăm mục đích của Quách Quang Diệu.
“Khi người của chúng ta thương lượng với tổ chức Tam Mộc đã phát sinh xung đột, chết năm người.”
Quách Quang Diệu trả lời một cách hời hợt: “Có một số việc cần phải sang đó giải quyết.”
“Người chết, tạo áp lực cho Lục Phiến Môn không tốt sao?”
Xa Tố Nhã hơi nghi hoặc một chút.
“Chuyện giang hồ thì nên để giang hồ giải quyết.”
Quách Quang Diệu lắc đầu: “Chúng ta có được chỗ đứng trong rất nhiều ngành nghề hoàn toàn là do lực uy hiếp của mình trên giang hồ. Lần này tổ chức Tam Mộc xung đột với Lục Phiến Môn, không nói trước hiệu quả có tốt hay không, tối thiểu rất nhiều người sẽ cho rằng lực khống chế của tập đoàn Kim Môn không lớn bằng lúc trước, sẽ sinh ra nhiều suy nghĩ không nên có.”
Xa Tố Nhã im lặng.
Một câu nói của Quách Quang Diệu thể hiện sự tàn khốc của giang hồ. Mặc dù tập đoàn Kim Môn đã đứng trên đỉn Hàn Quốc nhưng bọn hắn vẫn gặp phải hiện thực không tiến ắt lùi.
“Nhưng giới truyền thông sẽ không bỏ qua lịch sử đen tối của chúng ta. Nếu Lục Phiến Môn…” Xa Tố Nhã còn chưa nói xong, nàng đã nhìn thấy mấy chiếc xe của Lục Phiến Môn chạy về phía đội xe. Trong ánh mắt kinh ngạc của nữ hài, đám cảnh sát lãnh đạo nhảy xuống xe, khom người với chiếc xe nữ hài đang ngồi.
“Chủ tịch Thôi, nửa tiếng có đủ không?”
Cảnh sát dẫn đầu nở nụ cười thật tươi như một đóa hoa hướng dương nở rộ. Nhìn thấy Quách Quang Diệu hạ cửa sổ xe xuống, hắn gần như dùng thái độ cấp dưới báo cáo công việc: “Chúng ta đã nhận được lệnh từ thanh tra Phác. Hiện tại toàn bộ con phố bên ngoài địa điểm xảy ra vụ việc đã bị phong tỏa và không phương tiện truyền thông nào được phép tiến vào.”
Nhìn thấy Quách Quang Diệu âm trầm không nói, cảnh sát dẫn đầu lại càng căng thẳng hơn.
“Một tiếng.”
Khi đối phương sắp đứng không vững, Quách Quang Diệu mới mỉm cười: “Dù sao sự việc cũng phức tạp, cho nên sẽ mất một khoảng thời gian. Nhưng sự việc hôm nay đã làm phiền cảnh sát Triệu rồi. Cảm ơn.”
“Không sao, không sao.”
“Hôm khác chúng ta cùng chơi bóng nhé. Lần tới khi chúng ta uống rượu ở câu lạc bộ Thiên Đường, cảnh sát Triệu ngươi nhất định phải uống một ly đấy. Có một số người bạn ta muốn giới thiệu cho ngươi làm quen.”
Quách Quang Diệu ẩn ý đưa ra lời hứa hẹn xong, cửa sổ xe dần dần kéo lên, đội xe tiếp tục tiến về phía trước. Xa Tố Nhã chú trọng chi tiết phát hiện mãi cho đến khi chiếc xe đã đi rất xa, đám cảnh sát vẫn khom người như cũ.
Đây là quyền lực.
Một cuộc chiến công khai thách thức pháp luật đã trở thành một công cụ để những cảnh sát đáng lý phải giữ gìn tôn nghiêm của pháp luật làm hài lòng đám tài phiệt.

Đoàn xe dừng lại trước cửa hộp đêm. Quách Quang Diệu xuống xe, lịch sự mở cửa xe cho Xa Tố Nhã.
“Ta cũng cần xuống sao?”
Nhìn các nhân viên của tập đoàn Kim Môn đã hoàn toàn kiểm soát xung quanh một cách có trật tự, rồi nhìn hộp đêm yên tĩnh, nữ hài hiểu rằng khung cảnh bên trong chắc hẳn đã đủ đẫm máu.
“Ngươi không những phải vào, mà ngươi còn có quyền lên tiếng nhất định.”
Ánh mắt Quách Quang Diệu có chút giống giám thị: “Chỉ khi nào ngươi thật sự tham gia vào, ngươi mới có thể hiểu Kim Môn là gì. Huống chi, ta muốn nhìn xem một thiên tài như ngươi có thể mang đến cho ta bất ngờ nào hay không?”
Suy nghĩ một lát, nữ hài bước xuống xe. Nàng hiểu rằng có một số việc không ở trong đó thì không bao giờ có thể hiểu được. Nàng sẽ không và không thể bỏ qua cơ hội này. Hết chương 2426.



Bạn cần đăng nhập để bình luận