Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2363. Quyền lực



Chương 2363. Quyền lực




Cố Thanh Tùng là một người thông minh.
Cái chết của Cố Như Trạch gây đả kích rất lớn cho phái Cố, dù sao thủ đoạn bạo lực cũng là thanh đao hữu hiệu nhất trong tranh đấu. Để Cố Như Trạch đi tới vị trí hiện tại, nhà họ Cố đã bỏ ra rất nhiều tài nguyên.
Bây giờ thì hay rồi, "pằng" một tiếng đã tiêu tan thành mây khói.
"Như Trạch chết, thế lực của chúng ta trong hệ thống giám sát giảm đáng kể. Còn nữa, sao hắn lại chết chứ? Hôm trước hắn còn gọi điện cho ta đòi trà mà."
Cố Thanh Vân lải nhải, vẻ mặt còn buồn bã hơn Cố Thanh Tùng. Dù sao quan hệ giữa hắn và Cố Như Trạch cũng thân thiết hơn Cố Thanh Tùng chững chạc từ nhỏ.
"Lý Phú Khang tổ ba do Như Trạch một tay cất nhắc. Sau khi hắn thăng chức, thế lực sẽ không yếu quá nhiều."
So với ánh mắt buồn bã của Cố Thanh Vân, ánh mắt Cố Thanh Tùng lóe lên vẻ hưng phấn.
"Chúng ta cần dùng cái chết của lão bát để viết bài."
Giọng điệu của Cố Thanh Tùng lạnh lùng: "Lúc đó, nhân chứng duy nhất ở hiện trường chứng kiến ở khoảng cách gần là Lý Phú Khang. Lý Kiến Hỉ nói gì, ngoài hắn ra không ai biết."
Cố Thanh Vân gật đầu.
"Vậy tức là Lý Phú Khang nói gì thì chính là cái đó."
Cố Thanh Tùng châm điếu thuốc lá: "Bất kể có chứng cứ hay không, Nhậm Thiết Quân cũng do Tô Trung Hòa đích thân điều tới Thiên Nam, mà Lý Kiến Hỉ cũng theo Nhậm Thiết Quân tới Thiên Đô." Nam nhân vỗ bàn thật mạnh: "Tô Trung Hòa không thể xóa bỏ tầng quan hệ này, cũng xóa không nổi."
"Không có chứng cứ thì không có tác dụng lớn."
Hiển nhiên Cố Thanh Vân không theo kịp tiết tấu của Cố Thanh Tùng. Hắn không cho rằng chuyện này sẽ ảnh hưởng tới Tô Trung Hòa. Nói khó nghe một chút, e là Tô Trung Hòa chưa chắc biết cái tên Lý Kiến Hỉ kia."
"Cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà nằm ở đây."
Lần đầu tiên Cố Thanh Tùng nở nụ cười trong nhiều ngày qua: "Sự thay đổi về lượng dẫn đến sự thay đổi về chất. Hiện tại hắn đang ở trung khu không lên tiếng được, hơn nữa quốc gia muốn bồi dưỡng cán bộ cao cấp của thế kỷ."
"Đã đến lúc hắn từ chức rồi."
Giọng điệu của Cố Thanh Tùng bỗng biến từ hưng phấn sang trầm thấp: "Tô Trung Hòa từ nhân vật đứng đầu trấn Cam Tỉnh Tử đi đến vị trí Thái Thú tỉnh Thiên Nam, quả thật hắn rất giỏi."
"Cải cách mở cửa là dò đá qua sông, chúng ta không hiểu rõ tức là ngu ngơ đi lên chiến trường. Bất kể là tài chính bất động sản hay là cải cách hành nghiệp, Tô Trung Hòa đều có công lao. Nhưng đó là mười năm trước!"
Cố Thanh Tùng dập điếu thuốc lá trong tay: "Thời đại vẫn luôn thay đổi không ngừng, muốn luận anh hùng thì nhất định phải sống sót trên chiến trường!"
Nam nhân chỉ về phía Thịnh Kinh: "Sóng lớn nhất khi hướng gió đang thay đổi, hễ mắc sai lầm sẽ chết chìm."
Hạ quốc thời kỳ thập niên 90, bất kể trong quá trình cải cách có bao nhiêu quanh co, mắc biết bao sai lầm, thì xét về tổng thể Hạ quốc hiện tại tuyệt đối là một quốc gia hướng tới phồn vinh ổn định.
Ở đây chúng ta nói đến một chuyện rất ít người biết.
Tại thời điểm World Cup hot rần rần, tầng cao nhất của Hạ quốc tức là nhóm người trên đỉnh kim tự tháp đã đưa ra một quyết định cực kỳ quan trọng.
