Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1655. Công kích địa vị



Chương 1655. Công kích địa vị




Phong cách làm việc của tập đoàn Cẩm Tú ở nước ngoài vô cùng cay độc. Ở trong nước Tô Bình Nam còn tém lại, ở nước ngoài hắn hiếm khi kìm nén bản tính hung ác của mình.
Chứng cứ?
Không cần! Nam nhân cho rằng ta nuôi cả nhà ngươi thì cần phải đổi lấy lòng trung thành của ngươi. Nếu không muốn, bưng bát ăn cơm nhưng đặt bát xuống lại chửi mắng, vậy thì đừng trách ta tuyệt tình.
Trong từ điển của nam nhân kiêu ngạo này vốn không có từ nương tay. Tô Bình Nam cho rằng Đăng Tháp quốc dựa vào việc tàn sát người Anh-điêng đã đặt nền móng cho việc trở thành cường quốc đứng đầu thế giới, mà Vụ quốc (nước Anh) dựa vào chủ nghĩa thực dân máu tanh trở thành đất nước mặt trời không bao giờ lặn, trong xương không có nửa phần lương thiện.
Vì vậy, trong quá trình Cẩm Tú mở rộng và phát triển ở nước ngoài, bốn chữ nhân nghĩa đạo đức là từ ngữ đầu tiên bị Tô Bình Nam loại bỏ.
Đám người ở Cảng thành này có tác dụng rất lớn với Tô Bình Nam. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì những người này sẽ là vũ lực trung kiên quan trọng nhất giúp tập đoàn Cẩm Tú mở rộng lãnh thổ ở nước ngoài. Cảnh ngộ của Đại Lại tổng khiến Tô Bình Nam ít nhiều gì cũng có chút cảm giác nguy cơ thỏ chết cáo buồn, cho nên việc Cẩm Tú khuếch trương ở nước ngoài nhất định phải tăng tốc.
Thế giới này không tin nước mắt.
Tập đoàn Cẩm Tú điên cuồng mở rộng khắp nơi dựa vào đâu?
Pháp luật nơi đó?
Hay là bạn bè có thực lực mạnh mẽ trong chính phủ?
Cái rắm! Không hoàn toàn là thế.
Tô Bình Nam vĩnh viễn chỉ tin tưởng sức mạnh nằm trong tầm kiểm soát của mình. Một câu năm xưa hắn từng nói với Dương Thiên Lý đã nói rõ tất cả.
Cầm đao trong tay, có ngay phú quý.
Cho dù tài sản của nam nhân tăng mạnh, hơn nữa phạm vi hắn chạm tới ngày càng cao, nhưng nam nhân vẫn là Tô Bình Nam dã tính từ trong cốt tủy.
Điều này không liên quan đến tài phú.

Tô Bình Nam vốn định ở lại Hạ thành khoảng ba bốn ngày. Nguyên nhân chính hắn không vội rời đi là chuyện bên Bổng Tử quốc vẫn cần lên men một thời gian nữa. Vả lại, nam nhân muốn xem một loạt phản ứng dây chuyền sau khi tập đoàn Viễn Hoa sụp đổ.
Thế lực lâu năm ngã xuống, nhất định có thế lực mới nổi lên.
Tô Bình Nam đã tính tiếp nhận mạng lưới của tập đoàn Viễn Hoa, vậy thì Hạ thành như lô cốt đầu cầu tất nhiên cũng nằm trong bản đồ của tập đoàn Cẩm Tú.
Huống chi cuộc chấn động lần này không nhỏ, tập đoàn Viễn Hoa để lại quá nhiều cục diện rối rắm. Đây cũng là một cơ hội cho tập đoàn Cẩm Tú nhanh chóng bắc nối với tầng lớp lãnh đạo cấp cao ở Hạ thành, thậm chí Phúc Châu.
Bỏ ra chút tiền tiếp nhận mấy công trình nát của tập đoàn Viễn Hoa, Tô Bình Nam không để bụng, móc nối với tuyến trên mới là quan trọng nhất. Trước giờ tầm nhìn của nam nhân luôn lâu dài.
Trong khoảng thời gian rảnh rỗi hiếm hoi này, nam nhân dự định ở bên Lý Lạc Nhiên sắp tới Hạ thành. Nữ hài thanh nhã như cúc, lại dịu dàng động lòng người, Tô Bình Nam rất thích cảm giác êm ả và ấm áp mà nữ hài mang đến cho mình.
Nhưng có câu cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Ngay khi Tô Bình Nam dự định trải qua khoảng thời gian thư thái, hắn không ngờ có người cố tình công kích địa vị của hắn và đại bản doanh của tập đoàn Cẩm Tú ở Thiên Nam.
Chuyện này liên quan tới việc tập đoàn Cẩm Tú càng ngày càng kín tiếng ở Thiên Nam.
Trong nước ẩn mình chờ thời, cố gắng không làm chim đầu đàn là chỗ thông minh của Tô Bình Nam. Vì vậy, tập đoàn Cẩm Tú cố ý không chạm vào một số việc kinh doanh nhạy cảm.
Cẩm Tú không thèm số tiền này, không có nghĩa là người khác không thèm muốn. Không phải ai cũng có độ cao và tầm nhìn chiến lược của Tô Bình Nam.
Muốn kiếm số tiền này tất nhiên phải ngoi đầu lên, nhưng giang hồ vĩnh viễn không thiếu kẻ liều mạng.
Tuy nhiên, không ai ngờ rằng kẻ quật khởi cuối cùng trong thành phố Thiên Đô hỗn loạn này không phải An công tử lái xe thể thao, sở hữu tài sản chục triệu; cũng không phải Kim Triệu Hải ở cung văn hóa dựa vào hai con dao jagdkommando trở thành nhân vật đại diện cho côn đồ thế hệ mới; mà là một nhân vật không có tiếng tăm gì.
Nam nhân này rất bình thường, thậm chí có thể nói là lôi thôi. Tóc tai rối bù, râu ria xồm xoàm, gương mặt tang thương.
Lý Phong Điền không quan tâm tới cái nhìn của người khác, lúc nào hắn cũng mặc một chiếc áo cộc tay cũ rích dính đầy dầu mỡ, thậm chí không nhìn ra màu sắc ban đầu. Trên người không có hình xăm rồng phượng, cũng không đeo vòng vàng to bự, trông rất giống một lão nông...
Ấy vậy mà chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi, nam nhân có ngoại hình hết sức bình thường này lại được ca ngợi là kẻ có khả năng ngang vai ngang vế với Tiểu Hồng Bào nhất.
Nam nhân này tên là Lý Phong Điền. Đúng vậy, chính là cái tên Lý Phong Điền từng làm thuê cho An gia kia.
Xưa nay Lý Phong Điền vốn không muốn dưới quyền kẻ khác. Sau khi biết được dựa vào tàn nhẫn có thể kiếm được nhiều tiền hơn giết người cướp của tới mười mấy lần, hắn chọn rời khỏi công ty của An mập.
Lái xe cho An công tử?
Hừ!
Từ trước đến giờ ánh mắt Lý Phong Điền nhìn An công tử giống như nhìn một con gà có thể một tay bóp chết bất cứ lúc nào. Thậm chí lúc từ chức, hắn còn đòi An công tử năm mươi nghìn tệ phí nghỉ việc.
Trước ánh mắt khát máu của đối phương, An công tử cố nuốt cục tức này. Dù sao An công tử cũng là người làm ăn, hắn không có sự cay độc của dân liều mạng.
Từ chức với Lý Phong Điền còn có Lâm Tiểu Cửu trưởng bộ phận an ninh bảo vệ An mập hồi trước.
Ở Thiên Đô, Lâm Tiểu Cửu cũng là một nhân vật nổi tiếng giang hồ, hơn nữa tiền lương không thấp. Nhưng hắn cam tâm tình nguyện rời đi. Bởi vì trước giờ hắn chưa từng thấy ai ác hơn Lý Phong Điền.
Đây là ông lớn đó!
Đây là đánh giá của Lâm Tiểu Cửu về Lý Phong Điền. Thậm chí hắn cho rằng Lý Phong Điền ác vô cùng, tuyệt đối không thua kém Tô Bình Nam. Hết chương 1655.



Bạn cần đăng nhập để bình luận