Bồi dưỡng cán bộ cao cấp thế hệ mới của thế kỷ.
Bồi dưỡng cán bộ cao cấp của Thịnh Kinh, sau đó điều động tới các địa phương. Hình thức này hoàn toàn khác lúc trước các phe phái địa phương lần lượt đề bạt.
Thời này không có mấy người nhìn thấu nước cờ này. Không nói tới các loại đấu tranh phe phái, chỉ nói về sự thay đổi hướng gió trên toàn quốc bắt nguồn từ việc huấn luyện cán bộ này.
Thay đổi rõ rệt nhất sau quyết định này là trong giấy tờ có mười chữ bị xóa bỏ triệt để.
Chăm chỉ làm giàu, nam cày ruộng nữ dệt vải.
Câu này miêu tả cuộc sống mơ ước của người dân suốt năm ngàn năm, có thể nói là cảnh tượng mà các nhà lãnh đạo mong muốn đạt được một lần trong đời.
Nói cách khác, mười chữ này giải thích cho bốn chữ "vì dân phục vụ".
Cũng có nghĩa là ở Hạ quốc, câu này không có bất kỳ vấn đề chính trị gì, nhưng nhà nước lại xóa bỏ mười chữ này, đổi thành bốn chữ chữ ngắn gọn.
Thực can hưng bang. (*)
(*) Thực can hưng bang: làm việc thiết thực mới có thể chấn hưng đất nước.
Nhìn bề ngoài có vẻ không có bất cứ vấn đề gì, nhưng ngôn ngữ Hạ quốc uyên thâm và văn hóa lắng đọng năm ngàn năm không đơn giản như vậy.
Bởi vì xóa bỏ mười chữ này có nghĩa là quốc gia không còn coi việc phục vụ nhân dân là chuyện quan trọng trong chính sách nữa!
Các lãnh đạo cấp cao không thiếu tầm nhìn xa, bởi vì bọn hắn hiểu nếu lấy phương châm này làm chủ thì Hạ quốc vĩnh viễn không thể lớn mạnh, cũng không thể rửa sạch nỗi tủi nhục nhiều năm của dân tộc, lại càng không thể nghênh đón thời kỳ phục hưng vĩ đại!
Chỉ có hi sinh chí lớn. Đây không phải cay nghiệt, mà là quy luật vận hành của sự việc ắt phải có một thế hệ trả giá lớn cho dân tộc quật khởi.
Mà thực can hưng bang là gì?
Là quốc gia phải lớn mạnh, là thái độ của chúng ta khi giao lưu quốc tế.
Hạ quốc gia nhập WTO đã là chuyện chắc như đinh đóng cột, làm thế nào để dung nhập và phát triển lớn mạnh mới là nhiệm vụ hiện tại của Hạ quốc!
Câu Tiễn nằm gai nếm mật, ba nghìn thiết giáp đánh bại quân Ngô là nhờ một từ "nhẫn nhịn".
Người đứng đầu Hạ quốc tuyệt đối không thiếu chữ "nhẫn nhịn" này, cũng tuyệt đối không thiếu hùng tâm tráng chí. Ước mơ của bọn hắn có một ngày đứng trên đỉnh thế giới...
Nói theo cách nói giang hồ thì hiện tại nhẫn nhịn là để tương lai có tiếng nói trên quốc tế.
Mục tiêu đầy dã tâm như vậy không phải chuyện một chốc một lát, hiện tại nhất định phải bày một bàn cờ trên toàn Hạ quốc. Vậy thì khi bày bàn cờ, các lãnh đạo cấp cao muốn gì?
Ổn định!
Nếu thời kỳ này có bất kỳ kẻ nào làm ảnh hưởng tới đại cục, bất kể ngươi là đại tướng biên cương hay là quyền cao chức trọng, chỉ cần lãnh đạo cấp cao cảm thấy ngươi không theo kịp bước chân của thời đại thì ngươi sẽ rớt đài.
Nói một câu rất tàn khốc, có đôi khi các nhân vật tai to mặt lớn rớt đài không phải là ác có ác báo như người dân tưởng, hay là ông trời có mắt báo ứng đúng người gì đó.
Mà là sự tồn tại của bọn hắn không phù hợp với sự phát triển của đại cục! Bọn hắn bị thời đại đào thải khỏi thế cục! Hết chương 2363.



Bạn cần đăng nhập để bình luận